Tác giả: Vi Sinh Noãn
Tay Konan run lên, một bút viết lệch làm hỏng cả bảng chữ mẫu. Cô ảo não đặt bút xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Judal đạp cửa sổ nhảy vào.
Cuối tháng tư, Kougyoku thành công chinh phục mê cung số 45 [Vinea] lên đường về Đế đô với Judal. Tuy đã có thần vật, nhưng địa vị của Kougyoku vẫn không tăng thêm là bao, vẫn thấp cổ bé họng ở nhà Ren như trước. Ren Kouyoku từ nhỏ đã quen, không để ý những điều này, một lòng một dạ khổ luyện Vũ Trang Thánh Thần. Judal lúc mới về Đế đô thì tâm tình suиɠ sướиɠ sảng khoái lắm, đáng tiếc, không quá hai ngày đã khôi phục bản tính cà lơ phất phơ của mình, chạy nhảy lung tung khắp nơi.
"Chữ Kouen đẹp lắm à mà cô cứ tập viết theo mãi thế?"
Judal ngồi ở khung cửa sổ, móc ra quả đào nửa xanh nửa hồng mà gặm.
"Nhìn vật nhớ người thôi."
Konan cười nhạt, không nói nhiều thêm một từ, kéo ghế ngồi gần vào hơn, dựa lưng lên ghế, một tay chống cằm.
Judal "Aizzzz" một tiếng rất dài, gặm đào nên giọng nói mơ hồ không rõ, "Tư thế này của cô chẳng khác Kouen chút nào."
"Hẳn là ở chung với Kouen-sama lâu nên tính cách bất giác thay đổi thành giống ngài ấy. Nói như vậy, Judal-san cũng phải chú ý, Kougyoku-sama đáng yêu như thế, cậu đừng có dạy hư con bé." Konan trêu ghẹo, thấy sắc mặt Judal trở nên mất tự nhiên, huyền tâm cũng thả xuống.
Konan không tiếp xúc trực tiếp được đến tình báo của Tây Chinh, ngày thường chỉ có thể nghe được mấy lời đồn đã có từ lâu, còn là do Kougyoku ngẫu nhiên truyền lời cho mới biết. Tuy có một tên giặc đã lên thuyền của Kouen, a không đúng, là bỏ tà theo "chính" - Judal, nhưng vị Thần Quan đại nhân này hiển nhiên không vô tư phụng hiến gì đâu. Không có tin tức chính là tin tức tốt, nếu thật sự là chuyện quan trọng, Judal cũng sẽ không lấy tiền đặt cọc của mình ra trêu chọc, Konan cho rằng không cần phải vì thế mà bị cậu đùa trong tay.
Tuy nói thì nói vậy, đối với Judal sắc mặt không tốt đá cửa sổ, vừa vào đã nói "Kouen", Konan vẫn cảm thấy sợ run một hồi lâu. Vạn hạnh, vấn đề bây giờ chỉ là tình bạn của Thần Quan đại nhân đang rối ren vì tình cảm phong phú hay thay đổi của cậu chàng, chỉ cần khuyên giải vài câu rồi làm hoà với Kougyoku là được, Konan làm người điều giải mãi cũng thành quen.
Nhưng rất nhanh, Judal đã nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu với Konan, ý tưởng của cô sai mười phần.
"Cậu nói cái gì?"
"Tai cô có vấn đề à?" Judal không kiên nhẫn "Hừ" một tiếng, không tình nguyện lặp lại: "Bọn họ muốn gả Kougyoku cho vua của Balbadd."
"Đã định rồi?" Không đúng chút nào, dù đối tượng có là Ren Kougyoku không quyền không thế, các đại thần cũng sẽ tranh chấp vì chuyện nên hoà hay chiến với Balbadd mới đúng chứ, sao Đế đô lại sóng yên gió lặng không có dấu hiệu nào như vậy.
"Bọn họ......" Judal làm một thủ thế, ý chỉ tổ chức và Ren Koutoku, "Định rồi, bảo ta vào triều nói một câu."
"Định hôn ước ngay lúc này, điều kiện là gì?" Konan kinh ngạc rồi, bắt đầu tự hỏi ý nghĩa của chuyện liên hôn lần này.
"Balbadd muốn vay tiền của Đế Quốc Kou, lần này bán quyền quốc dân gì đó, chính là dùng nhân dân để vay nợ Đế quốc Kou, tuỳ ý chúng ta sử dụng. Kougyoku là điều khoản tượng trưng cho việc ký kết lần này, vua của Balbadd sẽ chính thức ký kết điều khoản với Đế quốc Kou vào hôn lễ của họ."
"Bán quốc dân sao...... Quốc vương bất kham như thế, thiếp thân cũng có chút đồng tình với quốc dân của Balbadd."
Judal phản ứng chậm một nhịp, mới nhớ tới nữ nhân dường như không quan tâm điều gì này đã từng là công chúa của một nước.
"Ta nói cô này, lúc trước cô đầu nhập vào dưới trướng Kouen, huỷ hoại quốc gia của chính mình, cô có cảm giác gì?"
"Judal-san nghĩ thế nào? Thiếp thân hẳn phải áy náy?" Konan cười khanh khách nhìn Judal, đá vấn đề trở về.
"Không cần phải áy náy nha! Dù sao quốc gia của các người cũng sẽ phải bị Đế quốc Kou huỷ diệt."
Judal ném cái hột đào còn thừa ra ngoài cửa sổ, vui cười phủi sạch tay rồi đưa lên sau đầu mà gối.
"Judal-san, theo ý của cậu, "quốc gia" là cái gì?"
"Quốc gia? Đoàn thể chiến tranh đi."
"Judal-san thật thẳng thắn." Konan cười khẽ hai tiếng, thần sắc trong sáng nói tiếp: ""Quốc gia" đối với thiếp thân mà nói, là trách nhiệm, điều kiện lúc trao đổi với Kouen-sama, thiếp thân đã dùng mọi khả năng của mình để hoàn thành trách nhiệm đó, không thoả mãn yêu cầu của mọi người, thiếp thân cũng mặc kệ. Thiếp thân có một chút hoài niệm, cũng không thẹn."
Judal tuỳ tiện "Ờ" một tiếng, hiển nhiên là lời của Konan vào tai này lại ra tai kia rồi.
Konan bất đắc dĩ nhìn Judal phiền não lại không quan tâm đến trọng điểm về chuyện của Kougyoku, thầm thở dài một tiếng, đứng trên lập trường và dã tâm của Kouen mà suy nghĩ, đề điểm nói rõ chuyện này ra hơn.
"Judal-san, cảm giác của Kougyoku-sama với Đế quốc Kou như thế nào?"
"Hả? Sao ta biết được?"
"...... Vậy vì sao cậu lại nói cho thiếp thân chuyện của Kougyoku-sama?"
"Không vì sao cả, ta chỉ cảm giác hẳn phải thông báo cho cô một tiếng."
".........."
Konan đau đầu đỡ trán. Cái tình huống này khó giải quyết quá! Judal vì chuyện hôn sự của Kougyoku mà phiền lòng, bản thân cậu lại không ý thức rõ ràng được mình quan tâm chuyện này, lại theo trực giác chạy tới nói cho cô, cô quản hay mặc kệ cũng không thoả đáng. Nếu quản, một khi xảy ra sai lầm ắt sẽ liên luỵ đến Kouen, nhưng nếu mặc kệ, trơ mắt nhìn Kougyoku nhảy vào hố lửa, cô lại không đành lòng, sau này Judal hiểu ra, thân là đồng minh, Kouen cũng sẽ không chiếm được chỗ tốt.
Kougyoku bị dùng để liên hôn, chuyện này tất nhiên Kouen biết, thậm chí có khả năng là người tham dự. Nếu Kouen muốn thuận thế dùng bước cờ này, cô cũng chỉ có thể ngoan hạ tâm quạt gió thêm củi. Trước mắt, mấu chốt là kế hoạch của Kouen như thế nào, kế hoạch của Kouen......
Konan nhíu mày, châm chước cẩn thận suy nghĩ, đồng thời theo bản năng gõ nhẹ tay vịn. Judal cảm giác như đã vội rồi còn bị ép sát, tinh thần khẩn trương, tâm phiền ý loạn. Khi Judal không còn kiên trì nhịn được chuẩn bị nổi bão, Konan dừng lại.
Konan thả lỏng nhợt nhạt cười hỏi: "Judal-san, nếu có một rừng đào thừa thãi, cậu thèm nhỏ dãi đã lâu, giờ thiên thời địa lợi, cậu hoàn toàn có thể sở hữu nó, cậu sẽ bỏ gần tìm xa lựa chọn dùng đồ đi đổi sao?"
Judal không đáp lời, thần sắc dần trở nên xán lạn, đôi mắt nhiễm ý cười.
"Kouen coi trọng cô cũng không phải không có lý nha!"
"Không phải loại lý do này đâu, Kouen-sama nhìn trúng thiếp thân vì thiếp thân ngoan ngoãn đáng yêu, ôn nhu bình thản, gan lớn tự cao, cùng với một chút cậy sủng mà kiêu nha."
Judal kinh ngạc ngốc lăng một lát, sau đó ôm bụng cười to.
"Hahahaahaa, Konan, cô mặt dày vô sỉ như thế, Kouen có biết không? Ta muốn đi nói cho hắn hahahahaha!"
Judal tiếp tục cười.
"Judal-san, giờ đã thả lỏng thiếu cảnh giác là quá sớm, suy nghĩ của Kougyoku-sama là quan trọng nhất."
Judal ngậm miệng không cười nữa.
Konan nghiêm túc chính trực bằng phẳng lỗi lạc trước sau như một dịu dàng tươi cười đối mặt với Judal, "Nói cho thiếp thân thế cục của Balbadd, sau khi hôn ước công khai thì tìm một cơ hội, để thiếp thân nói chuyện với Kougyoku-sama."
******
Lúc Koumei tới tìm Kouen, Kouen đang ngồi đối diện bản đồ xuất thần. Koumei nhìn thoáng qua, khu vực phía bắc cao nguyên Tensan đã mở rộng hơn nhiều.
Tháng trước, Hakuei dẫn quân, trên đường phát hiện thôn xóm là hậu duệ của Đế quốc Kouga xưa kia, vì kiên trì hoà đàm mà xử lý được thuộc hạ sớm đã có dã tâm làm phản. Khi Hakuei trình báo lên thì mọi chuyện đã được xử lý thoả đáng. Kouen xem qua, tỏ vẻ đã xử lý tốt, phái một đội nhân mã đi gia tăng đội ngũ, rất nhanh đã xong.
Tin chiến