Âm hôn 6
Lệ Nam à một tiếng, cũng không thèm để ý đến lời nói xạo của Ngôn Hành Yến, hắn hỏi: "Sao cậu lại cần âm đức như vậy, là vì phách của cậu à?"
"Đây là một trong những nguyên nhân, âm đức càng nhiều độ phù hợp giữa quỷ phách và cơ thể tôi càng cao, một nguyên nhân khác còn lại là âm đức càng nhiều quỷ quái càng khó tổn thương đến tôi."
"Còn quỷ nào có thể làm cậu bị thương được nữa à?" Lệ Nam nhớ lại Ngôn Tiểu Thiên Sư bạo hành nữ quỷ giày đỏ trong giấc mơ của cô bé kia, một đòn đã giết được con dâm quỷ trong khách sạn.
Ngôn Hành Yến thì lại thở dài, ngón tay chỉ vào con mắt màu đỏ của mình, "Cậu nghĩ sao? "
Lệ Nam thật tò mò hỏi: "Đây là quỷ gì? Vì sao trước đây lại thương tổn cậu?"
"Lệ quỷ, đến nhân gian báo thù." Ngôn Hành Yến dựa vào giường thơm, "Lệ quỷ là một trong số những loại quỷ không nhiều người sống có thể chém giết, trong nhiều trường hợp cậu không thể giết chết lệ quỷ mà còn phải giúp đỡ con quỷ này chém kẻ thù của nó thành muôn mảnh.
Bởi vì không phải tất cả những người ôm hận chết đi đều có thể trở thành lệ quỷ.
Được dịp lăn một vòng dưới tầng mười tám trong địa ngục, núi đao biển lửa nhận hết những dằn vặt không thuộc về mình, buông tha con đường luân hồi chuyển thế rồi đưa lý do muốn báo thù cho Phán Quan phán quyết, sau khi nhận được câu trả lời của Diêm Vương mới có thể trở về nhân gian biến thành lệ quỷ, báo thù kẻ mình oán hận.
Đây là nỗi hận thấu trời khắc cốt ghi xương, đều là những oan khuất lớn lao, là huyết hải thâm thù, hầu hết thời gian nếu gặp được lệ quỷ thì đừng để ý đến chuyện của nó, cứ kệ nó báo thù thành công rồi sẽ tự biến mất."
Lệ Nam như có điều suy nghĩ gật đầu, hỏi: "Lệ quỷ hại cậu vì nguyên nhân gì, năm đó cậu chỉ là một đứa bé, có thể làm được chuyện thập ác bất xá gì chứ?" Cũng có nhiều trường hợp bản tính tàn ác từ khi chưa thành nhân nhưng Lệ Nam thấy Ngôn Hành Yến thực sự không giống.
"...!Tôi rất oan." Ngôn Hành Yến lại thở dài, như biến mình thành một cái bình ô xi.
"Hả?" Lệ Nam ham học hỏi bốc một nắm hạt dưa, cuối cùng cũng hoàn toàn xa đọa trở thành một thành viên trong đội quân hóng chuyện.
"Bốn trăm năm trước, đích nữ của nội các đại học sĩ Vĩnh triều rất nổi danh, dung mạo thanh tuyệt, tú ngoại tuệ trung.
Trong một lần đi hội đèn lồng Trung Thu nàng nhìn trúng một gã Thám hoa lang trẻ tuổi.
Thám hoa lang tướng mạo anh tuấn nho nhã, ăn nói khéo léo, tiền đồ không thể đong đếm, nhưng khi đủ loại bà mối tới của thì Thám hoa lang lại nói mình ở cố hương đã có vị hôn thê, ít ngày nữa sẽ đón nàng vào kinh thành thành hôn.
Sau khi đích nữ Trần gia bị từ chối thì ngày nào cũng lấy nước mắt rửa mặt, thân thể dần dần gầy gò, chỉ có tình cảm với Thám hoa lang là sâu nặng không đổi, nhớ mãi không quên.
Chuyện có bước ngoặt lớn diễn ra vào một năm sau, vụ án thái tử mưu phản khiến dư luận xôn xao, Thám hoa lang vừa tới trong kinh sao có thể gia nhập Đảng Thái Tử, nhưng bị người có âm mưu nhân cơ hội lợi dụng, hắn cũng bị giải vào đại lao.
Trong lúc Thám hoa lang cùng đường, Trần đại học sĩ chủ động ném ra cành ô-liu, ông nguyện ý đứng ra bảo vệ hắn với điều kiện là phải cưới con gái mình làm chính thất.
Trần đại học sĩ cả đời chuyên tâm nghiên cứu học vấn, cuối cùng cũng đành vì con gái tìm chết trong nhà chỉ có thể ném mặt mũi vác cái mặt mo đi làm chuyện ép buộc này.
Không quá mấy ngày sau, Thám hoa lang ở trong tù bị chơi đùa đến hấp hối, bị ép rơi vào đường cùng cũng chỉ đành chấp nhận điều kiện của Trần đại học sĩ, kết hôn với đích nữ nhà họ Trần.
Thương hại nguyên phối vợ cả của hắn nên trong ngày con gái xuất giá cũng trực tiếp từ cưới hỏi đàng hoàng biến thành kiệu nhỏ rước vào từ cửa sau.
Đích nữ nhà họ Trần cũng nở mày nở mặt làm chính thê của Thám hoa lang, buổi tối Thám hoa lang cũng ngủ lại ở chỗ của đích nữ Trần gia.
Đích nữ Trần gia đạt được ước muốn thề sẽ toàn tâm toàn ý yêu thương quý trọng trượng phu của mình, trở thành người vợ hiền của hắn.
Trần đại học sĩ cũng tự hiểu mình và Thám hoa lang là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhưng quả thật ông đã cứu hắn một mạng, căn dặn hai người cử án tề mi, bình thường cũng thường xuyên chỉ điểm Thám hoa lang, coi hắn là người một nhà.
Nhưng lòng của Thám hoa lang lại đặt hết lên người vợ ban đầu, e ngại ân cứu mạng của Trần đại học sĩ nên mới tương kính như tân với đích nữ Trần gia, hắn cũng ngày càng thiên vị thiếp thất.
Không lâu sau, người vợ đầu tiên có bầu trước, chín tháng sau sinh cho Thám hoa lang trưởng tử, Ngôn Duệ."
Nói lâu như vậy trong câu chuyện của Ngôn Hành Yến rốt cuộc cũng xuất hiện một cái tên, lại còn họ Ngôn, Lệ Nam lập tức coi hắn làm nhân vật chính, nhưng câu chuyện cũ lại không diễn ra quanh người này.
"Nhà dưới lại sinh trưởng tử trước chính thất, nguyên nhân không cần nói cũng biết, Thám hoa lang vốn đâu có muốn ngủ cùng phòng với đích nữ nhà họ Trần, mấy ngày mới cưới chỉ làm dáng một chts, sau này không hề chạm vào nàng.
Đến khi Ngôn Duệ sinh ra khắp kinh thành đều lan truyền câu chuyện cười của Trần gia, ngay cả tôi tớ trong nhà cũng lấy chuyện này ra làm trò cười để bàn luận.
Chồng bất công cùng những câu chuyện phiếm khiến đích nữ nhà họ Trần từ tủi thân biến thành oán hận, nàng là con gái của quan lớn, phía sau có toàn bộ Trần phủ làm chỗ dựa cho nàng còn mẹ của Ngôn Duệ thì sao, chỉ là một thôn phụ nho nhỏ mà thôi.
Đích nữ nhà họ Trần trong cơn oán hận đã dùng hết thủ đoạn áp chế tiểu thiếp, ức hiếp Ngôn Duệ.
Thám hoa lang không nỡ để vợ cả ngày nào cũng bị bắt nạt, nhưng lại cũng vì nhận được sự che chở của nhà họ Trần cùng với ân huệ của Trần đại học sĩ mà không còn cách nào khác đành ngủ với đích nữ Trần gia, còn thuận thế nói vài lời khuyên can an ủi, thậm chí cũng cho đích nữ nhà họ Trần một đứa bé.
Sau khi có thai quả nhiên đích nữ Trần gia cũng an phận, nhưng ngày vui ngắn chẳng tầy gang, Ngôn Duệ tuổi nhỏ cũng là cái tuổi còn đang ham chơi, một ngày trong lúc đang chơi đùa ở hậu viện đụng phải Trần thị, hại nàng ta giật mình té ngã..."
"Đứa bé không giữ được." Lệ Nam chắc chắn nói, Ngôn Hành Yến gật đầu, lấy một miếng bánh ngọt đưa vào trong miệng nhai kỹ nuốt chậm, "Không sai, là thai nam đã thành hình, Trần thị bị kích thích mạnh giận không kềm được, sai người trói Ngôn Duệ lại phạt trượng năm mươi cái.
Trẻ con bốn năm tuổi đánh mười lần đã gần mất mạng, đây là Trần thị muốn nó đền mạng cho con mình.
Mẹ đẻ của Ngôn Duệ làm sao có thể bằng lòng, nàng vì con mà chịu phạt, bị đánh hấp hối, không kịp chờ Thám hoa lang nghe tin chạy về gặp nhau