"Em thấy vẻ đẹp trong những thứ cong gãy, những thứ mục ruỗng, những thứ suy tàn và những thứ tan vỡ.
Em tìm thấy nét lộng lẫy giữa những thứ mà mọi người cảm thấy kinh khủng, em cho rằng những thứ hỏng hóc thật trang nhã làm sao, bởi em biết chúng cũng giống như em, chúng không phải sẽ mãi hư hại, những thứ mang tổn thương có những cách thật kỳ lạ để sửa chữa và trở nên tốt hơn."
Cô gái trẻ vuốt ve một bông hoa tàn héo úa, nói với người phụ nữ, chủ nhân của những con rết đen khổng lồ từng xuất hiện trước cổng bệnh viện quốc tế Osaka.
Cách họ không xa, là hai đứa trẻ, một bé trai mười tuổi, đang chơi đấu kiếm gỗ với một cậu bé khác lớn hơn, chừng mười bốn, mười lăm tuổi.
Cô gái trẻ có đôi mắt màu hồng, quanh con ngươi là hai vòng khói trắng, còn cậu bé lớn, thì lại có đôi mắt màu xanh dương, quanh con ngươi là những vòng sóng biển.
Hai người họ có nét tương tự, giống như một cặp chị em, người chị để tóc ngắn, gương mặt trẻ nhưng có vẻ đã trải đời nhiều, còn cậu em thì lại rất ngây thơ.
Người phụ nữ không lên tiếng để trả lời, mặc cho cô gái trẻ nói chuyện lải nhải một mình, cô chỉ nhìn bé trai nhỏ hơn trong hai đứa trẻ đang chơi đấu kiếm gỗ, cô ta đã quen với những con người bất thường, với những cách nói chuyện bất bình thường của bọn họ, trong số họ chỉ có cậu bé mười bốn, mười lăm tuổi đang chơi với con của cô là có vẻ bình thường và tử tế.
Còn lại, là những kẻ điên.
Cô gái trẻ này cũng là một kẻ điên, là một kẻ điên độc ác và máu lạnh luôn phun ra những lời triết lý nhưng lại sẵn sàng thao túng những đứa trẻ để uy hiếp Shaka de Virgo, để chúng tự sát mà không có một giây nao núng nào.
Kể cả người phụ nữ, sớm đã hận chúa tể đến phát rồ, cũng không khỏi ớn lạnh trước sự thâm độc và tàn nhẫn của cô ta.
Người phụ nữ thấy cô gái trẻ cứ nói mãi thì cắt lời: "Nói chuyện bình thường một chút đi, tôi nghe tên kia nói chuyện đã nhức đầu lắm rồi, giờ thêm cô nữa."
Cô gái trẻ thở dài.
Người phụ nữ hỏi: "Những người kia đang phát lệnh truy nã, ở ba tòa Thành Trì Trung Tâm đều có người làm việc cho bọn họ, nguồn lực của họ rất lớn, tuy chúng ta ở trong tối còn họ thì ngoài sáng nhưng vẫn có rủi ro họ lần được manh mối dẫn đến đây, cô không lo lắng sao?"
Cô gái trẻ ôm tay người phụ nữ, người phụ nữ muốn giằng ra nhưng không được: "Người chiến thắng của ngày hôm trước sẽ là kẻ thua cuộc của ngày hôm sau, kẻ thua cuộc rồi sẽ tìm về với chiến thắng của mình, còn người chiến thắng thì lại sẽ trở thành một kẻ thua cuộc, chuyện trên đời đều như vậy cả, không phải sao chị ơi?"
"Bớt nói nhảm được không?"
"Ngày mà chúa tể đặt chân lên đất Noria, chúng em sẽ phải xuống địa ngục, chị cũng sẽ xuống địa ngục cùng với chúng em đó."
...
064:00:00
Leonidovich Hopner mua một tòa nhà ở Lorencia Đệ Tam Vệ Thành bằng danh nghĩa của Aegis Hopner để tài trợ cho The Innovators, đây coi như là tài sản đầu tiên của The Innovators, các thành viên trong hội khi nghe tin này thì chỉ biết tặc lưỡi, thở dài, cười đùa và thán phục trước "mị lực" của "chạn vương" Shaka de Virgo mà thôi.
Đây là một tòa nhà mười bảy tầng, năm tầng trên cùng được giải phóng để làm nhà hàng, hội The Innovator đang đứng ở trên tầng thượng, cũng là một bãi đáp phương tiện, mọi người nhìn ngắm phong cảnh đặc thù của tòa thành bị kẹp giữa hai loại khí hậu khác biệt này, một đầu thì có gió tuyết, đầu còn lại thì có mưa nhiệt đới.
Kế hoạch tuyển dụng nhân sự, phỏng vấn rồi lọc ứng viên rất thuận lợi, Katie kinh qua mấy chuyện này rồi, tuyển được một đội có kinh nghiệm đầy mình trong mảng F&B gồm sáu người, hai người Hàn Quốc là Kim Tak Goo và Seo Yoo Kyung, một người Nhật là Abe Kenzo, một người Hoa Quốc tên Phương Thiên Mậu, một người Thái Lan tên Nychaa Nuttanicha, cuối cùng là một người Đại Việt, Trần Đức Bo.
Sáu người này, khi mới gặp sếp tổng Shaka de Virgo và dàn Innovator, thì vừa ngưỡng mộ vừa thấy khẩn trương nhưng vẫn ăn nói rất mạch lạc, trình bày kế hoạch kinh doanh, hội đồng phản biện gồm Shaka de Virgo, Thoth và kẻ sành ăn Aegis Hopner "hành hạ" bọn họ năm sáu tiếng mới thôi, cuối cùng thông qua kế hoạch, nữ chúa cũng xuống tiền dứt luôn tòa nhà mười bảy tầng này.
Theo kế hoạch đã được thống nhất, năm tầng trên cùng của tòa nhà sẽ được thiết kế thành năm nhà hàng phong cách Nhật, Hoa, Âu Mỹ, Hàn Quốc và Thái, năm nhà hàng này cũng sẽ được đặt tên khác nhau nhưng đều nằm trong một hệ thống nhà hàng, khác với phương án gộp chung của Shen Long, phương án này họ cũng mở năm nhà hàng nhưng các nhà hàng đều có không gian độc lập, có nhận diện thương hiệu riêng, trong quá trình hoạt động sẽ căn cứ vào doanh thu mà điều tiết vốn, rót một cách hợp lý cho thương hiệu nào có tình hình kinh doanh khả quan.
Phương án này cũng là phương án đốt tiền nhất vì phải triển khai năm chiến lược Marketing cho năm thương hiệu mới nhưng khâu tiền bạc có nữ chúa lo hết, mọi người đứng ở vạch đích rồi nên tha hồ chơi, Phạm Nhã rất ngại nhưng Leonidovich nói đây là tiền đầu tư, sau này phải trả lại nên y cũng đồng ý.
Tới pha đặt tên, mọi người quyết định không cho chúa tể Wibu tham gia vào, để dàn quản lý tự đặt tên thương hiệu, năm thương hiệu thuộc về một hệ thống nhà hàng tên là Continental.
Trần Đức Bo là tổng quản lý, vị này cỡ hai mấy, là con trai nhưng lúc nào cũng bẽn lẽn rất nữ tính, Kim Tak Goo phụ trách thương hiệu Âu Mỹ, Seo Yoo Kyung phụ trách thương hiệu Hàn Quốc, Abe Kenzo phụ trách thương hiệu Nhật, Nychaa Nuttanicha phụ trách thương hiệu Thái Lan, Phương Thiên Mậu thì phụ trách thương hiệu Hoa Quốc.
Công việc sắp tới là công việc mang tính chuyên môn, họ được Katie phân quyền để tổ chức, quản lý các thương hiệu, Trần Đức Bo là người nắm các đầu mối để báo cáo với Katie, cô cũng giao lại việc tuyển dụng cho họ nhưng vẫn giữ nhiệm vụ xét duyệt hồ sơ của người lao động.
Phạm Nhã không được đặt tên brand, rất là khó chịu nhưng y được quyền đặt tên cho tòa nhà này, thế là tài sản đầu tiên của The Innovators liền được gọi là "Lord Castle", mười hai tầng dưới của Lord Castle có sức chứa hơn năm trăm người, Phạm Nhã quyết định sẽ cho những người xuyên không thuê để ở lại, kể cả đội đánh số cũng được y gọi qua đây, tổng số người xuyên không ở Đại Việt mới gần một trăm, tất cả đều sẽ được kêu gọi ở lại tòa nhà này.
Lorencia Đệ Tam Vệ Thành phát triển mạnh về ngư nghiệp và du lịch, những người ở lại Lord Castle ngoài việc làm nhân viên ngay trong hệ thống nhà hàng Continental, cũng có thể đi tìm những công việc lao động phổ thông, kiếm thêm nguồn thu để sinh sống, đến tối thì về lại Lord Castle ngủ nghỉ.
The Innovators thậm chí còn sẽ tổ chức vài buổi "dạy ngoại ngữ" miễn phí trên tầng thượng để "truyền thụ" 100 mẫu câu giao tiếp bằng cổ ngữ Rune, 200 tình huống mẫu...!hỗ trợ họ xin việc.
Tiền thuê nhà sẽ trả bằng tiền ở Địa Cầu, bằng tiền Zen hoặc vàng.
Giá thuê rất thấp, tương đương với tiền nhà ở Địa Cầu, dòng tiền từ việc cho thuê nhà này cũng là một thu nhập thụ động cho The Innovators ở MU Continel, song song với việc kinh doanh của nhà hàng và hoạt động thám hiểm.
Để bảo đảm an ninh, ngoài việc ghi nhận thông tin "khách thuê", tránh cho kẻ gian lẫn vào, Phạm Nhã còn mời đội đánh số kiêm chức ban quản lý tòa nhà, được trả công hậu hĩnh, đội đánh số cũng đồng ý, Lord Castle giúp Đại Việt tiết kiệm rất nhiều chi phí, có thể sau này họ sẽ tách ra, tạo thành một căn cứ mới độc lập nhưng giai đoạn hiện tại, nương tựa The Innovators là lựa chọn rất tốt.
Như vậy, tổng hành dinh thứ nhất của những người xuyên