Phạm Phương Thanh hứng thú đánh gia cái gọi là lều, qua một hồi xem xét thì nàng bữu môi, kết cấu của nó quá đơn giản, không có gì thú vị như nàng nghĩ, mất đi hứng thú, nàng đang định quay ra thì bất chợt nàng thấy một thứ gì đó khổng lồ phía sau chiếc lều, mang theo tâm lý tò mò đi lại xem.
“A”
Sau khi nhìn rõ thì nàng không nhịn được kinh hô, tiếng hô của nàng làm kinh đông đến hai người Lâm Vận, cả hai vội vàng chạy đến xem xét, lúc đến nơi chỉ thấy Phạm Phương Thanh đang há hốc mồn nhìn phía trước. Không chỉ Phạm Phương Thanh, ngay cả Lâm Vận cũng bị cảnh tượng trước mặt làm kinh sợ.
Trước mắt bọn là một con khổng lồ cự xà, cự xà dài mấy chục mét, to như cái thùng, toàn thân đen bóng nhưng trên đầu lại mọc ra ra cái biếu thịt vàng óng ánh trông khá kì dị, chỉ thấy cự xà lằm im không nhúc nhích, Lâm Vận cũng không thể cảm nhận được bất cứ sinh mệnh khí tức nào đến từ nó, hiển nhiên là cự xà đã chết.
Mặc dù chết rồi, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được yêu lực lồng đậm trong bộ thi thể này, lượng yêu lực khổng lồ phải gấp mấy lần con Tử Kim thú trước kia, điều này làm hắn không khỏi cảm thán: “ thật mạnh yêu lực, ít nhất cũng phải yêu thú cấp 4 hậu kì”
Bên cạnh Phạm Phương Thanh nghe vậy bĩu môi, phức tạp nói: “ cấp 4 hậu kì, đây là Kim Quan Xà, yêu thú ngũ gia đỉnh phong, cách một bước nữa là đạt đến cấp 6rồi.”
Kim Quan Xà.
Nghe tên này Lâm Vận giật mình, Kim Quan Xà hắn biết, lúc ở Bạch Mộc trấn hắn đã từng nghe qua, nó là Vương của Mộc Sơn Lâm này, ngay cả Thanh Mộc tông cũng không quả được nó, nhưng tại sao lại chết ở đây, lém ánh mắt nghi hoặc nhìn Lâm Song, tựa hồ đang đợi nàng giải thích.
Một con thực lực có thể so với Kim Đan cảnh nhân loại tự dưng chết ở đây mà không liên qua tới Lâm Song, đánh chết hắn cũng không tin.
Tiểu Lâm Song chỉ đợi có vậy, lập tức hào hứng nói ra: “là như vậy thiếu gia, ta đợi mãi không thấy người trở về lên ra ngoài tìm, không cẩn thận đụng phải đầu rắn này, thế là ta bắt nó về cho ngươi bồi bổ.” nói song nàng ánh mắt sáng rực nhìn Lâm Vận, tựa như trẻ nhỏ cần khen thưởng.
Phạm Phương Thanh nghe vậy khóe miệng khéo lên,
Cmn bồi bổ.
Cầm một đầu ngũ gia đinh phong yêu thú làm vật bồi bổ, ngươi không sợ bổ chết người sao.
Lâm Vận nhìn xác Kim Quan Xà, ánh mắt phức tạp, xà huynh đệ, ngươi con mẹ nó xui xẻo à.
Như nhớ được cái gì, Lâm Song vội nói: