“If youre afraid, dont do it,
If youre doing it, dont be afraid!”
- Genghis Khan
“Nếu sợ, thì chớ làm.
Đang làm, thì chớ sợ”
- Thành Cát Tư Hãn
(P/s: Nghe đồn nồi lẩu bắt nguồn từ văn hóa Mông Cổ.
Không biết thật không)
Nước sôi ùng ục, nhiệt khí đẩy hơi nước, hơi nước mang theo hương vị thập cẩm trong nồi tỏa ra xung quanh mấy mét, gió lại làm tiếp công việc ấy, khiến cho Đinh Ba, người đang đứng cách bếp lửa mười mấy mét cũng phải hít lấy hít để.
“Tiểu tử!
Xong chưa, ngươi làm tá đói muốn nhăn răng rồi”
Hoàng Hùng, người đang ngồi cạnh bếp lửa cũng đồng ý nói:
“Thơm phức!
Hẵn là ổn”
Ô Vũ lại vội nói:
“Khoan khoan!
Đợi Lý thúc về đã”
“Ai gọi ta đó có ta đây!”
Lý Năm mang theo một mớ hành trở về:
“Mọi người chờ ta có lâu không”
Đinh Ba cười gằn:
“Chờ hành thì lâu,
Còn mi,
Mai về cũng được!”
Lý Năm cười hà hà nói:
“Gắt quá, gần đây vậy mà không có ai trồng hành cả, cũng may gặp mọc dại ven đường”
Ô Vũ cười nhận lấy mớ hành rồi rút ra dao nhỏ làm xéo xéo xéo, thế là nồi lẩu hoàn thành, và rất nhanh biến mất…
Tối hôm đó trong lúc đi tiểu đêm, Lý Năm len lén đi theo Hoàng Hùng:
“Công tử!
Ta thấy ngài đối xử với hắn đặc biệt tốt.
Có vấn đề gì không?
Tiểu tử này thật có gì đó quái quái”
Dù sao thì Ô Vũ cũng quen với cuộc sống tự do thời hiện đại, 2 tháng này bị bí bách khiến hắn rất khó chịu, khi cảm nhận được thái độ chân thành của 3 người Hoàng Hùng thì hắn cũng dần dần bung xỏa ra.
Hoàng Hùng lắc đầu cười:
“Một đứa bé 8 tuổi mà thôi.
Độc lập từ nhỏ, suy nghĩ kỳ quái một chút cũng bình thường.
Chẵng lẽ Lý ca không cảm thấy Đinh ca ca cũng là người quái nhất trong bọn sao?
Ta có ý định đem hắn đào tạo thành cánh tay đắc lực.
Chẵng phải hai vị ca ca vẫn luôn thắc mắc vì sao đi đến nơi này trước khi đi Trường Sa sao?
Ta nói ông trời báo mộng hiền thần cho ta.
Các huynh tin không?”
Lý Năm gãi đầu cười hà hà, hắn tin 7 phần là ít, dù sao gần 3-4 năm nay, bọn họ đi theo Hoàng Hùng gặp nhiều chuyện rất thần kỳ.
Thực thì cũng không phải vậy!
Số là sau khi phát hiện thời đại này là thời đại nào, Ô Vũ bắt đầu có chút nhảy thoát, mặc dù cố gắng kìm chế bản thân nhưng dân máy móc như hắn thì sao có thể giữ mồm giữ miệng trước kẻ yêu quái như Hoàng Hùng được.
Thói quen là một thứ gì đó rất khó bỏ, nhất là những thứ đã ăn vào máu như cách thức nói chuyện, từ ngữ chuyên môn, thậm chí là những thành ngữ tục ngữ và cả cách thức tư duy nữa.
Đến người không giỏi nói chuyện phiếm như Đinh Ba cũng cảm thấy Ô Vũ là lạ chứ đừng nói là Lý Năm và Hoàng Hùng.
Huống hồ Hoàng Hùng vẫn luôn tập trung quan sát Ô Vũ từng ly, từng tý, để xem kẻ xâm nhập này có gì nguy hiểm mà thế giới ý chí làm cảnh báo này nọ căng thế.
Kết quả là Hoàng Hùng nhận ra rằng Ô Vũ rất có thể đến từ một thế giới khá tương tự với thế giới này, thậm chí có thể nói là hắn đến từ tương lai.
Lý do phía sau bị thế giới ý chí phủ định:
“Thế giới này cũng từng là một thực giới, có ghi tên vào danh sách của Pháp Vân tông.
Nếu có kẻ dám đảo nghịch thời không, làm rối loạn tiến trình lịch sử thì tuyệt đối không thoát được.
Mặt khác, ấn ký linh hồn của hắn hoàn toàn xa lạ, không thuộc về thế giới này.
Hắn chỉ có thể đến tự một thế giới tương tự.
Trong hỗn độn có rất nhiều thế giới tương tự nhau.
Nhưng chỉ là tương tự thôi, mỗi thế giới sẽ có điểm đặc sắc riêng không lẫn đi đâu được”
Hoàng Hùng khi đó liền thắc mắc:
“Không thể xuyên qua thời không.
Vậy vì sao có thể xâm nhập bất hợp pháp?”
Thế giới ý chí liền bí một hồi:
“…
Cổ Lạc tiên triều quản rất nhiều việc, không giống như Pháp Vân tông có chuyên môn riêng.
Có lẽ là sơ sẩy.
Dù sao thì chuyện tội phạm cấp cao không tuân luật lệ, lách luật rất nhiều.
Nếu là vi phạm luật thời không thì Thời Gian Cổ Chung sẽ vang, muốn chạy cũng khó thoát.
Nhưng nếu là vi phạm luật luân hồi thì khó nói.
Đó là một trong những quy tắc tối cao của hỗn độn, so với thời gian còn cao hơn mấy bậc”
- ----------
Cổ Lạc giới, Cổ Lạc Hoàng Cung, ngự hoa viên, một vị nào đó khoác hoàng bào thêu chim Lạc, mặc quần đùi, đang vắt chân nằm trên võng xếp, tay bưng một ly thủy tinh đựng nước đá màu nâu sửa, tay cầm quạt phe phẩy, mắt đeo kính râm, vô cùng thảnh thơi, cực kỳ hưởng thụ:
“Không biết khi nào mới xong!
Nhanh nhanh chút để ta còn thu tiền góp cổ”
- -----------
Quay lại với Lạc Tiên giới,
Hoàng Hùng lúc này đã cơ bản xác định Ô Vũ là ai.
Hắn lúc đầu tưởng rằng kẻ xâm nhập ghê gớm thế nào.
— QUẢNG CÁO —
Hóa ra cũng chỉ là người bình thường, do một lý do nào đó bị cưỡng ép ném vào thế giới này thôi.
Điều đó thậm chí khiến hắn mừng trong lòng.
Giao lưu văn hóa, tri thức với các nước khác có thể khiến dân tộc mình cường mạnh hơn.
Vậy khi tiếp thu, chắt lọc tinh hoa của một thế giới khác thì sao?
Chỉ là có chút đáng tiếc bởi thái độ dè chừng giấu giếm của cả hai bên nên hiện tại còn chưa đi đến đâu.
Bởi vì quan điểm có phần cứng nhắc của thế giới ý chí, Hoàng Hùng tạm thời không có ý định đem thân phận của mình bộc lộ cho Ô Vũ.
Mà nếu không làm vậy, thì hắn rất khó nghĩ ra cách nào thuyết phục Ô Vũ tin cậy hắn.
Bởi vì thân phận của Ô Vũ quá mức mẫn cảm, chỉ có trao đổi bí mật công bằng thì hai bên mới gắn kết với nhau được.
Quan hệ bình đẳng là điều Hoàng Hùng luôn hướng tới, cũng chính vì vậy mà hắn còn chưa có bộc lộ thân phận của mình cho bất cứ ai, dù là cha mẹ hay thầy, bởi vì một số thông tin đôi lúc tưởng là gắn kết nhau gần hơn thực ra lại làm mất cân bằng mối quan hệ.
Để người khác tôn kính mình quá mức hoặc để họ sợ hãi xa lánh mình đều không phải điều Hoàng Hùng muốn.
Một người đến từ thế giới khác như Ô Vũ có lẽ sẽ cảm thấy chức danh ‘thế giới khí vận chí tử’ không quá khác thường, nhưng đối với sinh linh thế giới này thì nó lại quá mơ hồ, nếu không nói là hư cấu.
Về phần đem Ô Vũ ra khảo vấn bức cung thì Hoàng Hùng không cho là điều nên làm, hắn không có tư tưởng kiểu Lưu Hoành hay thế gia, sẽ không làm tuyệt, mọi thứ chừa chút đường lui thì sau này mới cứu vãn được.
Thái Ung còn thù Lưu Hoành tới giờ đâu, nghe nói 3 năm nay Lưu Hoành đã xuống mấy đợt chiếu thư kêu gọi hắn hồi triều nhưng đều như đá chìm biển Đông.
Về phần thế gia Viên thị, cho dù Viên phu nhân sống lại cũng không có khả năng thay gia tộc mình khuyên Thái Ung từ bỏ thù hằn, có lẽ bà cũng biết con bà thù dai, hoặc biết Viên thị làm quá tuyệt, không có báo mộng báo mị gì sất.
Theo Hoàng Hùng thì cho dù không thẳng thắn với nhau, nhưng chỉ cần xây dựng mối quan hệ bạn bè, minh hữu như bình thường thì một lúc nào đó Ô Vũ chắc chắn sẽ góp sức cho mình.
Điều này cũng khó trách Hoàng Hùng chủ quan, trước đó thế giới ý chí nói có 5 người bị lực lượng không rõ cảm nhiễm, kết quả là A Bố, Marco Polo, Diana và thầy Nguyễn Bỉnh Khiêm của hắn, hết thảy 4/5 trở thành đồng mình phe hắn.
Hoàng Hùng cảm thấy thứ lực lượng không rõ xâm nhập giới này có phần không phân địch ta.
Người xâm nhập và cả người bị cảm nhiễm dường như cũng chỉ là người thường, có cảm xúc của người thường, có ước mơ của người thường, thậm chị có thân phận rất chân thật.
Tìm truyện hay tại * TRUМtrцye Л.
vn *
Mặc dù thế giới ý chí nói rằng việc lực lượng ngoại lai kia đem ký ức của mọi người sửa đổi để cấy thân phận của người bị cảm nhiễm vào là một hành động hết sức đáng sợ.
Nhưng cho đến hiện tại thì Hoàng Hùng cảm thấy lợi nhiều hơn hại.
Lấy Nguyễn Bỉnh Khiêm làm ví dụ, nếu không có lực lượng xâm nhập kia, không có Nguyễn Bỉnh Khiêm, hắn bây giờ có khi vẫn còn lay hoay ở Giao Châu, tình hình khởi nghĩa của dân ta cũng chưa chắc tốt lành đến vậy.
Huống hồ chính thế giới ý chí đã khẳng định với hắn rằng người bị cảm nhiễm cũng mang linh hồn của thế giới này, chỉ là tri thức, và thiên phú bị gắn thêm vào một bộ phận thôi.
Bị quy tắc của thế giới này ngăn cản, lực lượng ngoại lai kia không thể xóa bỏ những gì đã có, chỉ có thể tăng thêm.
Ví dụ như Hoàng Hùng có thể đột nhiên tòi ra mấy đứa anh em, nhưng sẽ không thể đột nhiên trở thành cô nhi, cho dù lực lượng ngoại lai kia làm nhân khẩu nhà họ Hoàng tăng thêm gấp 10 lần thì Hoàng Hùng vẫn sẽ là người thừa kế chính thức như Hoàng Uyển đã hứa, bởi vì lợi hứa ấy không thể bị xóa bỏ.
Với những thông tin hiện giờ thì Hoàng Hùng thật không cảm thấy có điều gì quá mức nguy hiểm ở đây.
Ở trong mắt hắn, lực lượng ngoại lai kia giống như tiền từ trên trời rớt vào thế giới, là thêm vào mà không phải rút bớt.
Thế giới ý chí không phủ định cũng không đồng tình với cách làm của Hoàng Hùng, chỉ ném cho hắn một câu:
“Tri thức nếu khống chế không tốt thì đôi khi cũng là đầu nguồn của tai họa.
Đừng quá tự cao”
(P/s: Có lẽ đã có nhiều bạn thắc mắc việc hệ thống triệu hoán tẩy não mọi người mà Hoàng Hùng lại còn nhỡn nhơ.
Khẳng định luôn là tác chỉ xây dựng cho hợp logic truyện thôi, ít nhất là tác thấy logic.
Đầu tiên, main là người cổ đại, hầu như không có khái niệm đối với tẩy não, hiểu biết của main về các chứng bệnh thần kinh cũng rất mơ hồ, y học cổ đại không nghiên cứu sâu vào vấn đề thần kinh não bộ, triết học tuy có, nhưng hầu hết là mê tín dị đoan.
Thứ nữa là cho đến giờ thì đúng là 4/5 người cảm nhiễm đều tính là đồng minh của main, tình thế có lợi rõ ràng vẫn đứng về phía main, để cho main cảm thấy hệ thống có tính chất trung lập cũng không sai.
Lý do thứ 3 là vì tương quan lực lượng, Bách Việt ở thế yếu hơn Trung Nguyên, nên thay vì kỳ thị hết thảy yếu tố có vấn đề thì việc bao dung mới là lựa chọn hợp lý ở vị thế của Hoàng Hùng, nếu như kỳ thị thì Nguyễn Bỉnh Khiêm phải xử lý như thế nào, Maro Polo, Diana, A Bố phải giải quyết ra sao, rồi sau này sẽ có càng nhiều người bị triệu hoán ra nữa.
Cho nên rồi thì main cũng sẽ thay đổi suy nghĩ và cách đối xử với hệ thống của phản diện.
Nhưng không phải bây giờ mà là tương lai!
Bởi vì nhiều lý do nữa chứ không chỉ mỗi việc tẩy não không!
Boss HYDRA mặc dù đang làm khách ở thế giới cấp 1 nhưng nguyên gốc đến từ thế giới cấp 6,
Ném quả hệ thống qua bên này, tự nhiên đã tính toán từ trước)
- ---------
Kinh Châu, Trường Sa, một túp lều nhỏ bên bờ Trường Giang,
Hoàng Hùng lúc này đã vào ở nơi mà hầu hết người Giang Nam, và Trung Nguyên cho rằng hắn vẫn luôn ở.
Sau vài ngày bàn giao công việc thì người thay thế hắn ‘giữ đạo hiếu’ hơn 3 năm nay đã được đặc cách đi Khuất Lão tạm nghĩ ngơi một thời gian.
Ngoại trừ yếu tố giữ bí mật thì còn có nguyên nhân là người kia thực sự tiều tụy mệt mỏi.
3 năm nay hắn không phải ngồi không, thường xuyên phải ứng phó với các thế lực tới đây thăm hỏi, không chỉ Giang Nam mà đôi khi còn có cả Trung Nguyên nữa, cũng may mà Tào Tháo và Chu Dị đều là nhiệt huyết thanh niên, công sự bề bộn, không tự thân đến, nếu không thì có khi đã lòi.
Huyền Kính Ty, Ô Giang hội và rất nhiều thế lực giang hồ ngoại lại cũng có vài lần trà trộn lảng vảng quanh đây.
Cũng may mà Hoàng Hùng không biểu hiện xuất chúng mấy khi đi Lạc Dương, danh tiếng thần đồng trẻ con ở Kinh Tương cũng không làm người ta chú tâm mấy, bởi vì thời này nhiều nhất chính là thần đồng.
Trước mặt Hoàng Hùng lúc này là 2 quyển sổ, một quyển là ghi chép chi tiết của người thay thế về những đợt khách viếng thăm suốt 3 năm qua, còn một quyển là tổng kết của Hoàng Thừa Ngạn về tình hình Giang Nam hiện giờ.
Quyển thứ nhất hắn mất thời gian 2 ngày đem thuộc nằm làu, cũng đã viết thêm vào sổ rất nhiều chú ý, chuẫn bị chuyển giao cho Nhã tỷ.
Về phần quyển thứ hai…
3 minh hội hiện giờ trãi rộng Ích Nam, Kinh Sở và Dương Châu, ngoại trừ Cối Kê vì tình hình chiến sự kéo dài suốt mấy năm nay.
Hiện tại tất cả các siêu cấp gia tộc như Kinh Châu Hoàng-Thái-Khoái, Dương Châu Cố-Lục-Trương-Chu, Ích Nam Nghiêm-Hoàng-Lạc đều đã là thành viên nòng cốt của 3 minh.
Về phần các gia tộc trung tầng và hạ tầng lại không có nhiều tiến triễn, vẫn là các gương mặt ban đầu, đây là một điều đáng lưu ý, cần hỏi trực tiếp Hoàng Thừa Ngạn.
— QUẢNG CÁO —
“Đánh dấu!”
Kế đến đi vào chi tiết Đông Hải thương minh.
Tên các gia tộc muốn gia nhập Đông Hải thương minh hiện tại …
Tổng cộng có 232 đơn xin gia nhập!
Cũ nhất đã từ 7 tháng trước!
Cái gì đây trời?
“Đánh dấu!”
Đông Hải thương minh năm nay dự kiến tổng thu nhập tương đương 256 triệu tiền!
(P/s: Giá ngựa chiến thời đầu tam quốc khoảng 2 vạn tiền 1 con.
256 triệu tiền mua được khoảng 10000 con ngựa chiến do mua nhiều sẽ hiếm hàng, sẽ tăng giá.
Nghe rất trâu nhưng nếu đem xẻ ra cho 10 lão đại và hơn trăm đàn em thì cũng không ghê như vậy.
Rồi còn phải ăn uống, chi tiêu các thứ, đâu thể tích ngựa chiến không được.
Cho dù thắt bụng giảm ăn tích đủ 10000 con ngựa chiến cũng đâu thể làm thành 10000 kỵ binh, còn áo giáp, vũ khí, huấn luyện, lương thưởng, quân nhu các thứ nữa.
Ngoài ra, theo như tác biết thì ước tính vào thời Linh Đế Lưu Hoành, có khoảng 20-30 tỷ tiền đang lưu thông trên thị trường, sai số khá lớn là do rất nhiều quý tộc đem tiền chôn theo mộ mình, thất thoát do thiên tai, và các lý do không thể ước lượng khác.
Tức thu nhập 1 năm của Đông Hải thương minh vào khoảng 1% con số này.
Cho bạn nào chưa biết thì tổng thu nhập 1 năm của Amazon vào khoảng 1.
5% số lượng USD lưu thông trên thị trường.
Tác dựa theo Amazon để chế biến con số 256 triệu tiền này.
Không quá khó hiểu đi.
Amazon bị cạnh tranh đủ kiểu, pháp luật ràng buộc các thứ các thứ.
Đông Hải Thương Minh thì hầu như bá chủ thị trường, pháp luật kinh tế thời Hán cũng bình bình, nên dù chỉ kinh doanh 3 năm nhưng đã dần dần đuổi theo hiệu xuất của Amazon.
Ổn chứ?)
Không ổn!
Năm trước 232 triệu tiền, gia tăng chỉ chừng 1 thành, đang là thời kỳ phát triễn nhảy vọt, sao có thể chậm như vậy?!
(P/s: Tốc độ tăng trưởng doanh nghiệp vào thời kỳ bình ổn vào khoảng 5-12%.
Nhưng với doanh nghiệp đang phát triễn thì còn số có thể là 15-30% thậm chí cao hơn rất nhiều)
“Đánh dấu!”
Tái đầu tư tạm không có vấn đề, các hạng mục chú trọng như xưởng đóng thuyền biển, Phu Văn Lâu, Hồng Nghĩa đường,