Biểu cảm Toản Địa Giáp hiện vẻ hoảng hốt:"Vừa nãy là gì vậy? Sao con giun kia tự dưng ngưng tụ được công kích sánh ngang Nguyên Vương Đại tinh? Thật vô lý!"Chi trước Toản Địa Giáp run run chảy máu đỏ, vài miếng lân giáp nhỏ rơi lả tả.Thấy mãng xà nằm đo đất mất khả năng chiến đấu cùng Phệ Tu Phong bất tỉnh ngay bên cạnh, nó thở phào một hơi.
Nếu con rắn sắc cam tiếp tục tung chiêu như thế nữa thì rất có thể nó sẽ phải trả cái giá khá đắt.
Bị Thánh Hỏa - Viêm Thú Thánh Diễm - làm cho trọng thương tương đối nặng, chiến lực suy yếu già nửa, tuy nhiên đòn phun cầu của mãng xà vẫn chưa thực sự đe dọa tới mạng sống con Nguyên Thú màu đen.
Toản Địa Giáp quét mắt một lượt thấy Minh Tuấn còn khỏe liền nở nụ cười tà:"Kiên cường gớm nhỉ! Chết đi thôi chứ hả?"Minh Tuấn không chút sợ hãi đáp:"Kẻ chết phải là ngươi.""Hahahahaha.....", Toản Địa Giáp ngửa cổ cười ha hả, dường như nó vừa mới nghe được câu nói tấu hài nhất thế gian:"Ngươi nói cái gì cơ? Ta chết ư? Thôi đi! Thôi đi! Đừng mạnh mồm nữa.
Xem lại khoảng cách giữa hai chúng ta đi.
Đại Nguyên Sư Cực tinh và Nguyên Vương Cực tinh....ngươi nghĩ có thể đảo ngược tình thế sao?"Nó không cho rằng thằng Nguyên Thú yếu ớt kia sẽ tung ra con bài uy hiếp đến mình.Bởi muốn giết được nó, Minh Tuấn ít nhất phải nắm giữ thủ đoạn cỡ Hoàng Thuật trở nên, nhưng hắn thi triển nổi Hoàng Thuật sao? Điều đó cực kì vô lý và không mang tính thuyết phục một tý nào hết.Đúng như suy nghĩ của Toản Địa Giáp, Minh Tuấn sở hữu rất nhiều môn Hoàng Thuật, thậm chí còn cao hơn do học hỏi từ vạn năm trước song hắn chưa đủ khả năng vận dụng chúng.Ấy vậy, ngay tại lúc này thì điều đó không quan trọng nữa vì hắn đã có cách lấy mạng Toản Địa Giáp mà chẳng cần tới Thuật nào hết.Minh Tuấn liếc mắt sang bàn tay đang cầm một bụi cỏ xanh xanh rất giống với cỏ thông thường.
Cái đặc biệt của nắm cỏ này là ở phần rễ đang bị cục đất to tướng bao bọc bên ngoài.
Hắn ước chừng khoảng sáu đến bảy cây.Minh Tuấn nhếch mép ra vẻ khiêu khích nói lời thách thức:"Đến đây! Ngươi chết chắc chắn vô cùng thảm đó.""Dọa ai? Ngươi dọa nhầm người rồi.", Toản Địa Giáp cực kì tự tin, không bị những lời nói của con Nguyên Thú kì lạ làm dao động chút gì, Nguyên khí điều động, phóng tới như mũi tên dời cung.Chiếc miệng mở to, nó muốn táp nát cái đầu rồng trông mà ghét kia.Ánh mắt Minh Tuấn nghiêm túc tới cực hạn, vận chuyển tám thành Nguyên khí tạo thành lớp màn chắn trong suốt bảo vệ quanh thân.
Toản Địa Giáp thấy vậy nói đầy khinh bỉ:"Tưởng ngươi mạnh mồm thế nào! Chứ ngươi nghĩ cái lớp màng mỏng hơn tờ giấy đó cản nổi ta ư?""Tất nhiên là không!", Minh Tuấn gằn giọng:"Thứ này mới khiến ngươi xuống suối vàng."Hắn rút một nhánh cỏ nhắm thẳng vào miệng Toản Địa Giáp mà ném đồng thời nó cũng đã áp sát đến.
Khoảnh khắc, cây cỏ hiện rõ phần rễ.
Chỉ thấy rễ cây thật sự khác lạ khi mang hình dạng một trái tim đen tà dị và nổi cộm những đường gân xám xanh.
Thi Tâm Thảo - Hoàng Phẩm Sơ tinh.Thi Tâm Thảo là giống thực vật sinh trưởng những nơi chứa oán khí hơi cao, chúng hấp thu oán khí để phát triển và tích tụ trong rễ.
Thi Tâm Thảo lớn đến tầm Hoàng Phẩm Cực tinh là hết cỡ.Sáu nhánh Thi Tâm Thảo Minh Tuấn đang cầm trên tay thì có một nhánh đạt được Hoàng Phẩm Cực tinh.
Nếu phục dụng Thi Tâm Thảo, oán khí sẽ lan tràn khắp toàn thân, cưỡng ép kích thích mạch năng lượng, giúp đề thăng tu vi lên cùng đẳng cấp với nhánh cây đã dùng.Dễ hiểu hơn, một tên Đấu Vương Sơ tinh mà nuốt Thi Tâm Thảo - Hoàng Phẩm Sơ tinh, có khả năng tên đó sẽ gia tăng tu vi lên tận Đấu Hoàng Sơ tinh.
Song xác suất thành công chỉ gần mười phần trăm thôi.Bởi trong quá trình thăng cấp sẽ phải chịu nỗi đau thể xác cực kì to lớn đến từ nguồn năng lượng rất khổng lồ.
Chưa kể tới những hệ lụy về sau.Theo vài nghiên cứu của ông nội Minh Tuấn trên các tử tù Viêm Thú Tộc thì Thi Tâm Thảo xếp vào loại thảo dược hại nhiều hơn ích.
Vì thứ nhất dù sử dụng Thi Tâm Thảo như thế nào với liều lượng ra sao đều sẽ bị bòn rút sinh mệnh qua năm tháng, đồng nghĩa thọ nguyên sẽ giảm phần nào.
Tiếp nữa là thiên phú cũng giảm, tức thi triển Thuật thấp hơn so với cấp độ tu vi.
Bình thường Đấu Vương Cực tinh dễ dàng vận dụng Vương Thuật Cực tinh nhưng khi nuốt Thi Tâm Thảo chắc chắn chỉ vận dụng cao nhất là Vương Thuật Đại tinh thôi hoặc thấp hơn.Thứ hai, bạo thể trong quá trình cưỡng ép thăng thực lực, điều này không có gì đáng nói, hầu hết các loại cây mang công dụng tăng sức mạnh luôn chứa rủi ro này.Tóm cái váy lại: Không nên sử dụng nếu còn các lựa chọn khác.
Song vẫn có ngoại lệ, một số chủng tộc trời sinh Thánh Hỏa như Viêm Thú Tộc, Thái Long Nhất Tộc,....!hay kẻ sở hữu loại khí mạnh mẽ như Man khí,....hoặc kẻ luyện hóa Dị Hỏa thì oán khí không đưa đến hậu quả đáng nói.Và tất nhiên, Toản Địa Giáp nằm ngoài khoảng ngoại lệ rồi.Thi Tâm Thảo bay trực tiếp vào mồm nó và trôi ngay xuống bụng, sát na, oán khí tích tụ bấy lâu bùng nổ khiến cơ thể Toản Địa Giáp trướng căng, cơn đau đớn lan tràn, kinh mạch chịu tải nguồn năng lượng to lớn.
"Cái gì vậy? Cái gì vậy? Aaaaaa.....năng lượng gì đây?", Toản Địa Giáp ngắt thế công vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ mà hét.Nó cảm thấy có một lực lượng khổng lồ đang chảy xuôi mọi tế bào và tu vi hình như được kéo lên.Đúng vậy, tu vi Toản Địa Giáp đang đề thăng."Hahahaha.....Đồ ngu! Đây là con bài giúp ngươi lật kèo sao? Ngươi nhìn thấy không? Con bài của ngươi đang làm ta mạnh lên đó.", Toản Địa Giáp hướng mắt về Minh