Arya Evergreen im lặng rất lâu, Phạm Nhã chỉ nói như vậy rồi thôi, không khí giữa họ bị đọng lại, một kiểu căng thẳng trào ra giữa hai người, cái kiểu căng thẳng này không giống với bầu không khí lườm nguýt chỉ muốn xé xác nhau cho bõ khi The Innovators chọi với Celestial Being ở đảo Sakhalin, mà nó giống với lúc mẹ Hạnh ghé qua Gray Castle, chuẩn bị giao nhóc Cu cho hai anh em Nhã và Tuân.
Phạm Nhã chưa bao giờ nói với ai về việc này, kể cả anh Tuân.
Anh Tuân chỉ tự đoán được, trong The Innovators, cũng có nhiều người đoán được nhưng chúa tể không có khẳng định, chỉ với Arya Evergreen, Phạm Nhã lại khẳng định, y nói bằng một giọng chân thành và rõ ràng, cô ta cũng nghe được tình cảm của một người đàn ông dành cho người phụ nữ anh ta yêu thương trong đó.
Arya Evergreen kể một câu chuyện: "Ngươi không phải là người đầu tiên có tình cảm với Leonidovich, Gellert Grindelwald, thực tế, cũng như vậy nhưng hắn ta chưa bao giờ bày tỏ, hắn đã từng đến đây, cũng ngồi ở chỗ mà ngươi đang ngồi.
Hắn cũng hứa hẹn rất nhiều, thậm chí hắn còn tuyên bố có thể sửa học thuyết trong tương lai, khi mà hắn quét hết những ảnh hưởng của các Quân Chủ trong liên minh, nhưng hắn lảng tránh việc thông gia, chúng ta biết hắn có tình cảm với Leonidovich."
"Nhưng hắn không thừa nhận.
Ngươi có biết tại sao không?"
Phạm Nhã lắc đầu, Arya Evergreen nói: "Leonidovich, Engel Hopner, nhà Hopner.
Đặc biệt là chúa tể nhà Hopner có rất nhiều kẻ thù, những kẻ đến từ Acheron chỉ là một trong số đó.
Chúa tể, vốn đã có nhiều kẻ thù rồi, nhưng chúa tể nhà Hopner thì lại đặc biệt nhất, có rất nhiều chuyện ở trong quá khứ nay đã không thể lật lại để xem xét tính đúng sai của nó được nữa, nhưng rõ rành là hiện tại, có rất nhiều người là hậu duệ của những người đã chết dưới tay các chúa tể nhà Hopner."
"Họ vẫn còn sống và ấp ủ sức mạnh, mười ba năm trước, hai kẻ chủ mưu ám sát Leonidovich là hai cha con có họ Joyner, hai kẻ này là hậu duệ của Benedict Joyner, chúng không đủ mạnh để chạy tới Lorencia Đệ Nhất Vệ Thành giết Engel Hopner, chúng ngắm mục tiêu lên một chúa tể nhà Hopner khác là Leonidovich, khi đó, cô ta chưa đứng ở cuối đường.
Họ đã gần như thành công tiêu diệt cô ta, may mắn là Leonidovich gặp được Gellert Grindelwald."
Arya Evergreen thở dài, có vẻ ngao ngán: "Nhà Hopner hiện tại chỉ còn mỗi hào quang trong quá khứ, hai vị chúa tể sót lại trên thế gian là Engel Hopner đã sắp từ giã cõi trần và một Leonidovich bị thương nặng.
Những người còn lại như Aegis Hopner đại diện cho một hệ phái khác của nhà này, họ là chi phái của Agron Hopner ở Davias, tuy đây mới là chi chính nhưng thực tế thì quyền lực của gia đình này nằm ở nhánh của Crixus Hopner, sau này là Engel Hopner và Leonidovich Hopner."
"Mà cái chi này, lại là chi bị thù ghét nặng nhất, những kẻ thù của nhà Hopner có thể bỏ qua cho chi của Agron Hopner nhưng họ sẽ tìm cách diệt trừ hết hậu duệ của Crixus Hopner, của Engel Hopner.
Không một ai dám đứng về phía chi này, Gellert Grindelwald cũng không, việc hắn là người thừa kế của Leonidovich đã khiến hắn thành cái đích ngắm của nhiều thế lực ngầm."
"Nếu như hắn đến được với Leonidovich, thậm chí, họ sinh con.
Thì chi này sẽ được kéo dài, nhiều người không muốn thấy cảnh đó.
Đây là một bí mật, nhưng ở vị trí của ta, nó không phải là bí mật gì cả."
Phạm Nhã chau mày, chúa tể thấy khó chịu: "Xin lỗi, tôi nói điều này bằng sự tôn trọng, thưa ngài.
Gellert Grindelwald có yêu mến ngài Leonidovich và thậm chí là bày tỏ đi chăng nữa thì sao? Ngài Leonidovich sẽ để ý chắc, tôi không thích cách mà ngài nói về ngài Leonidovich."
Chúa tể khó chịu vì cách nói của Arya Evergreen, cứ như Nhật Hạ của y là hàng ế chỏng ế chơ, không có ai chịu, mà cứ như Gellert Grindelwald nói là Nhật Hạ sẽ gật đầu liền vậy, còn sinh con đẻ cái nữa, Nhã càng nghĩ càng thấy tức, nếu như ngồi trước mặt mình không phải là chị vợ là chúa tể sẽ bỏ đi về liền.
Arya Evergreen ngạc nhiên vì chúa tể trẻ này tỏ ra khó chịu, cô bật cười: "Ta quên mất.
Ở vị trí của ta, các câu chuyện như thế này đều phải suy nghĩ theo bằng góc độ chính trị, bằng thuyết âm mưu và hàng đống thứ khác, ta không nghĩ tới cảm nhận của ngươi.
Thế nhưng có một điều mà chắc ngươi không biết, thực tế, Leonidovich đã từng rất yêu thương Gellert Grindelwald đấy."
Phạm Nhã ngơ ngác, rồi y thấy nhói nơi ngực, chúa tể cảm thấy mặt mình nóng hầm hầm, mà tay chân thì lạnh ngắt, một cảm xúc dữ dội trào lên, nó gọi là ghen.
Arya Evergreen nói: "Leonidovich yêu Gellert Grindelwald, ta là chị của cô ta, làm sao ta lại không biết được.
Nhưng rồi cô ta thất vọng với Gellert Grindelwald, mà, ngươi có đủ tỉnh táo không?"
Hiển nhiên là bà chị vợ nhìn ra được trạng thái của chúa tể trẻ này, Phạm Nhã gật đầu: "Tôi không sao, ngài cứ nói tiếp đi."
Arya Evergreen lắc đầu: "Có vẻ như ngươi vẫn chưa tìm hiểu hết về Leonidovich, có một khía cạnh khác của cô ta, mà chỉ có ta, mẹ của cô ta và ngài Lucius nhận thấy.
Trong cô ta có sự khát khao với tự do, ngươi có biết vì sao trước khi cô ta lên ngôi, cô ta lại đi hết các thế giới nhân tạo không?"
Phạm Nhã lắc đầu.
"Leonidovich biết, cô ta sẽ không có cơ hội đó nữa." Arya Evergreen mỉm cười: "Cô ta muốn khám phá hết những gì mình chưa khám phá, nhìn những gì chưa được nhìn.
Engel Hopner đã quá già, cô ta cần phải lên ngôi rất sớm, cho nên, kể cả khi Leonidovich vẫn chưa đủ mạnh mẽ, cô ta vẫn lén, chạy ra ngoài, tập hợp cùng với đám bạn bè của mình, đi hết chỗ này tới chỗ kia.
Chuyện cô ta bỏ nhà đi, lúc đó là chuyện thường ngày, chúng ta phải bưng bít để thông tin không lọt ra ngoài."
"Leonidovich muốn khi thoái vị sẽ ở ẩn tại Thành Trì Trung Tâm Davias, dựng vợ gả chồng như người bình thường.
Cô ta luôn mong muốn có cuộc sống như cha và mẹ của mình, cô ta đã có kế hoạch đó khi tuyên bố sẽ nhường ngôi vào năm 2200, mà đối tượng Leonidovich hướng tới lúc đó là Gellert Grindelwald, cô ta cho hắn rất nhiều thứ.
Khi cô ta bị thương và thoái vị, cô ta muốn Gellert Grindelwald đi theo mình nhưng mà...!"
"Hắn không đồng ý."
Phạm Nhã siết chặt tay, Arya Evergreen nói tiếp: "Hắn có dã tâm của mình, hắn đã thay đổi, trong mười năm đi theo Leonidovich, hắn thay đổi, từ một chàng thanh niên ngô nghê, có lòng dũng cảm, hắn trở nên toan tính, hắn thèm muốn cái ghế Quân Chủ của Leonidovich, hơn cả tình yêu mà hắn dành cho cô ta nữa."
"Leonidovich rất thất vọng, cô ta đã đến gặp ta và uống rượu với ta.
Cô ta chẳng nói gì cả nhưng sao ta lại không hiểu em mình chứ."
Arya Evergreen: "Nhưng cũng khó mà trách Gellert Grindelwald, ở cạnh Leonidovich quá nguy hiểm, không kể tới những kẻ thù thì sức mạnh của chúa tể, mà đặc biệt là chúa tể của nhà Hopner...!ta không biết phải hình dung thế nào, nhưng dường như nó luôn bị ám bởi một lời nguyền, kể từ khi Engel Hopner giết Benedict Joyner, lời nguyền này đã tồn tại rồi."
Phạm Nhã hỏi: "Khi ngài ấy sử dụng sức mạnh, thì tai ương nào đó sẽ ập đến sao?"
Arya Evergreen lắc đầu: "Cũng không hẳn, chuyện này rất kỳ lạ, chúng ta không giải thích được.
Không phải lúc nào cũng như vậy nhưng nó xảy ra thường xuyên, quy tắc của con đường này là hủy diệt, sự hủy diệt này, vốn đã mâu thuẫn với thế giới nhưng với nhà Hopner, thế giới phản hồi lại, một cách khác thường."
"Có đôi khi sẽ là một tai họa nào đó, mà đầu nguồn là do sức mạnh của Leonidovich.
Có đôi khi, cô ta sẽ bị rơi vào trong hoàn cảnh ngặt nghèo một cách hết sức ngẫu nhiên, chẳng hạn như ở Noria vậy, thực tế là khi đó, ở Noria cô ta đã rơi vào thế bí.
Nhưng Gellert Grindelwald thì quay lại để cứu cô ta, cõng cô ta qua vùng hoang dã, cuối cùng còn nhận được đặc ân của cô ta, bảo vệ cô ta."
"Tuy nhiên sự nguyền rủa này lại không đủ mạnh để ảnh hưởng tới Leonidovich, thực tế là nó sẽ ảnh hưởng tới những thứ bên cạnh cô ta, chẳng hạn như ở Noria, nếu như cô ta bỏ qua Gellert Grindelwald, cô ta mặc kệ hắn thì sẽ chẳng có gì xảy ra cả, cô ta sẽ an toàn.
Nhưng Leonidovich không làm vậy được, nếu như cô ta nhẫn tâm, thì lời nguyền này chẳng làm gì