Mùa hè năm 2018, Vi Vi đón sinh nhật tròn 7 tuổi.Trời hôm nay rất trong, nền trời xanh biếc, có vài khóm mây hình thù ngộ nghĩnh như được họa trên đấy. Gió khẽ đưa những khóm mây di chuyển lững lờ, có khi gió làm tách những khóm mây ra lại có khi gộp chúng vào một chỗ để tạo ra các hình thù kì lạ, trông thật thích mắt. Vi Vi ngồi trên thảm cỏ xanh thẳm trước khuôn viên nhà, dưới tán cây bàng to, lá bàng to gấp ba lần bàn tay nhỏ bé của Vi Vi, tán bàng dễ dàng che rợp cả một vùng, đổ bóng mát rượi lên người bé.Vi Vi hôm nay không vui, bởi ba mẹ Vi Vi có ca cấp cứu khẩn cấp nên không ở nhà với bé, bé chỉ biết ở nhà cùng cô giúp việc mà cô ấy cứ càu nhàu mãi, dặn bé ngoan ngoãn chơi trong sân không được chạy ra ngoài. Rồi thế là cô ấy lại tất bật với đống công việc của mình.Trong lòng Vi Vi không vui, có chút dỗi, hờn giận và tủi thân, Vi Vi nghĩ mọi người đã quên hôm nay là ngày gì rồi. Bé con tủi lắm, quyết tâm làm một chuyện điện rồ để mọi người chú ý tới mình. Suy nghĩ của con nít đơn giản lắm, không giống như người lớn làm gì cũng đắn đo suy nghĩ trước sau, tính toán từng chi tiết, có khi kiềm hãm lại cái sở thích muốn bùng nổ bên trong mình.Hôm nay Vi Vi quyết tâm rồi, quyết tâm.. chui lỗ chó ra khỏi nhà, bé muốn đi bụi, xem xem có ai chú ý tới bé không. Thế là cuộc hành trình chui lỗ chó bắt đầu.Vi Vi từ thảm cỏ xanh đứng dậy, phủi bụi dính trên chiếc váy hồng điệu đà của mình, con mắt láo lia nhìn cô giúp việc đang tỉa cây cách đó không xa. Bé đang chờ, chờ một cái xoay người định mệnh của cô ta thì bé sẽ chạy tới cái lỗ chó cách bé mười lăm bước chân. Khuôn viên không có cây bụi nhỏ, chỉ có mấy chậu kiểng được kê lên cao, còn được cắt tỉa gọn gàng nên không thể làm vật che chắn. Vi Vi rất thông minh nên biết rõ pha đào thoát này tỉ lệ bị bắt lại rất cao khoảng 80% cho nên bé tính toán thời gian cẩn thận từng giây.Vi Vi nhìn cô giúp việc đã tỉa một nửa cây, mà một nửa cây sau cô ấy phải quay lưng về phía bên này. Đó chính là cơ hội mà Vi Vi đang cần. Tới rồi chính là lúc này.Một bước, hai bước rồi mười lăm bước. Bước chân nhỏ giẫm trên thảm cỏ, cái lưng nhỏ vì rón rén mà cong đi. Cuối cùng Vi Vi cũng ra tới đứng cạnh cái lỗ chó. Vốn mẹ Vi Vi muốn làm một cái vòng cung cho bức tường rồi trồng hoa uốn cong theo, nhưng mới khoan một góc chân tường thì tấm tường phản