Thời gian đã nửa tiếng trôi qua, trên tay Lâm Vận vẫn chưa xuất hiện thêm bất kì đồ vật nào, hiển nhiên là chưa bắt được động vật gì, điều này làm cho hắn rất là mộng bức, dùa nhau à, không phải bảo Mộc Sơn Lâm nguy hiển chập chùng, khắc nơi đều là dã thú sao, ai có thể nói cho ta biết là dã thú đi đâu hết rồi không, đừng nói với ta là chúng nó đi họp tổ dân phố.
Không tin tà Lâm Vận quyết định tiếp tục tìm kiếm, hắn không tin không dùng tu vi hắn không săn được bất cứ con vật nào, ít ra thì cũng phải có một vài con thỏ rừng quanh đây chứ.
Tiếp qua một tiếng sau, Lâm Vận một mặt thất bại ngồi trên một tảng đá, mẹ, tên nào bảo Mộc Sơn Lâm khắp nơi yêu thú đâu, yên tâm ra đây, ta cam đoan không đánh chết.
Hài, ban đầu còn muốn học theo mấy video sinh tồn hắn nhìn trên mạng nhưng, thôi được rồi, thành thành thật thật ăn gian mới là chính đạo.
Thần thức thả ra, một khu vực rộng lớn thu vào trong mắt hắn, hắn có thể nhìn rõ mọi vật trong phạm vi 100 km, mượn nhờ thần thức bắt lục lọi khu vực quanh đây, hắn cũng không muốn đi quá xa, dù sao tiểu Lâm Song còn đang đợi hắn về đâu.
“Ồ” trong lúc đang dò xét, Lâm Vận trông thấy một chỗ rất thú vị, ở nơi này vậy mà có suối nước nóng, chà chà, lâu rồi không được ngâm mình, lúc về phải gọi Song nhi đi mới được.
Chớp mắt, Lâm Vận xuất hiện trước một hồ nước, nhìn đến hồ nước bốc khói thì ánh mắt sáng lên, hiển nhiên hồ nước kia là suối nước nóng.
“ tiểu thư đợi ta với”
Bất chợt một tiếng hô làm thu hút sự chú ý của hắn, quay đầu nhìn lại thì thấy hai bóng hình thướt tha đang bước chậm tới, dẫn đầu là một nữa tử cực đẹp mặc một bộ áo màu xanh,đây là một thiếu nữ tuyệt sắc hạng nhất, mặt mày tinh sảo như ngọc điêu, cổ thon dài, da trắng bóc.Theo sau nàng là một thanh tú tiểu nha hoàn. Trông thấy