Trương Như thấy ánh mắt nóng cháy của mẫu thân đổ lên người mình, cô nàng đang muốn biện giải thì Chương Hàm đoạt trước, đạm nhiên trấn định nói: "Mong rằng An Quốc Công Thế tử phu nhân biết được, ba người chúng ta chẳng qua ở ao nước đằng trước cho cá ăn mà thôi.
Nhưng vừa rồi có tiểu sa di tiến vào bẩm báo, Tri Vương điện hạ, Tần Vương Thế tử, Triệu Vương Thế tử và Lạc Xuyên Quận vương nghe nói Thái phu nhân ở đây nên muốn tới chào hỏi.
Chư vị nếu định đi dạo trong chùa xin lưu ý một chút."
Nghe vậy, trên mặt An Quốc Công Thế tử phu nhân tức khắc lộ ra tia sáng kỳ dị, giọng điệu bắt bẻ vừa nãy cũng biến đổi: "Ôi chao, thế thì chúng ta nên đi mau vài bước, miễn cho đụng phải vài vị quý nhân.
Hai đứa nhanh lên nào!"
Thấy An Quốc Công Thế tử phu nhân dẫn theo hai nữ nhi bước chân như gió biến mất, Cảnh thái thái lập tức kéo tay nữ nhi Cảnh Thiến mỉm cười nói: "Thật đúng là trùng hợp quá, chúng ta cũng cáo từ.
Nghe nói Trương lão gia là bạn cùng khoa với lão gia nhà ta, ngày sau nếu có cơ hội, mời Trương Đại tiểu thư và Chương cô nương tới nhà ngồi chơi!"
Sau khi buông ra một câu khách khí, hai mẫu nữ cùng với mấy nha hoàn bà tử tùy tùng cũng vội vội vàng vàng ra khỏi nguyệt môn.
Còn lại tiểu Vi thị không có nữ nhi chỉ đi một mình lại đây, lúc này liếc xéo Long Bình Hầu phu nhân một cái rồi cười đầy ẩn ý nói: "Bọn họ đều gấp gáp như vậy, nói cái gì mà miễn cho đụng phải vài vị quý nhân, ta thấy trong lòng đang muốn đụng phải mới đúng.
Nếu thật muốn tránh đi, còn không bằng lưu lại ở chỗ này, dù sao các vị hoàng tử hoàng tôn đều là người hiểu lễ nghĩa, ngoại trừ đến chào hỏi Thái phu nhân và Công chúa Gia Hưng, dĩ nhiên không đến mức tùy tiện cầu kiến nữ quyến khác.
Long Bình Hầu phu nhân thấy có phải hay không?"
Long Bình Hầu phu nhân bị lời này làm cho nghẹn họng, lời thúc giục nữ nhi đi mau đã tới bên miệng liền nói không ra.
Thừa dịp này, Chương Hàm cười gợi ý: "Như tỷ tỷ, bên ngoài còn không biết tình hình thế nào.
Nếu tỷ phải đi thì cũng nên đến cáo biệt Thái phu nhân và Công chúa Gia Hưng, chúng ta vào trước nhé."
Sở mụ mụ vừa nghe Chương Hàm nói xong lập tức đi trước bẩm báo Thái phu nhân.
Thấy Chương Hàm vui vẻ kéo Trương Như và Trương Kỳ cùng lại đây, Sở mụ mụ cũng không nói gì, trực tiếp tự mình vén mành.
Chương Hàm mời Trương Như vào nhà trước, sau đó là Trương Kỳ, chính mình là người cuối cùng đi vào.
Thấy các nữ quyến Cố gia đều nhìn ba người họ với đủ loại ánh mắt, Chương Hàm tiến lên nhún người hành lễ với Thái phu nhân: "Lão tổ tông, vừa rồi tiểu sa di tới báo, Tri Vương điện hạ, Tần Vương Thế tử, Triệu Vương Thế tử và Lạc Xuyên Quận vương nghe nói Võ Ninh Hầu Thái phu nhân ở đây nên đang đi đến nơi này."
Lúc nãy đã nghe được tin tức này do Sở mụ mụ bẩm báo nên kinh ngạc và kinh nghi đã qua đi.
Thái phu nhân và Vương phu nhân sắc mặt đều hòa hoãn, Cố Trừ Cố Ngọc đều là đầy mặt tươi cười, chỉ có Công chúa Gia Hưng cười trầm ngâm, một tay chống trên tay vịn nhẹ nhàng đỡ cằm.
"Thập thất đệ là tới thăm hỏi lão tổ tông; Thiện Chiêu con mọt sách sợ nhất gặp ta đơn độc, cho nên cố bám theo người khác đến đưa ta bộ kinh Phật ta nhờ hắn sao chép; nhưng hai huynh đệ kia chạy tới đây làm gì?"
Tuy nàng là Thập nhị cô cô nhưng không thân thiết với hai chất nhi kia, hơn nữa cũng không thân thiết với phủ Tần vương!
Tiểu Vi thị theo vào làm như không nghe Công chúa Gia Hưng mỉa mai, mỉm cười nói lên lý do quay lại là muốn ở trong phòng tránh mặt một chút.
Tiểu Vi thị không mang theo nữ nhi, lý do lại hợp lý, Thái phu nhân cũng nhàn nhạt gật đầu.
Còn Long Bình Hầu phu nhân lúng ta lúng túng một lúc lâu không thể nói ra lời, trong khi đó Thái phu nhân nghiền ngẫm ngắm nhìn Trương Như đã búi tóc thành kiểu khác, trang điểm dung mạo đều khác nhau rất lớn so với lúc nãy.
"Hai búi tóc trái đào của Long Bình Hầu Đại tiểu thư là ai chải thế?"
Thái phu nhân vừa hỏi ra, Long Bình Hầu phu nhân hơi sửng sốt, Chương Hàm cười đáp: "Lão tổ tông, là con chải đấy ạ.
Lúc nãy ra ngoài gặp phải một trận gió lớn, búi tóc phi thiên kế của tỷ tỷ bị lệch.
Kiểu tóc phi thiên kế đó quá tốn thời gian và tốn công sức để bới, bọn nha đầu lại không biết làm, vì thế con chỉ có thể cố búi một kiểu đơn giản hơn.
Đã tốn công chải đầu lại một lần nữa, thôi thì nhân tiện trang điểm lại cho tỷ tỷ luôn."
"Khi ta còn trẻ, thường thường nữ hài nhi đã cập kê mà chưa xuất giá thì vốn nên búi tóc kiểu này." Thái phu nhân hơi mỉm cười, lời nói mang hai ý nghĩa, "Đâu có ai giống như cô nương thời bây giờ, mặc kệ là làm lễ cập kê hay chưa, tất cả đều thích búi kiểu phi thiên kế, châu thoa bộ diêu cắm đầy đầu, dường như e sợ trang điểm không đủ hoa lệ quý phái.
Chỉ thoa một lớp phấn mỏng như vậy ngược lại trông có vẻ thoải mái trong sáng dễ thương, nhìn không cổ hủ."
Long Bình Hầu phu nhân bị Thái phu nhân mắng xéo khiến trên mặt lúc xanh lúc trắng, trong lòng đang bực bội thì thấy Thái phu nhân vẫy tay kêu nữ nhi đến gần, ngắm nghía từ trên xuống dưới một phen rồi nghiêm túc nói: "Con trông cũng giống như ngoại tôn nữ của ta, ước chừng từ khi là thai nhi đã mang chứng hen suyễn, nhìn qua gió thổi cũng bay.
Nếu muốn dùng dược, có thể ăn thêm nhân sâm dưỡng thân thể, bồi bổ khí huyết."
"Đa tạ Thái phu nhân..."
Thái phu nhân lại chỉ liếc mắt một cái về phía Long Bình Hầu phu nhân cuống quít tiến lên bái tạ, lại nhìn Trương Như đang lúng túng không biết làm thế nào cho phải: "Còn về phần dược liệu, vừa lúc ta cũng có sẵn, để khi trở về ta sai người đưa đến phủ Long Bình Hầu.
Tuy nói Long Bình Hầu nửa đời người chỉ si mê thanh sắc, sắp đến già lại trở nên hồ đồ, nhưng dưới bầu trời này đâu phải một xíu công đạo đều không có.
Không nói cái khác, nhi tử nối dòng là Long Bình Hầu thỉnh thị triều đình không sai, nhưng nếu hắn bất hiếu, làm đích mẫu cũng có thể trực tiếp tố trạng hắn ngỗ nghịch!"
Thái phu nhân tuy lúc ban đầu rất bất mãn với Long Bình Hầu phu nhân là khách không mời mà đến, nhưng chợt nhớ đến ấu nữ tuổi còn trẻ mà vì trượng phu không ra gì đã uất ức qua đời, vừa rồi lại thấy Trương Kỳ và Chương Hàm giải vây cho Trương Như, đem người kéo ra ngoài một hồi lâu, thậm chí ngay cả kiểu tóc trang dung cũng thay đổi rồi mới đưa vào, thiếu nữ lúc ban đầu điệu bộ co rúm cuối cùng có thể thấy được vài phần thanh thoát, đột nhiên không nhịn được mở miệng nhắc nhở vài câu.
Thấy Long Bình Hầu phu nhân vừa sửng sốt lại vừa hối hận, Thái phu nhân liền đơn giản tăng thêm ngữ khí đề điểm.
"Nhi tử đã đưa đến quá kế cho phu thê các ngươi, vậy ngươi chính là mẫu thân danh chính ngôn thuận, thân sinh phụ mẫu kể từ đây chỉ là bá phụ bá mẫu, đâu thể có đạo lý nào mà ở trong phủ các ngươi khoa tay múa chân? Chính vì ngươi không tự tin nên