Sau buổi trò chuyện với Thư Viễn, Từ phu nhân thấy đây là một cô bé xinh xắn, đôi mắt thanh khiết đẹp động lòng người, tính tình lại hiếu thuận, nhẹ nhàng, chỉ mong người con trai nhà bà biết quý trọng cô.
Hôm sau, cô tới quán cà phê đó và được người của Từ phu nhân dẫn tới một nơi, giống như nơi giành cho các siêu mẫu, ở đây có hai người con gái giúp cô học các lễ nghi của một quý phu nhân và trình tự lễ cưới.
Thời gian học đan xem làm việc cùng chăm sóc cha, tuy mệt mỏi nhưng Thư Viễn vẫn cố gắng làm.
- Cha ơi, nếu giờ con lấy chồng, cha có buồn không?
- Nếu Tiểu Viễn của cha buồn thì ta cũng buồn, nhưng nếu con thấy hạnh phúc thì ta rất vui.
- Dạ, con hiểu thưa cha.
Cô an lòng khi cha không suy nghĩ quá nhiều.
- Hôm nay tới quán cà phê gặp ta.
Từ phu nhân thay đổi địa điểm vào ngày cuối.
- Dạ
- Hôm nay có thể sẽ hơi đau, con mang thêm một cái băng nữa.
- Dạ
Cô nghĩ là có thể nay là ngày cuối sẽ gặp Từ thiếu gia hoặc người yêu của anh ta và khi nghe tin này có khả năng cô sẽ bị đánh, phải vật lộn trong đời từ sớm nên cô cũng biết việc làm của mình là sai trái, nhưng vì cha, cô phải làm thế.
- Ở đây!
- Từ phu nhân niềm nở vẫy vẫy Thư Viễn.
- Dạ, chào phu nhân ạ!
- Con trai ta sắp tới rồi, khả năng sẽ có bạn gái nó đi cùng, nếu nó đánh con, con có chịu được không?
Từ phu nhân lo lắng nhìn Thư Viễn.
- Con sẽ không sao đâu ạ.
Hôm nay Từ phu nhân đã bao trọn quán cà phê nên không gian rất tĩnh mịch và chỉ nghe thấy tiếng xe cộ bên ngoài đường.
Cạch.
- Nó tới rồi đấy!
Bà bồn chồn khi thấy con trai mình tới, dù muốn cô làm con dâu nhưng thực chất chỉ là muốn để nếu đứa bạn gái kia bỏ con trai mình thì đứa nhỏ này sẽ chăm sóc hắn, chung quy lại không khác gì mua cô bằng tiền.
Bà vẫn luôn cảm thấy có lỗi về việc này.
- Mẹ gọi con làm gì vậy mẹ?
Bên cạnh người đàn ông tuấn tú là một cô gái xinh đẹp nóng bỏng đang khoác lấy tay anh rất thân mật.
- Mẹ muốn con kết hôn.
- Cái gì, mẹ sao lại muốn anh ấy kết hôn cơ chứ?
Cô gái xinh đẹp ban nãy hét lên.
Từ phu nhân không hài lòng nhíu chặt mày.
- Tôi đâu có