Tần tam thiếu tỉnh!
Sau khi Nhiễm Việt và Tần Trí Viễn đi tuần trăng mật trở về không bao lâu, liền nhận được tin tức từ bệnh viện, nói Tần tam thiếu Tần Trí Hạo đã tỉnh, trở thành người thực vật bốn năm, thực may mắn mà tỉnh lại.
Lúc nghe thấy tin tức này, tâm tình Nhiễm Việt và Tần Trí Viễn đều cảm thấy thực vi diệu, kỳ thật giữa Tần Trí Viễn và người em trai không chung huyết thống này có cảm tình không tệ, bởi vì hai người đều lớn lên ở Tùng Trúc Viên, ăn ngủ chơi đùa đều cùng nhau, tuy rằng lão gia tử không dốc lòng dạy dỗ Tần Trí Hạo, nhưng có cái danh tam thiếu gia, mọi chi phí ăn mặc của Tần Trí Hạo cơ bản đều giống như Tần Trí Viễn.
Tần Trí Viễn đương nhiên rất vui mừng vì em trai có thể tỉnh lại, nhưng tưởng tượng đến người em này thiếu chút nữa đã trở thành chồng của Nhiễm Việt ở kiếp trước, trong lòng anh lại có chút khó xử.
Tâm tình của Nhiễm Việt cũng không khác gì Tần Trí Viễn lắm, tuy rằng kiếp trước cô còn chưa phát sinh quan hệ thực sự với Tần Trí Hạo, nhưng cô và Tần Trí Hạo từng cử hành hôn lễ lại là sự thật, cho nên trên danh nghĩa bọn họ vẫn là vợ chồng, thân thể cô hiện giờ còn đang được an táng ở phần mộ nhà họ Tần, đương nhiên, chân tướng này Tần Trí Viễn đều biết, đây cũng là nguyên nhân làm cô khó xử.
Nhưng khó xử thì khó xử, bọn họ vẫn đến bệnh viện ngay.
Cho dù có nhân viên y tế chuyên nghiệp chăm sóc toàn bộ cả quá trình, nhưng bốn năm Tần Trí Hạo nằm trên giường, cơ bắp tứ chi rõ ràng vẫn bị teo rút, về sau cần phải thực hiện một loạt phục hồi mới có thể khôi phục, bởi vì vừa mới tỉnh lại, ý thức Tần Trí Hạo còn chưa thực sự thanh tỉnh, thường xuyên lúc tỉnh lúc ngủ.
Lúc bọn họ đi vào phòng bệnh, Tần Trí Hạo vừa mới ngủ thiếp đi.
Bác sĩ ở bên cạnh giải thích qua về tình trạng sức khỏe của Tần Trí Hạo cho Tần Trí Viễn nghe, Nhiễm Việt an tĩnh đứng ở một bên nhìn người trên giường, có lẽ là nghe được tiếng nói chuyện, Tần Trí Hạo cau mày, chậm rãi mở to mắt, ban đầu ánh mắt còn rất mờ mịt, đưa mắt nhìn khắp nơi một lúc sau mới rơi xuống trên mặt Nhiễm Việt, sau khi nhìn rõ dáng vẻ của Nhiễm Việt, Tần Trí Hạo đột nhiên mở to hai mắt, giống như nhìn thấy việc gì kinh khủng lắm, cả người hơi phát run lên.
Vẫn luôn chú ý anh nên Nhiễm Việt là người đầu tiên phát hiện tình trạng khác thường của anh, vội vàng kêu bác sĩ nhìn xem là chuyện thế nào, phòng bệnh nháy mắt một mảnh binh hoang mã loạn.
Lần tiếp theo Nhiễm Việt nhìn thấy Tần Trí Hạo, là vào nửa tháng sau đó, lúc này, anh đã có thể làm vài động tác tương đối đơn giản, so với lần đầu tiên hoảng loạn, lúc này Tần Trí Hạo có vẻ bình tĩnh hơn nhiều, cũng có thể nói chuyện phiếm bình thường với Nhiễm Việt chỉ là sẽ thỉnh thoảng nhân lúc Nhiễm Việt không chú ý trộm quan sát cô.
Nhiễm Việt phát hiện điểm này, nhưng cũng không nói gì, chỉ cảm thấy nghi hoặc, chẳng lẽ trước đây Tần tam thiếu có ý với Nhiễm Việt ?
Lúc quay về cô nói việc nghi hoặc này cho Tần Trí Viễn nghe, Tần Trí Viễn lập tức trông gà hoá cuốc, không cho phép cô đi gặp riêng Tần Trí Hạo.
Kỳ thật không cần Tần Trí Viễn nói, chính bản thân cô cũng biết tránh dị nghị, cho nên mấy ngày sau cô cũng không đi thăm Tần Trí Hạo nữa, ngoại trừ đi làm chính là cùng Tần Trí Viễn thân thiết bên nhau.
Bất tri bất giác mà tới ngày Tần Trí Hạo xuất viện, tuy nói là bình phục xuất viện, kỳ thật về sau vẫn phải đến bệnh viện làm phục hồi sức khỏe theo định kỳ, tâm tình lão gia tử rất không tệ, bảo người ở Tùng Trúc Viên chuẩn bị tiệc gia đình, nghênh đón tam thiếu về nhà.
Sau một thời gian rất lâu mới gặp lại Tần tam thiếu, Nhiễm Việt phát hiện anh có sự biến hóa vô cùng lớn, xem ra tinh thần rất tốt, thân thể cũng khôi phục đến một mức độ khỏe mạnh, nghe nói anh còn bắt đầu học thể hình múa quyền với lão gia tử.
Sau giờ cơm chiều, Nhiễm Việt một mình đến đình viện tản bộ, ngoài ý muốn gặp được Tần Trí Hạo.
Trong trí nhớ của mình, Tần Trí Hạo là một trạch nam không quá tự tin, ngày thường rất ít khi ra cửa, phần lớn thời gian đều là chơi trò chơi xem phim truyền hình, lúc trước lần đầu tiên gặp mặt đã say mê nói với cô về một trò chơi nào đó, cô nghe mà đầu đầy hắc tuyến.
Nhưng bây giờ xem ra anh thực không tồi, bớt đi một phần cảm giác sợ hãi rụt rè tự ti, nhiều thêm một phần thần thái tự tin, bộ dáng ngẩng đầu ưỡn ngực thoạt nhìn rất có khí chất, lúc này Nhiễm Việt mới phát hiện, thì ra Tần Trí Hạo lớn lên còn rất soái khí.
Không đợi Nhiễm Việt tổ chức xong ngôn ngữ, Tần Trí Hạo đã cười chào hỏi cô, “Chị dâu đang tản bộ sao?”
Nhiễm Việt gật đầu, “Cậu cũng vậy à?”
“Phải, bác sĩ bảo tôi bình thường nên vận động nhiều hơn.
”
“Xem ra cậu khôi phục không tệ.
”
Tần Trí Hạo khẽ cười một tiếng, nói: “Ngủ một giấc dài, thân thể cũng không còn là chính mình, cảm giác thực không thích hợp.
”
Lời này nghe như đang nói đùa, Nhiễm Việt nói: “Nếu nỗ lực phục hồi, nhất định sẽ khôi phục được dáng vẻ ban đầu.
”
Nhiễm Việt vô tình sóng vai tản bộ cùng Tần Trí Hạo, cô nhìn nhà chính cách đó không xa, muốn tìm cớ trở về, nhưng rõ ràng Tần Trí Hạo rất có hứng thú tán gẫu, tiếp tục nói: “Thân thể phối hợp, tâm lý nhất thời lại rất khó phối hợp, về điểm này, tôi vẫn luôn muốn hỏi chị dâu.
”
Anh nói làm Nhiễm Việt cảm thấy nghi hoặc, “Hỏi cái gì?”
Tần Trí Hạo cười như không cười nhìn, đôi tay bỏ vào túi, nhàn nhạt nói: “Sử dụng thân thể của người khác, chắc là chị dâu càng tâm đắc hơn tôi nhỉ.
”
Tần Trí Hạo vừa nói xong, Nhiễm Việt tựa như bị người ta đánh một đòn cảnh tỉnh, nháy mắt ngây ngốc.
Sử dụng thân thể người khác? Tần Trí Hạo đã biết? Biết trong thân thể Nhiễm Việt là linh hồn của một người khác? Làm sao anh biết được? Nếu anh nói như vậy, có phải trong thân thể anh cũng là linh hồn của người khác?
Nhiễm Việt cảm thấy tầm mắt Tần Trí Hạo trở nên sắc bén hơn, nhìn chằm chằm đến khi da đầu cô tê dại.
Do dự hai giây, Nhiễm Việt lựa chọn giả ngu, “Tôi không hiểu cậu đang nói gì?”
Tần Trí Hạo cười lạnh, nói: “Cô cũng đừng giả bộ, tôi muốn biết cô là ai? Tần Trí Hạo hay Giản Du?”
Nhiễm Việt khó có thể tin giương mắt nhìn anh, “Chẳng lẽ…… cô là Nhiễm Việt?”
Sự cố năm đó khiến một người chết một người bị thương một người hôn mê, lúc này chắc chắn chất vấn cô là ai như thế, vậy đối phương chắc hẳn chính là Nhiễm Việt thật sự không sai.
Trong nhất thời, hai người đều không nói gì.
Tần Trí Hạo cười khổ một tiếng, nói: “Qua bên kia ngồi đi, tôi cảm thấy chúng ta cần phải nói chuyện.
”
“Lúc tôi tỉnh lại nhìn thấy cô thật sự bị dọa nhảy dựng, vốn phải tiếp nhận chuyện bản thân biến thành