Thiến Mộng Vũ đến bên cạnh Minh Tuấn, hỏi:"Giờ tính sao chàng? Băng Vân tỷ bị thương thế này cần thời gian dài hồi phục.""Chúng ta tìm nơi cho nàng chữa thương trước đã.", Minh Tuấn đưa ra quyết định ngay.Kế hoạch cướp thảo dược bọn người Thông Thiên Kiếm Phái đang kiếm gác lại qua một bên, chuyện đó không quan trọng bằng chuyện trị thương cho Băng Vân.
Chỉ là một cây Vương Phẩm thảo dược thôi mà, không đáng giá bằng thê tử được.Minh Tú lục soát người Trác Mác, thấy một cái lò luyện đan coi như chiến lợi phẩm trận này.Bốn người rời đi ngay, chẳng tiếp tục ở lâu.Một ngày sau, tại một nơi vắng vẻ, trong hang động không lớn lắm, một nam ba nữ khoanh chân mà ngồi, nhắm mắt, người tu luyện người chữa thương.
Không ai khác chính là bốn người Minh Tuấn.Họ không vào sâu trong hang tới lưng chừng thôi bởi vì nơi đây chỉ dừng chân tạm thời, Băng Vân khôi phục liền rời đi luôn......Tại hố sâu, chỗ Minh Hương đang hấp thu sức mạnh và cảm thụ Thuật của Lôi Điện Giác Long truyền cho, bên cạnh Lôi Đình Chiến Đao tỏa sáng xanh lam nhè nhẹ, lập lòe sấm sét.
Nàng vẫn chưa có dấu hiện mở mắt xuất quan chứng tỏ năng lượng tiếp nhận rất lớn, phải cần thời gian dài.Minh Nguyệt và Minh Như bảo vệ Minh Hương.
Hai nàng đấu tập với nhau ở giữa hố trên vách đá dựng đứng hiểm trở.
Viêm Thú Thánh Diễm soi sáng cả một khoảng không bóng tối, va chạm vào nhau."Hửm? Có người tới!", Minh Nguyệt định vung đấm đột nhiên thu tay lại, đầu ngẩng lên, nhìn ra khỏi hố sâu."Không biết kẻ nào đây! Nếu dám xuống đây chúng ta không ngại tiêu diệt.", Minh Như lạnh lùng nói.Hai nữ gật đầu như hiểu suy nghĩ người kia, nhún chân một cái nhảy lên miệng hố sâu.Minh Nguyệt và Minh Như vừa chạm chân xuống đất, giây sau từ trong núi rừng rậm rạp ba thân ảnh xuất hiện.
Ba kẻ này trông rất trẻ, đều là nam tử, dáng vẻ nhìn như trai mười tám vậy, tóc dài đen tung bay trong gió."Ô mỹ nhân! Ha ha! Không ngờ ta đi đến nơi này cũng gặp được người đẹp.", một tên nam tử kinh to với giọng điệu đầy vẻ vui mừng."Đại Hổ! Ý tứ chút đi!",tên khác nhăn mặt làm bộ dáng lịch sự.Tên vừa kêu lên hừ một tiếng, giễu cợt lườm:"Ngươi chả thích bỏ xử ra còn giả bộ! Thành thật chút đi Đông Qua! Thấy ta nói đúng không Hắc Sát."Tên cuối cùng là Hắc Sát, lạnh nhạt đáp lại:"Chẳng hứng thú!"Đại Hổ huých củi trỏ nhẹ vào người Hắc Sát cái, như nhận thấy cái gì cười cười:"Ta biết mà! Ngươi thích Hàn Linh Huyên tiểu thư đúng không? Nhưng ngươi cũng phải xem lại mình đi! Có đủ năng lực theo đuổi mà mơ tưởng hay không, chưa kể còn có Lâm Hiên huynh vừa đẹp trai vừa ưu tú hơn ngươi."Hắc Sát nghe lời vừa rồi thì tức giận, quát:"Ta giết ngươi bây giờ!"Đại Hổ lộ vẻ mặt đê tiện liếc Đông Qua, cười tà:"Xem ra Hắc Sát không muốn rồi! Vậy hai anh em ta chia đều đi, ngươi một nàng ta một nàng, lâu lắm rồi ta cũng chưa được hưởng thân thể nữ tử."Đông Qua rất lịch sự nói:"Ngươi ý tứ chút đi.
Nói gì thẳng ra vậy?"Đại Hổ tiếp tục:"Hắc Sát không muốn thì thôi đi! Nhưng anh em ta quen biết đã lâu ngươi cũng lên giúp một tay chứ?"Hắc Sát hừ quay mặt sang nơi khác.Vừa gặp Minh Nguyệt và Minh Như, ba trong hai tên nam tử này đã nổi lên ý đồ xấu với các nàng.
Đại Hổ biết hai nàng có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành sẽ không bao giờ chịu quỳ phục lên đành phải dùng vũ lực cưỡng đoạt lấy thân thể mê người kia.Minh Nguyệt với Minh Như nhìn nhau, nàng cực kì buồn nôn với ba kẻ trước mặt, ý nghĩ giết người nổi lên trong đầu, hôm nay hai nàng phải lấy mạng bọn chúng."Nào! Chúng ta lên thôi! Bắt hai nàng về hưởng dụng! Khà khà!", Đại Hổ cười cười.Ba tên nam tử từ từ đi tới, tu vi Đấu Linh Sơ tinh ầm ầm tuôn ra, ép thẳng về chỗ hai mỹ nữ.Hai nàng không chịu nổi cái ánh mắt dâm tà kia, Nguyên khí bộc phát, lân giáp bắt đầu mọc ra, thay hình đổi dạng, thoáng chốc biến thành hình thái khác rồi.
Đầu rồng với hai chiếc sừng mười phân, toàn thân hơi nổi cơ bắp lên, không to như của phu quân nhưng cũng rất rõ nét.Đông Qua trợn tròn mắt:"Nguyên Thú? Thực lực Đại Nguyên Sư Đại tinh lại có thể hóa hình? Chủng tộc nào vậy? Ta chưa từng thấy qua."Hắc Sát nhíu mày:"Đúng thật! Nguyên Thú này rất lạ.
Nhưng có lẽ đạt được kỳ ngộ nào đó thôi.""Đúng!", Đông Qua nói:"Dù hai nàng hiện nguyên hình nhưng tí nữa chỉ cần bắt hóa hình nhân loại vẫn chơi được."Minh Nguyệt và Minh Như chẳng nói gì, các nàng dùng hành động thay cho lời nói, Nguyên khí vận chuyển, lắc người cái liền biến mất.Ba tên kia cũng động."Linh Thuật Sơ tinh - Viêm Thú Trảo!", Minh Nguyệt quát khẽ.Đôi bàn tay có móng vuốt ngọn hoắt không dài tầm ba xăng ti thôi hình thành hai trảo đánh về hướng Đại Hổ và Đông Qua.
Viêm Thú Thánh Diễm gia trì, thế đi càng mạnh, không khí vặn vẹo run run, sức nóng ùa tới.Đại Hô kêu lên:"Linh Thuật? Đại Nguyên Sư thi triển được Linh Thuật? Ngọn lửa gì đây?"Gã cảm nhận được sự đánh sợ của Viêm Thú Thánh Diễm, không dám khinh thường, toàn lực xuất thủ."Linh Thuật Sơ tinh - Linh Quyền!"Đông Qua cũng dùng Linh Thuật Sơ tinh - Linh Quyền đón đỡ một trảo.Đầm!Hai gã bay ngược ra sau, đầu quyền chảy máu dàn giụa, cánh tay run rung lên rất đau đớn."Không ổn! Nàng mạnh quá!", Đại Hổ hoảng sợ lẩm bẩm trong miệng.Minh Nguyệt nhờ có lân giáp đen đỏ cứng chắc và Viêm Thú Thánh Diễm dễ dàng đánh lui đối phương.Phía bên kia, Hắc Sát sau một chiêu bị Minh Như đánh cho nện vỡ một tảng đá to, bộ dạng chật vật thôi rồi."Lần này trêu không đúng người rồi!", Đông Qua kinh sợ nói.Ba tên này thường hay rèn luyện ở chỗ vùng ngoài gần ven biển bởi vì khu vực đó Nhân Loại hay Nguyên Thú thực lực đều không cao, cùng lắm đến Đại Đấu Sư Đại tinh hoặc Đại Nguyên Sư Đại tinh là hết cỡ.
Bọn chúng đi tới các bộ lạc gặp cô gái nào nhìn được hay hơi có nhan sắc chút cái liền bắt đi hoặc đe dọa giết người thân các cô gái đó chỉ để các nàng phục vụ mình, thỏa mãn thú vui xác thịt.Nay bọn chúng cũng gặp một Đại Nguyên Sư Đại tinh nhưng lại vận dụng được