Khóe miệng của Vệ Kiêu cong lên, gần như tỏa sáng hệt mặt trời.
Tất cả mọi người ở FTW đều không nhìn bọn họ, cúi đầu làm chuyện của chính mình, may mắn là xung quanh họ đều là người nước ngoài, không ai hiểu tiếng Trung cả, nếu không…
Có trời mới biết hậu quả nó như thế nào!
Vệ Kiêu ngượng ngùng: “Mặc dù biết là anh rất xem trọng em nhưng không ngờ lại đến mức như thế”
Bộ dạng thì trông có vẻ đang xấu hổ, nhưng lời nói ra lại mất hết liêm sỉ.
Lục Phong đang muốn nói tiếp, thì nghe Vệ Kiêu lại hỏi hắn: “Có khi nào em cũng là kẻ thất bại dưới tay anh không?”
Nếu bị thua trận là không đáng để solo thì Vệ Kiêu Kiêu đã thua không biết bao nhiêu lần cũng vậy sao?
Lục Phong: “Em sẽ thắng.
”
Vệ Kiêu vểnh đuôi lên trời: “Cũng đúng, em đang là một người mới đáng yêu mà…”
Cậu nhớ lại những lời nhận xét của Lục Phong về mình, nhanh chóng nói thêm: “Trong tương lai em rất có hi vọng đúng không?”
Lục Phong đáp: “Ừ, tương lai đáng hi vọng”
Vệ Kiêu yêu năm chữ này muốn chết, trong lòng trở nên ấm áp, lại bắt đầu được đằng chân lân đằng đầu: “Hay là chúng là cố gắng khiến cái tương lai này… xảy ra nhanh một chút?” Solo nhiều một chút để trưởng thành thật mau, cậu muốn thắng Close!
Khóe miệng Lục Phong hạ xuống: “Muốn solo?”
Vệ Kiêu vội vàng gật đầu như gà con mổ thóc, vui mừng mong chờ.
Lục Phong cố hết sức nghiêm mặt: “Đấu bảng…”
Không cần hắn nói hết lời, Vệ Kiêu tựa phịch vào ghế, cướp lời: “Hiểu rồi hiểu rồi!”
Cậu bắt chước giọng điệu của Lục Phong: “Đã vượt qua được vòng bảng chưa? Thi đấu quý sau toàn thắng rồi sao? Cúp vô địch thế giới cầm được rồi à? Cái gì cũng chưa làm được sao lại có mặt mũi mà đòi …”
Lục Phong: “…”
Toàn bộ hội trường: “…”
Những lời nói đầy kiêu ngạo và ngông cuồng của Vệ Kiêu vừa thả ra, phòng hội nghị vốn đang rôm rả đột nhiên im lặng.
Tất cả mọi người đều nghe rõ lời của Vệ Kiêu.
Vệ Kiêu không coi đó là chuyện gì to tát, hơn 100 người, hiểu được tiếng Trung không đến hai ba mươi người, nghe được thì thế nào?
Hơn nữa, dù cho toàn bộ đều nghe hiểu thì sao.
Ngài Kiêu dám nói dám làm, sợ đếch gì!
Bạch Tài ngồi phía sau cậu biết vì sao không khí lại yên ắng như vậy.
Không phải là bởi vì Vệ Kiêu “Ăn nói ngông cuồng”, mà là do đoàn người bước vào từ cửa số 2
Một nửa trong số họ mặc đồng phục đội L&P màu xám bạc, và nửa còn lại mặc đồng phục đội Pro màu xanh trắng, diện mạo của hai người dẫn đầu rất dễ nhận ra.
Người đàn ông trong bộ đồng phục màu xám bạc ở bên trái có mái tóc đen ngắn và đôi mắt đen, đặc biệt bắt mắt trong đám người da trắng, anh nghiêng đầu nói chuyện với ai đó, bên tai trái đeo khuyên tai màu bạch kim lấp lánh dưới ánh đèn, trông rất tùy tiện, kiêu ngạo.
Đây chính là đội trưởng Nguyên Trạch của L&P, dù ở Bắc Mỹ hay Trung Quốc, mọi người đều thống nhất là: Marshal, đồ đàn ông cặn bã (aka tiếng Trung là tra nam)
Người đàn ông mặc đồng phục xanh trắng bên phải có mái tóc đen dài hơi uốn xoăn nhẹ, một đôi mắt phượng dưới lông mày thanh mảnh, dưới mắt trái có nốt ruồi, khi không cười thì lạnh lùng cao ngạo.
Nhưng anh ta mỉm cười có phần cuốn hút.
ADC số một của Pro Kim Sung Hyun, khi còn ở Trung Quốc đã có vô số fan theo đuổi gọi oppa, sau khi về nước thì độ nổi tiếng không hề giảm, vẫn có vô số người hâm mộ ở khu vực Trung Quốc.
Nguyên nhân cũng không phải bởi vì độ đẹp trai hay gì, mà vì lúc vẫn còn ở trong chiến đội thần thánh FTW, anh rời đi với lý do rất chính đáng.
Dù gì thì hợp đồng cũng đã hết hạn, việc quay về cống hiến cho đất nước cũng không gì đáng trách.
Nhóm tuyển thủ trong phòng hội nghị không hề quan tâm đến vẻ ngoài của hai người như thế nào, họ chỉ để ý bởi vì hai người đó mạnh.
Cũng giống như việc họ chú ý đến Close khi bước vào, hai đội này tiến vào, bọn họ làm sao có thể không nhìn chằm chằm.
L&P là á quân toàn cầu của năm ngoái, Gary thậm chí còn giành được á quân giải đấu đơn!
Dù Pro chỉ giành được vị trí thứ 3 của thi đấu đồng đội nhưng Kim Sung Hyun và đồng đội Lee Heran đã giành được cup vô địch giải đấu đôi!
Hàng chục tuyển thủ chính thức của cả ha đội, mỗi người đều có thành tích đáng kiêu ngạo, sao có thể không khiến người khác mê mẩn cơ chứ!
Đã thế bọn họ lại còn đến cùng nhau, Nguyên Trạch cùng Kim Sung Hyun cũng không biết đang thảo luận cái gì, hai người đàn ông ở trên đỉnh Vinh Quang, ngay lập tức khuấy động nhiệt huyết của cả khán phòng!
Bọn họ tiến vào, hội trường yên tĩnh, giọng nói của Vệ Kiêu vốn có thể chìm xuống trong tiếng ồn, trở nên càng rõ ràng hơn ở trong phòng yến hội ——
“Đã vượt qua được vòng bảng chưa? Thi đấu quý sau toàn thắng rồi sao? Cúp vô địch thế giới cầm được rồi à? Cái gì cũng chưa làm được sao lại có mặt mũi mà đòi…”
Những người nghe không hiểu: “???”
Những người hiểu: “………………”
Gary nhìn thoáng qua đã nhận ra đồng phục FTW, tuy không quen biết Vệ Kiêu, nhưng giọng nói này cho dù không biết, dù có hạ thấp giọng xuống thì hắn cũng có thể nhận ra!
Thằng nhóc này, đã ra khỏi quê nhà rồi mà vẫn cứ huênh hoang như thế!
Cup thế giới?
Nằm mơ đi!
Lão G nghe được, tất nhiên Nguyên Trạch cùng Kim Sung Hyun cũng nghe được.
Nguyên Trạch cong môi: “Tôi đi gặp bạn nhỏ kia một chút”
Kim Sung Hyun nhìn thấy Lục Phong, dùng tiếng Trung gọi Nguyên Trạch: “Anh”
Bị Kim Sung Hyun dùng tiếng Trung gọi anh, sau đó… Đệt mẹ nó, không còn có sau đó nữa!
Nguyên Trạch giả vờ không nghe thấy.
Kim Sung Hyun cố ý đi sát bên cạnh anh nói: “Đừng quên buổi livestream mấy hôm trước…”
Nguyên Trạch: “…”
Nguyên Trạch nhanh chân đi đến chỗ của đội FTW.
So với loại cáo già như này, bạn nhỏ giương nanh múa vuốt vẫn dễ thương hơn nhiều.
Cuối cùng Vệ Kiêu cũng phát hiện ra L&P
Đây là lần đầu tiên Nguyên Trạch và lão G nhìn thấy Vệ Kiêu, nhưng Vệ Kiêu lại hiểu biết rõ về họ.
Dù sao đều là tay già đời trên đấu trường, mỗi ngày xem thi đấu đã thuộc làu làu đặc tính của bọn họ.
Nguyên Trạch mỉm cười: “Quiet?”
Không ai lại đánh người đang cười, Vệ Kiêu ngoài cười nhưng trong không cười chào hỏi với họ.
Lão G dùng tiếng trung sứt sẹo khó hiểu hơn cả tiếng sao hỏa của mình nói:
“Cup thía dưới 2021 là của L&P tụi nài”
Hội FTW: “…”
Ngài nói bằng tiếng Anh cho bọn tôi nhờ!
Vệ Kiêu vui vẻ: “Được thôi, cup thía dưới là của mấy người”
Lão G không nghe ra sự khác biệt, Nguyên Trạch cũng không hề nể tình đồng đội chút nào, cười ra tiếng.
Gary: “???”
Rốt cuộc là có chuyện gì.
Nguyên thần cười nắc nẻ, mãi mới kiềm chế được: “Bạn nhỏ à, nếu muốn lấy cup thế giới thì không thể cứ ở mãi ở FTW được, hay là đến L&P đi”
Lần trước đưa ra lời mời rất uyển chuyển, bây giờ lại hỏi thẳng luôn, trước mặt vô số tuyển thủ chuyên nghiệp của 18 đội đến từ mọi khu vực, chìa cành ô liu cho cậu
Hầu hết những người có mặt không thể hiểu tiếng Trung Quốc, nhưng họ có thể hiểu được tình hình.
Hận thù của Nguyên Trạch và FTW là vô số kể, bây giờ anh ta lại khiêu khích người mới của FTW?
FTW thật là thảm, khả năng lớn năm nay sẽ lại bị đánh cho trầm cảm tiếp.
Còn những đội nước ngoài hiểu tiếng Trung thì đang hoang mang.
Cái quái gì vậy?
Marshal mời thằng nhóc cuồng vọng kia gia nhập L&P?
Rốt cuộc thì thằng nhóc đó là ai?
Quiet…
Chưa từng nghe tới người này.
Nguyên Trạch dám nghĩ dám làm: mời Vệ Kiêu gia nhập ngay trước mặt bao nhiều người, thế là Vệ Kiêu cũng dám nghĩ dám làm: từ chối anh trước mặt hơn một trăm tuyển thủ chuyên nghiệp: “Không đi!”
Nguyên Trạch không kinh ngạc: “Cân nhắc một chút đi mà, còn tận 15 ngày nữa”
Vệ Kiêu thẳng thắn dứt khoát nói: “Không cần cân nhắc, tôi không đi đâu hết, tôi sinh ra làm người của FTW, chết cũng là ma của FTW!”
Thần Phong: “…”
Mặc dù rất buồn cười nhưng tại sao lại có chút cảm động thế này!
Thang Thần trực tiếp bật cười: “Hahaha, nhóc Vệ, chú mày….
”
Vệ Kiêu nghĩ một chút, cậu nhớ ra là ông chủ của FTW là Lục Phong, giọng nói càng trở nên vang dội: “Đúng thế, tôi sinh là là người của Close, chết cũng là quỷ của Close!”
Hết thảy những người hiểu tiếng trung trong đại sảnh: “… … … …”
Bạch Tài: Đệt, có cái lỗ nào dưới sàn không, ông đây muốn chui xuống quá!
Càng khiến cho toàn thể FTW muốn chui xuống đất chính là sinh viên tài giỏi của 985, điểm thi đại học môn tiếng anh là 130-Vệ Kiêu Kiêu phiên dịch câu này rồi nói thêm một lần nữa!
“I was born a Close man, and death a Close ghost!”
Sau lần này, cả sảnh tiệc đều sững sờ!
Những người lúc trước nghe không hiểu thì hỏi thăm khắp nói, những người hiểu thì kể lại câu chuyện.
Chuyện truyền qua tai người này người khác…
Mỗi phiên bản lại càng khó tin hơn phiên bản trước.
Mới đầu vẫn còn đang bình thường: “Marshal mời người mới FTW gia nhập L&P!”
Sau đó vẫn còn khá đáng tin: “Người mới kia có chết cũng không chịu gia nhập!”
Sau đó bắt đầu trở nên kì quái: “Marshal muốn cướp người!”
Từ đây bắt đầu xuyên tạc: “Người mới FTW là nữ giả nam đó!”
Cuối cùng tất cả trở nên hỗn loạn: “Marshal và Close cùng yêu một người mới là nữ nhưng giả nam!”
Bạch Tài đã hóng được một đóng chuyện: “…” Uầy ghê thật!
Kể cả Nguyên Trạch sau khi nghe Vệ Kiêu nói xong cũng đờ người, nhưng là một người càng khó khăn thì càng muốn chinh phục, Nguyên thần tiếp tục đục tường: “Cậu mới 19 tuổi, còn trẻ, đừng như thế…”
Anh vừa nói đến đây, Lục Phong đứng lên cắt ngang: “Đổi chỗ” Hắn nói với Vệ Kiêu.
Bên phải Vệ Kiêu là Lục Phong, bên trái không có ai ngồi, vì thế mới để cho Nguyên Trạch nói nhiều như thế.
Lúc này Lục Phong muốn đổi chỗ với cậu, tức là muốn đẩy Vệ Kiêu vào trong.
Vệ Kiêu không chịu, muốn phản bác lại Nguyên