Sau đó Lâm Vân Du kéo Diệp vào phòng hỏi cô đủ thứ chuyện.
Diệp cảm thấy dở khóc dở cười với bà chị họ mới nhận này, sao mà tính tình lại trẻ con đến thế?
Nhưng bất giác, trong lòng cô trở nên vui vẻ hơn nhiều.
Hơn nữa Lâm Vân Du thân thiện như thế cô cũng cảm thấy đỡ lúng túng hơn.
Hai người có vẻ rất hợp nhau nên nói chuyện suốt cả buổi, chọc nhau cười khúc khích mãi trong phòng cho đến khi Tiêu Ngọc Phương trở về nhà.
Nghe thấy tiếng cười đùa của hai cô gái vọng xuống từ trên lầu, Tiêu Ngọc Phương chắc chắn rằng con gái bảo bối của mình đã về nhà.
Bà mở tập kết quả xét nghiệm DNA trên tay.
Bà mỉm cười, biết ngay là mình và con bé có quan hệ huyết thống mà.
Sau đó bà đến trước phòng con gái mình.
Cửa phòng mở toang hoang, hai cô gái ở bên trong thì đang cười đùa trên chiếc giường king-size rộng lớn.
Tiêu Ngọc Phương cười nói với hai cô gái đang đùa giỡn ở bên trong:
"Vui quá nhỉ?"
"Ồ, chào mẹ!" Lâm Vân Du cười tít mắt đứng dậy đi đến ôm bà rồi hôn xã giao một cái theo đúng kiểu phương Tây.
"Sao giờ mẹ mới về?"
"Thì xử lí xong công việc mẹ mới về chứ?" Tiêu Ngọc Phương dí dí trán Vân Du: "Con đấy nhé, một mình mình ồn ào còn chưa đủ, lại kéo thêm em họ con vào.
Có mỗi hai đứa thôi mà ồn ào thế cơ à? Mà hai đứa đều là thiếu nữ hết rồi nhé, sắp lấy chồng được rồi đấy! Cứ nhí nha nhí nhố như con nít."
"Thôi mà mẹ.." Vân Du lập tức ôm cánh tay Tiêu Ngọc Phương làm nũng.
"Chẳng phải mẹ vẫn thích con đó sao?"
"Ừ, thích tới nỗi phải tống con ra nước ngoài cho bớt ồn ào đấy."
"Mẹ.." Lâm Vân Du ai oán than một tiếng.
"Thôi được rồi, giờ nghiêm túc này." Tiêu Ngọc Phương quay sang nhìn Diệp, bà đưa kết quả xét nghiệm cho cô ấy: "Kết quả xét nghiệm đây.
Giờ chúng ta chính thức là người thân của nhau rồi nhé."
Diệp nhận lấy kết quả xét nghiệm: "Cảm ơn bác ạ."
"Ố, xét nghiệm à? Chị xem với nào." Vân Du rướn cổ lên nhìn tờ giấy, lẩm bẩm: "Phiền thật, nhìn giống nhau đến mức này rồi còn đi xét nghiệm làm gì nhỉ?"
Diệp cười cười cho qua, nhưng cô vẫn xem kết quả.
Thật sự là có quan hệ huyết thống..
Trong lòng Diệp mừng rỡ, ánh mắt cô hơi nhuốm ý cười.
"Ai dô, mẹ, con không biết từ khi nào mẹ lại kĩ tính thế đấy nhé.
Thôi đem vứt đại đi Diệp Tử, rồi hai chị em mình chơi tiếp." Lâm Vân Du cướp lấy tờ kết quả đó ném đại lên trên bàn gần đó, cô ôm vai Triệu Thanh Diệp: "Chị là chị thích em rồi đó nha!"
Ngay lập tức Vân Du nhận được một cái cốc đầu từ mẹ mình: "Con nhóc này, không định