Cậu trước hết hãy xem một số tài liệu này "
Tú Anh lấy xấp tài liệu trong tủ đem đến đặt lên bàn chỉ tay nói với Vân Hạ, giao xong việc liền rời đi, Vân Hạ thở phào, vừa rồi làm cậu sợ muốn chết, may là vượt qua được.
Cậu kéo ghế ngồi vào bàn làm việc, Văn Đình thấy Tú Anh đã rời đi liền chạy đến chỗ Vân Hạ.
Không sao chứ
Vân Hạ vội lắc đầu.
Văn Đình liền vỗ vai cậu lại nhìn đến xấp tài liệu trên bàn, cười nói.
Nếu cậu không hiểu chỗ nào có thể hỏi chúng tôi...!chúng tôi nhất định sẽ hỗ trợ cho cậu
Vân Hạ gật đầu mỉm cười nói.
Cảm ơn
Vân Hạ nhận lấy tài liệu, lật từng tập ra xem.
Đôi mắt cậu mở to, đây đều là những thiết kế của công ty trước đây...!thật sự rất đẹp.
Cậu liền thấy hứng thú và tò mò lật từng trang ra xem.
Mãi xem tài liệu mà không biết đã đến giờ tan làm.
Văn Đình cất đồ vào túi xách nhìn đến chỗ Vân Hạ, thấy cậu vẫn đang chăm chú xem, đi đến nói.
Vân Hạ, đã đến giờ về...!cậu không về sao? "
Lúc này Vân Hạ mới ngẩng mặt lên, nhìn đồng hồ mới biết đã đến giờ về.
Thời gian trôi nhanh thật, cậu vẫn còn chưa xem xong, liền cười.
Tôi mãi xem nên quên mất
Bây giờ mới để ý nhìn đến trong phòng bây giờ chỉ còn lại cậu và Văn Đình, liền có chút ngại ngùng.
Hay cậu về trước đi, tôi phải đem hết các xấp tài liệu này cất vào tủ rồi về sau
Văn Đình lại không chịu đi, đi đến choàng tay qua cổ Vân Hạ nói.
" Tôi chờ cậu...!Bây giờ cũng trễ rồi, để tôi mời cậu ăn tối "
Vân Hạ liền xua tay từ chối.
" Không cần phải mời tôi...!tôi...!
Văn Đình liền cắt ngang cứ một mực muốn mời Vân Hạ, không chịu buông.
Thật là...!tôi chỉ muốn mời cậu ăn cơm.
Tất cả mọi người trong phòng đều được tôi mời đi ăn hết đấy
Thấy thế, Vân Hạ cũng không thể từ chối nữa, chỉ là ăn một bữa cơm, hiện tại cậu cũng cảm thấy đói rồi, liền nhanh chóng đem hết tài liệu đi cất vào tủ, rồi cùng Văn Đình rời đi.
Đi xuống đến phía trước cửa chính công ty, Văn Đình vẫn mãi lựa chọn nên ăn ở nhà hàng nào, làm Vân Hạ thấy rất buồn cười, chỉ là đi ăn một bữa cơm có cần phải rắc rối thế không, liền nói.
Được rồi Văn Đình, chúng ta chỉ ăn một bữa cơm mà thôi.
Chọn nhà hàng nào gần đây đi
Văn Đình không cho là vậy, đây là bữa ăn đầu tiên cùng Vân Hạ, liền không đồng ý nói
Đây là bữa ăn cơm đầu tiên của chúng ta, tôi muốn lựa kỹ một chút, lỡ không hợp khẩu vị cậu thì làm sao
Vân Hạ cười lắc đầu, vẫn đứng yên đợi Văn Đình lựa chọn nhà hàng ăn cơm.
Cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình, Vân Hạ vội quay đầu nhìn xung quanh, liền nhìn đến phía đối diện có người đàn ông đang ngồi trên xe, nhìn chằm chằm về phía cậu qua cửa kính, cả người mang đầy sát khí.
Viễn...!Viễn Tước, sao anh ấy lại ở đây
Viễn Tước trong lòng có chút tức giận, không đợi Thời Túc lái xe qua đó, anh bước xuống vội vàng đi tới.
"