Edit: Vincent
Beta: Hương
Vân Thư lần đầu thử sức với thể loại kịch, vừa mới lạ vừa mệt mỏi.
Không cần nói nhiều, mọi người đều biết sự khác nhau giữa kịch, phim điện ảnh và phim truyền hình, lời thoại, cách diễn giải đều hoàn toàn khác nhau, hơn nữa kịch còn đặc biệt khảo nghiệm sự chuyên nghiệp, sức chịu đựng và thể lực của diễn viên.
Từ ngày diễn tập đầu tiên, Vân Thư về đến nhà liền ngủ mê mang, nằm mơ đều là lời thoại trong đầu không chú ý đến những việc xung quanh.
Những việc xung quanh này bao gồm cả kim chủ baba Phó Nhiên.
Bất quá Phó Nhiên cũng không có gì bất mãn, ngược lại còn đặc biệt chăm sóc cô, tìm chuyên gia dinh dưỡng làm những bữa ăn đầy đủ dưỡng chất cho Vân Thư, tận lực không để cho bất cứ chuyện gì ngoại trừ diễn kịch ảnh hưởng đến cô.
Ngoài ra, anh còn đi thăm ban với số lần rất nhiều.
Chỉ là lén lút đi, anh không nói cho Vân Thư biết, cũng chưa từng xuất hiện công khai, chỉ lặng lẽ đứng ở xa nhìn một lúc lâu, mỗi lần xem xong trở về sẽ ngẩn người thật lâu, như thể anh đang nghĩ về điều gì đó trong cuộc sống.
Trước khi buổi kịch được biểu diễn, Phó Nhiên tìm được Từ Hạo, muốn cậu ta mua lại cho mình một công ty điện ảnh và truyền hình.
Khi Từ Hạo hỏi lí do vì sao, Phó Nhiên chỉ thản nhiên nói: “Cô ấy thích diễn xuất, vậy nên mua luôn cho cô ấy một công ty để cho cô ấy tự lựa chọn kịch bản từ từ diễn.”
Cô ấy là ai, không cần nghĩ cũng biết là Vân Thư.
Từ Hạo kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ cậu không muốn cô ấy giải nghệ sao?”
Phó Nhiên là loại người như thế nào, Từ Hạo hiểu rất rõ, chính là bởi vì quá hiểu nên mới kinh ngạc như vậy.
Anh nhớ rõ Phó Nhiên không bao giờ hào phóng với một ai, đặc biệt là đối với thứ mình nhìn trúng từ trước đến nay anh luôn muốn chiếm hữu thành của riêng, như thế nào đến lượt Vân Thư liền…
Chẳng lẽ tình yêu sẽ làm con người ta thay đổi?
Từ Hạo nhất thời có chút mờ mịt.
Phó Nhiên lại không có giải thích thêm, chỉ bảo anh nhanh chóng giải quyết vấn đề và đưa ra thời hạn cuối cùng: “Chờ cô ấy diễn xong bộ kịch này, kịch bản còn chưa đưa tới, vậy cậu có thể về nhà trồng trọt chăn nuôi.”
Từ Hạo: “Ồ, được, chỉ cần cậu không hối hận là được.”
**********
Vân Thư gặt hái được nhiều thành công trong bộ kịch này, còn ngoài ý muốn làm quen được với biên kịch của bộ kịch – Phương Linh.
Phương Linh cũng xấp xỉ tuổi với