Uyển Ngưng đứng nhìn anh ta một lúc cuối cùng vẫn ngồi xuống đối diện cầm lấy con dao nhỏ ra giúp anh ta cắt đi phần cuống của quả dâu tây
- " dâu tây của cậu đó! "
Phong An Huy lười biếng nhìn về phía cô: " tôi không muốn bẩn tay "
Uyển Ngưng nghe xong lập tức chạy xuống nhà đem một bộ dao dĩa lên cho anh ta , đưa cái dĩa ra trước mặt Phong An Huy: " vậy hãy dùng dĩa! "
- " tôi hơi lười! tay với không tới "
Uyển Ngưng nghe xong thì không khỏi nhăn mặt, cô thật sự cạn lời với cái tên này! thật phiền phức mà.
Uyển Ngưng cầm đ ĩa hoa quả đến bên cạnh rồi bưng ra trước mặt anh ta
- " có cần tôi đút cho không? " Uyển Ngưng hơi híp mắt lại mỉm cười nhìn anh ta , Phong An Huy gật đầu hơi mở miệng ra ý muốn cô đút cho.
Uyển Ngưng thấy vậy hừ lạnh một tiếng sau đó trực tiếp nhét cái dĩa vào trong tay của Phong An Huy
- " cậu tự đi mà ăn! "
Nói xong Uyển Ngưng đứng dậy đi đến dọn dẹp lại giường ngủ của Phong An Huy để tí anh ta ngủ và điều chỉnh lại nhiệt độ điều hoà
- " không biết bao giờ mới tạnh nhỉ? "
Nhìn ngoài trời đang mưa đã bé dần nhưng chưa có dấu hiệu sẽ tạnh , Uyển Ngưng lập tức kéo rèm cửa quay người nhìn về phía Phong An Huy
Anh ta hơi quay lại: " lại đây!! "
Cô nghe vậy liền đi đến chỗ của anh ta , nào ngờ Phong An Huy lại đưa cho đ ĩa dâu tây: " ăn nốt hộ! "
- " ! "
Đ ĩa dâu tây ban đầu cô làm sạch phần cuống cho Phong An Huy có mười quả bây giờ còn tám quả! anh ta ăn mỗi hai quả mà bắt cô bỏ hạt các thứ
Uyển Ngưng vừa ăn vừa quay người nhìn về phía anh ta dò hỏi: " cậu tính ngủ trưa à? Thật trùng hợp tôi cũng muốn ngủ! Tôi đi đây "
Phong An Huy không nói gì mặc kệ cô đi ra khỏi phòng , Uyển Ngưng đi ra khỏi phòng anh ta chạy về phòng của mình rồi ôm hai chú mèo đi ngủ
Buổi chiều hôm đó, trời đã hết mưa thời tiết đã thay đổi.
Buổi sáng thì mưa to , buổi chiều thì nắng gắt
Uyển Ngưng hơi ngẩng lên đưa tay lên che ánh mắt cô hơi nheo mắt lại nhìn cái chăn mắc ở trên cành cây
Phong An Huy đứng ở bên cạnh hơi nhíu mày lại , cả hai người không