Edit: Lune
1
【Tình huống gì đây? Hóa ra NPC cũng sẽ gọi NPC à? Người chơi tên Hoàng Kiến trước đó chết rõ khó coi, nếu tiểu mỹ nhân không trả lời được thì cũng bị cắt như thế hả.】
【Tiểu mỹ nhân này xui xẻo thật đấy? Vừa vào đã đắc tội Boss phó bản, giờ lại bị NPC giáo viên này để ý đến. 】
【Nói mới nhở, lúc trước trong phó bản này có NPC này không? Sao tôi không có tí ấn tượng nào nhỉ?】
【Có đó, là tiểu thiếu gia không có não kia đấy, mỗi lần phó bản mở ra tui đều che cậu ta lại, nhưng lần này nhìn... sao lại xinh đẹp thế kia cơ chứ? Huhuhu vợ tui xong rồi!?】
[Nội dung trên có chứa spoil, hệ thống đã chặn người chơi.]
Nha Thấu sững sờ, không ngờ mình lại bị gọi.
Không phải nói... cái này nhằm vào người chơi à? Chẳng lẽ NPC giáo viên này lại phát hiện mình không phải?
Nha Thấu cảm thấy tim mình như sắp vọt ra khỏi lồng ngực, cậu cẩn thận nhìn xung quanh thấy các NPC cũng đang tỏ ra kinh ngạc, ngay cả biểu cảm của Phương Chí ngồi bên cạnh cũng khác thường.
Một lớp nhiều người như thế, cậu đúng là kẻ xui xẻo.
Nha Thấu mím môi, sống lưng cứng đờ đến mức hơi đau nhói, trên trán toát mồ hôi thấm ướt tóc mái, dính sát vào da.
Đầu óc vốn chưa tỉnh táo giờ lại càng thêm hỗn loạn, cơn chóng mặt khiến cậu đứng dậy suýt nữa thì ngã, phải vịn vào một góc bàn mới miễn cưỡng đứng thẳng được.
Mùi máu tươi vờn quanh chóp mũi, dạ dày lập tức cảm thấy nôn nao.
Trong phòng livestream của Cố Dung Thời thậm chí còn hỗn loạn hơn cả.
Chỗ của hắn là nơi dễ quan sát Nha Thấu nhất, Nha Thấu lại không mở livestream nên toàn bộ người xem thích cậu đều chạy hết vào phòng livestream của Cố Dung Thời.
【Hu hu hu, tui sẽ thưởng cho ông, ông mau đi cứu vợ giúp tui đi! Ông muốn thưởng bao nhiêu! Tui cũng sẽ thưởng!】
【Lúc nãy anh còn ghẹo vợ tôi mà, giờ người ta gặp nguy hiểm anh không thể hiện gì sao!?】
Cô giáo trên bục giảng cũng đang quan sát Nha Thấu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cả người Nha Thấu run lên, không biết cô giáo có phát hiệu ra điều gì khác thường không, trong lòng bàn tay giờ đang đầy mồ hôi.
Trong lòng ớn lạnh, trên mặt lại nóng hầm hập vì phát sốt.
Cậu không muốn để lộ sự sợ hãi của bản thân nên cố gắng chống đỡ. Nhưng cơ thể khó chịu lại tiết ra nước mắt sinh lý, hốc mắt dần ươn ướt, đuôi mắt đỏ ửng, nhìn càng thêm quyến rũ.
Bàn tay đang nghịch đạo cụ của Cố Dung Thời dừng lại.
001 cũng không ngờ Nha Thấu lại đụng trúng điều kiện tử vong, kho dữ liệu cấp tốc vận hành:【Ký chủ, chờ tôi 2 phút.】
Theo lẽ thường thì duy trì thiết lập nhân vật sẽ không gặp chuyện ngoài ý muốn, nhưng nếu điều kiện tử vong được kích hoạt...
Nếu con cháu đồng nghiệp nhà nó mà có chuyện ở đây thì chết chắc rồi!
Phương Chí đè tay Nha Thấu lại, cảm xúc trong mắt không rõ, hắn đạp mạnh vào cái ghế bên cạnh: "Ê, tôi bảo này mụ già..."
Cô giáo nhìn chằm chặp vào đôi mắt màu lam của Nha Thấu, thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong đó, những lời sắp nói ra thế nào lại đổi thành.
"Trong quá trình ôn tập lớp 12..." Ả cân nhắc, ngữ khí dịu xuống: "Em nên làm gì?"
Hả?
Bầu không khí nguy hiểm hơi ngưng lại, người chơi hoang mang ngẩng đầu lên.
Câu hỏi này, sao lại từ khách quan trở thành chủ quan rồi?
Mức độ khó dễ của hai câu hỏi trước sau... hình như chênh lệch hơi quá thì phải?
Phương Chí thu chân lại, không ừ hử gì ngồi xuống.
001 không biết có nên dừng thao tác lấy đạo cụ hay không nữa.
Nha Thấu ngơ ngác ngẩng mặt lên, vất vả tự hỏi tình huống hiện giờ rốt cuộc là thế nào.
Giọng cậu yếu ớt, do dự trả lời: "Học hành chăm chỉ, không phụ kỳ vọng của thầy cô giáo với mình."
Cô giáo im lặng nhìn cậu không lên tiếng, hồi lâu sau mới mấp máy môi, cố gạt ra một nụ cười hòa ái.
"Trả lời đúng lắm!"
Nha Thấu ngớ ra.
Câu mình vừa thuận miệng nói ra lại... đúng lắm? Cậu lúng túng nhìn xuống vạt áo đồng phục đang bị mình vặn lại.
"Bạn Nha Thấu, em thấy khó chịu ở đâu à?" Cô giáo cuối cùng cũng nhận ra sự khác thường, vội vàng xuống khỏi bục giảng, trong giọng nói ngập tràn vẻ lo lắng: "Hình như bị sốt rồi phải không?"
Nha Thấu bị ép lùi lại về sau.
Cô giáo lúc này quá khác thường.
Cậu không nói gì, tiếp tục cảnh giác nhìn cô giáo trước mặt.
【Cái này...】
【Mị biết lầu trên muốn nói gì, tình huống này rốt cuộc là sao! Đầu óc của NPC này có phải bị thiếu cái gì không? Vừa nãy còn đang nêu câu hỏi? Giờ lại quan tâm người chơi này có bị ốm hay không?】
【Tốt nhất vẫn nên cẩn thận, ai biết được đây có phải quỷ kế của NPC không! Trước khiến người ta thả lỏng cảnh giác xong sau đó cho một phát trí mạng? Vợ chú ý nha! 】
【Để em nghĩ lại xem, hình như tình huống kiểu này xuất hiện không chỉ một lần, lúc trước Boss phó bản kia không phải cũng...】
"Khó chịu lâu rồi phải không? Hay là đến phòng y tế nhé?" Cô giáo lo lắng, ngày càng đến gần hơn.
Người chơi trong đây cũng phát sốt theo Nha Thấu, chứng kiến toàn bộ quá trình từ đầu đến giờ, trong đầu bọn họ ngoài đầy dấu chấm hỏi ra chỉ còn lại:
Chuyện này rốt cuộc là sao?
"Có đi được không?" Cô giáo thấy Nha Thấu không trả lời cũng không để bụng, quay người hỏi những người khác: "Ai đứng dậy đưa bạn Nha Thấu đến phòng y tế đi."
Cố Dung Thời đứng dậy: "Để tôi."
Một tiếng két vang lên, Phương Chí đạp bay cái ghế bên cạnh đứng dậy, cười nhạo một tiếng, ngữ khí lạnh lẽo hệt như lưỡi dao ẩn dướp băng tuyết.
"Cần đến mày à?"
Cố Dung Thời quay đầu nhìn, đối đầu với ánh mắt hắn: "Sao anh biết không cần?"
"Dù sao người trong cuộc vẫn chưa lên tiếng mà?" Cố Dung Thời cong môi, nở nụ cười giả tạo: "Anh nói phải không?"
Ánh mắt Phương Chí tối tăm lạnh lẽo nhìn Cố Dung Thời.
Ngay từ đầu hắn đã cực độ căm ghét người chơi tên Cố Dung Thời này.
Bóng tối trong mắt không còn che giấu, bất mãn cùng ác ý tràn ra ngoài nhanh chóng bao trùm lớp học.
Bầu không khí giữa hai người căng thẳng khiến người chơi và NPC trong lớp cũng căng thẳng tột độ.
"Ừ." Phương Chí rõ ràng đang cười song lại không cảm nhận được bất cứ ý cười nào: "Đúng là cần ai còn phải xem ý nghĩ của người trong cuộc."
Nhắc tới người trong cuộc, Phương Chí nhìn sang bên cạnh: "Tiểu thiếu gia."
Nha Thấu mơ mơ hồ hô đáp lại: "... Hả?"
"Tôi với tên kia, cậu muốn chọn ai?"
【Tui fuck! Đây là cốt truyện tên lửa gì vậy, chưa được bao lâu mà NPC với người chơi đã chuẩn bị đánh nhau rồi à?】
【Ôi dồi ôi chiến trường tranh giành vợ, bé con muốn chọn ai nào? Hê hê, không hiểu sao chọn bên nào cũng có cảm giác bên kia mọc sừng.】
【Cục cưng là người lớn rồi, không thể muốn cả hai được à? Tốt xấu gì cục cưng cũng là tiểu thiếu gia nha, tiểu thiếu gia muốn có hai ông chồng thì làm sao!! Mị cảm