Hoàng dịch thuật lại toàn bộ lời nói của Thoth, Shaka de Virgo cho Katie và Trang mắt buồn, cô ca sĩ có nụ cười như mặt trời tỏa nắng nói: “Nếu chúng ta đứng ra giải quyết vấn đề lương thực cho người xuyên không thì có thể ngăn chặn điều này không?”
Thoth lắc đầu: “Trong tình huống tự phát, việc này có thể thành công nhưng nếu phía sau có người hoặc thế lực nào đó kích động thì rất khó mà dừng lại được, hơn nữa, lương thực chỉ là câu chuyện trước mắt.”
“Nếu họ được giải quyết vấn đề lương thực, thỏa mãn nhu cầu thiết yếu, họ sẽ tiếp tục nảy sinh các nhu cầu khác, lòng ham muốn của con người là không có giới hạn.
Việc dịch chuyển qua lại liên tục ba ngày một lần dù sao cũng khiến con người ta không bị mất các cảm quan về pháp luật, đạo đức nhưng nếu ở Thành Trì Trung Tâm như một thế giới Utopia này quá lâu thì lại khác.”
“Lúc đó phía kích động thậm chí phối hợp để họ cướp bóc, thậm chí tiếp tục tha thứ họ, cô nghĩ sao?”
Katie thở dài, cô ta cũng thông minh, đã hiểu vấn đề.
Shen Long nghe Hoàng dịch thuật lời của Thoth, hắn đột nhiên nói: “Vậy thì phải dùng biện pháp cứng rắn.”
Gã kỵ sĩ có gương mặt đẹp như một cô gái đưa ra biện pháp táo bạo: “Chúng ta xuất hiện, chủ động trục xuất những người này thay cho người bản địa.
Cho họ thấy thái độ của chúng ta, biết chúng ta là cộng đồng tự quản có luật lệ nghiêm khắc, không nguy hại cho họ.”
Phạm Nhã lắc đầu, phản bác: “Biện pháp này quá quyết liệt, áp dụng không khéo sẽ đặt The Innovators ở vị trí đối địch với cộng đồng người xuyên không, chúng ta sẽ trở thành những tên độc tài trong mắt họ.”
Walker đến từ Trung Quốc cũng phản biện: “Độc tài thì có sao? Trong giai đoạn không bình thường phải áp dụng biện pháp bất thường, khẩn cấp, thậm chí cực đoan, càng quyết liệt càng tốt để đạt thành mục đích, hiệu quả cao mà ít thiệt hại nhất.”
“Sau khi họ bị khuất phục bởi quyền uy của chúng ta, chúng ta có thể tẩy trắng hình ảnh của The Innovators từ từ, họ sẽ sớm quên thôi, những người thông minh cũng sẽ hiểu cho chúng ta.”
Phạm Nhã nói: “Không được, chúng ta chỉ cần có vết nhơ thì tẩy trắng cỡ nào cũng không thể sạch hết được.”
“Hơn nữa.” Chúa tể trẻ nhìn về phía Thoth, Hoàng, Katie và Trang mắt buồn: “Đã từng, tôi vì quá yếu ớt mà tạo cho mình một lớp ngụy trang mạnh mẽ, hòng chiếm quyền chủ động trong quan hệ với những người xuyên không khác, tôi cũng áp chế họ, tôi dọa dẫm và làm cho họ sợ hãi.”
“Nghĩ lại thì, biện pháp này chỉ nói lên lúc đó tôi không thực sự có năng lực gì, tôi quá kém cỏi cho nên mới cần xù lông nhím.
Giống như vậy, nếu The Innovators giải quyết chuyện này bằng phương pháp cực đoan, sử dụng quyền uy để cưỡng chế, chỉ cho thấy chúng ta không có năng lực.”
Thanh niên Hoàng cười hèn: “Katie lúc biết chuyện giận anh lắm đó, mà chắc giờ vẫn còn giận.
Thật ra tôi cũng giận nữa nhưng biết sao giờ, giờ anh là đại ca, là anh bự của tôi, tôi là em út nhỏ xíu của anh.”
Anubis cảm thấy chuyện của mấy gã đàn ông càng lúc càng xa: “Thật ra, chúng ta có thể chờ và ngăn chặn họ nếu chuyện mấy anh nói thật sự xảy ra.
Hiện tại tất cả chỉ là suy đoán thôi mà?”
As00071647 cũng cảm thấy cần kéo mọi người xuống đất: “Anubis nói đúng, tất cả chỉ là suy đoán thôi, không phải ai cũng mang nhiều lương thực qua đây, thậm chí có trường hợp ngủ quên không cầm theo lương thực, qua đây bị đói quá mới hóa liều.”
“Hơn nữa, chỉ có Walker mới đọc được tin tức trên mạng giả lập bằng bút Rune, cộng đồng những người xuyên không qua đây chịu sự gò bó rất lớn về thông tin liên lạc.
Không có sóng điện thoại, họ chỉ có thể liên lạc với nhau bằng bộ đàm."
“Rất khó để những thông tin này truyền bá trong cộng đồng người xuyên không, hiện tại ai nấy vẫn còn mang tâm lý nể sợ thế giới này lắm, họ không dám làm bậy đâu.”
Thoth thở dài: “Chỉ mong là tôi lo xa quá.
Tuy vậy, mọi người có phản biện gì về nhiệm vụ và sứ mệnh của The Innovators ở đây không?”
Phạm Nhã nói: “Không có chủ tịch ở đây chúng ta không quyết được nhưng tôi chắc chắn anh Tuân sẽ đồng ý chuyện này.”
Thanh niên Hoàng hỏi: “Ừm, không phải ném đá hội nghị đâu nhưng lúc đầu anh Tuân bảo chúng ta lập hội này để giúp đỡ lẫn nhau, sao giờ thành cứu thế giới rồi, có đi nhanh quá không vậy?”
Phạm Nhã cười: “Giúp đỡ lẫn nhau, giúp họ cũng là giúp chúng ta đó, chúng ta muốn phát triển ở cả hai thế giới đều cần có môi trường ổn định, tích cực mới được.”
Thoth cũng gật đầu: “Sự đổi mới của cả hai thế giới đều bắt nguồn từ người xuyên không, chúng ta cần coi việc dẫn dắt những người xuyên không là nhiệm vụ, sứ mệnh hàng đầu, ở Địa Cầu hay ở MU Continel cũng như vậy.”
Thoth cứ liên tục nhắc tới sứ mệnh khiến Phạm Nhã nổi da gà, y rất sợ tên này thức tỉnh thứ gì đó nguy hiểm của Nim nên hỏi dò: “Anh coi đây là sứ mệnh của tổ chức hay của anh?”
Thoth trả lời: “Có gì khác hả?”
Phạm Nhã càng nổi nhiều da gà hơn, người bình thường sẽ không ám ảnh với những thứ như sứ mệnh và lý tưởng, họ chỉ cần sống an ổn, hạnh phúc là đủ, tên này trước giờ đã vậy hay giờ mới vậy?
Leonidovich Hopner dường như hiểu được sự lo lắng của Phạm Nhã, cô ta cười nói: “Nếu vì sứ mệnh này mà ngươi phải dùng biện pháp cực đoan, thậm chí hy sinh, ngươi có làm không?”
Thoth suy nghĩ rồi lắc đầu: “Tôi nói thật, tôi thực tế lắm, gia nhập The Innovators chưa lâu, tôi làm gì có giác ngộ cao tới vậy, tôi chỉ muốn thông qua mấy thứ này để tăng tầm ảnh hưởng của tổ chức, phát triển tổ chức thì cũng như phát triển bản thân tôi.
Dù sao giờ tôi cũng là đồng Phó chủ tịch với Shaka de Virgo mà.”
Leonidovich Hopner cười híp mắt: “Ừm, ta hỏi vậy thôi.
Ngươi trả lời rất thật lòng.”
Aegis Hopner dù là Nguyên lão của The Innovators nhưng chỉ quan tâm đến nhân viên Trang thôi, nghe bà cô mình nói cái gì mà hy sinh, lại nghe Thoth nói cái gì mà giác ngộ liền sợ Trang đi theo mấy tên này có ngày phải làm chuyện dại dột, bèn góp ý:
“Làm gì cũng được nhưng chớ để người bình thường trong hội cũng phải mạo hiểm.
Lần trước các ngươi xúi Trang móc túi ta, ta tha thứ nhưng không được có lần sau đâu, lỡ không gặp ta mà gặp người khác thì sao.”
“Với lại nếu như có hoạt động gì bên ngoài nhớ kêu ta theo, ta sẽ bảo vệ Trang an toàn, ừm cả cô kia nữa.”
Tên này hết thuốc chữa rồi, Phạm Nhã lắc đầu: “Ngài yên tâm, chúng tôi tất nhiên sẽ không bao giờ để những người thường trong tổ chức làm chuyện mạo hiểm.”
Chien the Great nãy giờ im lặng tự nhiên xen vào: “Tôi thấy chúng ta nên thường xuyên ra ngoài nghe ngóng, xem tình hình thế nào.”
Phạm Nhã cảm thấy có lý liền gật đầu.
Chien the Great lại nói: “Thành Trì Trung Tâm này rộng còn hơn Singapore, phải đi rất lâu, chắc tạm dời huấn luyện lại nhỉ?”
Shen Long nói: “Sợ bị đánh, muốn trốn thì nói thẳng, làm gì viện lý do?”
Phạm Nhã chau mày, hóa ra đây mới là lý do chính, y nói rất nghiêm túc: “Chúng ta chia nhau đi, giữ liên lạc với nhau, lướt trên bầu trời nhìn xuống là được, không được bỏ bê việc luyện tập, anh có biết có cơ hội huấn luyện với ba vị đó là may mắn cỡ nào không.”
As00071647 cũng nói: “Còn được tắm Onsen thảo dược đun bằng Mana của nữ chúa nữa chứ, anh không muốn huấn luyện thì có thể không tham gia.”
Chien the Great xìu xuống.
...
Sáng hôm nay, Nguyên lão Aegis Hopner phát cho mỗi người một công cụ liên lạc giống như tai đeo bluetooth và một cái thuyền độc mộc màu bạc có thể bay được, mỗi người một cái!
Thuyền bạc rất dễ sử dụng, chỉ cần đồng bộ Mana rồi điều khiển bằng ý nghĩ, trong thuyền có Mana dự trữ sẽ không làm hao hụt Mana của người dùng, kể cả người bình thường cũng có thể sử dụng được, giống với bút Rune, hơn nữa còn có một lồng bảo vệ vô hình có thể cản gió.
Thứ này không phải trang bị, không được thiết lập chức