Ba vị đầu sỏ của The Innovators, hai người ở Đại Việt và người còn lại thì ở tuốt Ai Cập, ngày hôm nay họ lại kết hợp với nhau để so kè với Yamamichi Yomaru trên mặt trận chiến tranh tâm lý, cuộc đối thoại của hai bên diễn ra trong thời gian ngắn nhưng cả bốn người đều cảm thấy nó còn kinh khiếp hơn cả những cuộc chiến được tiến hành bằng bom đạn.
Kể cả Hion cũng bại trận, thua tan tác dưới tay chủ tịch Lawyer và Shaka de Virgo, hôm nay, họ lại còn có Thoth, cuộc chiến giữa ba vị đầu sỏ này cùng với Yamamichi Yomaru có thể xem như một trận đánh "tam anh chiến Lữ Bố" kinh điển nhưng cuối cùng thì Yamamichi Yomaru lại có thể bước ra khỏi hang ổ của The Innovators một cách an toàn và thong dong, Phạm Nhã hiểu, nếu như gã thật sự là tên cầm đầu của chủ nghĩa khủng bố mới, vậy thì họ đã thua rồi.
Người đứng ở cuối con đường ngoại giao như anh Tuân cũng thua rồi, họ thua không phải bởi vì kẻ này giỏi hơn họ, mà vì kẻ này hiểu họ, Yamamichi Yomaru không có một sơ hở nào cả, kể cả cái sơ hở mà Phạm Nhã đã vạch ra, hắn cũng lấp lại bằng bộ đồ tang mà hắn mặc, hắn nói hắn đã chết rồi, hắn chết theo em gái và đồng bào của hắn, đây còn là sự phản đòn của hắn với những lưỡi gươm kề cổ nữa.
Trên cả việc phải thượng tôn pháp luật, không thể ra tay khi mà không có chứng cứ xác thực, hơn cả việc hắn là đệ tử của Emeraldy Astrish, thầy của một Nghị viên quan trọng trong tập thể The Innovators.
Những người đổi mới mà đặc biệt là các vị lãnh đạo luôn có một mặc cảm tội lỗi đối với những người đã chết ở MU Continel và gia đình của họ, mặc cảm này xuất phát từ việc họ biết sự kiện xuyên không bất thường lần thứ tư xảy ra là do họ, mặc cảm này vẫn luôn tồn tại và Yamamichi Yomaru khai thác rất tốt tâm lý của ba vị đầu sỏ.
Họ chỉ vớt vát được danh dự khi không để Yamamichi Yomaru thành công trà trộn vào trong tập thể của The Innovators, nếu hắn thực sự là kẻ mà họ nghĩ tới, vậy đó thật là một tai họa khi hắn trở thành một Innovator, đứng giữa họ.
Anh Tuân gỡ mặt nạ xuống, day huyệt thái dương: "Công tác tuyển dụng vẫn phải được tiến hành nhưng cần kỹ lưỡng hơn nữa, cũng không cần kỹ tới mức thử thách ứng viên phải lên bờ xuống ruộng, ngày hôm nay còn hai người nữa phải không?"
Thoth nhìn hồ sơ rồi gật đầu: "Còn hai người nữa, là hai người...!Đại Việt, họ từng là thợ săn của các tập đoàn kinh tế, giống như nhóm của tôi trước đây, khi còn làm việc cho anh Luân.
Họ nhận được đặc ân sau buổi hội nghị lần thứ nhất, xem ra số lượng Walker hiện tại không còn là năm mươi tám mà là sáu mươi mốt tính cả Yamamichi Yomaru."
Phạm Nhã hỏi: "Công tác thống kê Walker của anh và Trang tới đâu rồi?"
Thoth bóp trán: "Hiện tại, rất nhiều Walker sau khi nhận được đặc ân đã không còn quan tâm tới ứng dụng tán gẫu nữa, họ không báo bí danh ở trên đó, cũng không nộp hồ sơ lên Red thì khó thống kê lắm.
Những người thích nổi danh đang ưa chuộng hình thức ra mắt kiểu siêu anh hùng truyền thống, đó là xuất hiện thật hoành tráng trên đường phố, ngăn chặn tai nạn, cứu người, rồi báo bí danh của mình ra."
Anh Tuân phì cười: "Giống như trong phim đó hả?"
Thoth gật đầu: "Giống hệt như trong phim, riêng cái ứng dụng tán gẫu của Hion, hiện tại đã được chuyển cho Red, lúc ban đầu, ứng dụng này rất thành công nhưng nó lại trở nên thoái trào, nói thẳng ra là thất bại vì chính sách không cho chat riêng của Hion, phòng chat chung ngày càng hỗn tạp, số lượng người xuyên không đã lên tới mấy mươi ngàn, anh có tưởng tượng được một phòng chat có mấy ngàn người nó sẽ thế nào không?"
"Kể cả phòng chat của Walker cũng bị loãng, thằng Hoàng ham vui vậy mà lâu lắm rồi nó không có vào đó, mấy chục người ở trên đó chẳng chịu trao đổi thông tin tình báo có giá trị gì cả mà họ chỉ toàn khua môi múa mép, dò la nhau là chính, dạo này còn hay chửi nhau, chia bè phái, nói chung là như cái chợ, Red đang có kế hoạch cải tiến ứng dụng này, cho phép thành lập các nhóm nhỏ và nhắn tin riêng, thậm chí làm một mạng xã hội, trang cá nhân và sàn giao dịch ngay trên đó."
"Khi đó thì ứng dụng mới xem như có sức hấp dẫn trở lại, có thể thu hút các Walker khai báo danh tính."
Anh Tuân gật đầu: "Nói vậy, hai người Walker Đại Việt mới này chưa hề báo danh tính, họ ẩn danh chờ ngày ra mắt giống như kiểu anh nói phải không? Trần Thanh Dương có biết về họ không?"
Thoth trả lời: "Có biết mà...!ừm, có một người từng ở trong đội đánh số nữa, làm được gần tuần sau đó rời đội rồi gia nhập vào tập đoàn Asia Care Holdings, tập đoàn này ủng hộ anh ta, chu cấp tiền bạc để anh ta leo tháp, khi nhận ban ân thành công anh ta lại rời tập đoàn này, hiện tại đang là Walker tự do không thuộc tổ chức nào, cũng chưa đăng ký với Red."
Phạm Nhã chau mày: "Một kẻ thiếu gắn bó và hay thay đổi, vì sao anh không loại hồ sơ của hắn luôn, chỉ bởi vì hắn là một Walker thôi sao?"
Anh Tuân hiểu ý của Nhã nên giải thích thay cho Thoth:
"Thật ra mà nói, những người nhảy việc không hẳn sẽ là người không có lòng trung thành, lịch sử làm việc của một người là dữ liệu rất đáng để nhà tuyển dụng như chúng ta quan tâm, các thông tin đó mang đến cái nhìn tổng quan, bao gồm kinh nghiệm, kỹ năng lẫn xu hướng làm việc của họ, chúng ta còn có thể dự đoán về những mối quan tâm, mục tiêu nghề nghiệp, kế hoạch tương lai của ứng viên."
"Tuy nhiên, lịch sử làm việc chưa bao giờ là yếu tố quan trọng nhất quyết định một người sẽ gắn bó lâu dài với vị trí họ đảm nhiệm.
Không có ai nghỉ việc vì...!thói quen đâu em, người ta nghỉ vì những lý do như công việc nhàm chán, họ bị vắt kiệt sức; không thể cải thiện bản thân và thăng tiến nghề nghiệp; lương thưởng chưa tương xứng, sự đóng góp và kết quả làm việc không được thừa nhận; môi trường và văn hóa doanh nghiệp không phù hợp."
"Cũng nên quên đi những cách đánh giá dựa trên thời gian gắn bó với công việc cũ của ứng viên, thời gian dài hay ngắn không phải là thước đo hiệu quả hay sự phù hợp.
Quan điểm tuyển dụng hiện đại đánh giá cao năng lực phù hợp với công việc hơn là sự gắn bó hời hợt, một nhân viên giỏi làm trong thời gian ngắn đôi khi tạo ra hiệu quả lớn hơn nhiều người khác cộng lại."
Phạm Nhã gật đầu, Thoth cũng gật gà gật gù, không chỉ Nhã mà dạo này Thoth cũng đang đi theo học hửi anh bự, học được nhiều thứ lắm, bởi vậy cho nên mới xài được mấy chiêu thức của anh ở hội nghị đổi mới; Thoth thông minh hơn anh nhưng khó mà uyên bác tới độ thông thái như anh được, trên ảnh thông thiên văn, dưới ảnh tường địa lý, pháp nhãn của ảnh chiếu xuống còn có thể biết hôm nay Nhã mặc sịp màu gì nữa kìa, cái này còn ghê gớm hơn siêu giác quan của chúa tể.
Nửa giờ sau, Thoth đã chuyển hồ sơ ứng viên cho chủ tịch và chúa tể Shaka de Virgo đọc lướt, "ứng viên nhảy việc" là người đầu tiên đến gặp ba vị đầu sỏ của The Innovators, khác hẳn với Yamamichi Yomaru, anh vào văn phòng thì liền nhìn cắm mắt lên vị chúa tể vĩ đại rồi sau đó thì lại dáo dác tìm...!ghế ngồi.
Không thấy có cái ghế nào cả, anh liền đứng thẳng, nhưng điệu bộ thì có vẻ bất an.
Lawyer phì cười, chủ tịch đã biết tên anh nhưng vẫn hỏi: "Anh tên gì?"
Người này đáp: "Tôi tên là Nguyễn Tiến Dũng, thưa ngài."
Phạm Nhã đánh giá Nguyễn Tiến Dũng, đây là một người đàn ông tầm ba mươi, có dáng người rất cao, đến gần hai mét, đối với người Đại Việt mà nói thì đây là một vóc người cao đến kinh ngạc, chúa tể lại đánh giá bàn tay của anh ta, nó vẫn còn vân tay và kẽ tay, chứng tỏ rằng anh không nhận được đặc ân của một người cuối đường như Nhã, sự cải tạo của anh ta không lớn tới mức lột xác thành một cơ thể toàn mỹ, vậy thì trước khi nhận ban ân, anh cũng đã cao sẵn rồi.
Ở trong đội đánh số mà cao ráo như vậy thì chỉ có số 11 thôi, đây là vị huynh đài dịch chuyển ở đợt hai chung với Phạm Nhã, cũng vào thẳng trong nhà thờ, hiện tại, anh ta là một kẻ triệu hồi, giống với Hope, anh có đôi mắt màu hồng với vòng khói trắng quanh con ngươi, hồ sơ anh chỉ ghi trước có ở trong đội