Nam! Nam!??????
Vệ Kiêu trợn tròn mắt, kêu chị gái cả buổi cuối cùng lại là nam????
Trong tổ đội chỉ còn mình cậu, LU đã offline.
Vốn dĩ Vệ Kiêu đang muốn đổi sang acc chính để cày xếp hạng, nhưng giờ thì….
.
Cày cái *beep* ấy!
Tam quan của cậu đã vỡ nát rồi đó!!!!
Vệ Kiêu gọi điện cho Bạch Tài.
Anh Cải ngủ mới dậy, vừa rờ đến điện thoại là hiện lên hai chữ Lão Vệ, đã đau đầu: “Sủa”
“Xong đời! Lão Bạch ơi tao xong đời rồi!!!!!”
Vệ Kiêu làm Bạch Tài giật cả mình.
“Sao thế, có chuyện gì” Không thể nào, đội trưởng nói thẳng ra rồi? Đã nói là giấu cơ mà?
Bạch Tài hơi căng thẳng, lo Vệ cầm thú khởi binh hỏi tội.
“Em gái xinh đẹp của tao….
à nhầm….
sếp của tao lại là……”
Bạch Tài tim rớt lộp bộp, bóc lịch tính ngày mình thăng thiên.
“NAMMMM!!!!!!!”
Có bao nhiêu dấu chấm than cũng không thể đếm được nỗi sợ hãi của Vệ Kiêu.
Bạch Tài: “…….
”
Đuỵt, nếu không phải cậu ta thiếu tiền, thật sự rất muốn cắt đứt tình nghĩa anh em với tên súc vật này.
Vài ngày như này, cậu ta sớm muộn gì cũng bị bệnh tim mất.
“Tao đã nói với mày từ đầu rồi, đừng có chắc chắn như thế”
Vừa nghe không phải bị lộ, Bạch Tài bình tĩnh hẳn, còn sung sướng trên nỗi đau khổ của người ta
Ai dám nghĩ tới, tên Vệ cầm thú này còn có ngày hôm nay, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, không sai được.
Vệ Kiêu vô cùng muốn được giải tỏa nỗi hoảng sợ của mình: “Là nam, tại sao lại chơi với tao những 10000 lần? Là nam, sao không tìm bạn nữ mà chơi? Là nam, tại sao tao cứ 1 câu chị gái hai câu em gái, sao hắn không nói gì?”
Những chi tiết nhỏ giờ bày ra trước mắt, Vệ Kiêu càng nghĩ càng hãi!
Bạch Tài tớp được tin nóng, hỏi: “Mày gọi người ta chị gái suốt?”
Vệ dũng sĩ thật kiên cường, nhìn khắp cái giới game này, dám xưng hô với đại ma vương như vậy, chỉ có một mình ngài thôi dũng sĩ.
“Đâu chỉ có chị gái” Vệ Kiêu tràn đầy tuyệt vọng “Tao vì muốn người ta vui vẻ, còn….
còn…….
”
Mặc dù không lưu video trận đấu, nhưng Vệ Kiêu vẫn dùng khả năng tự thuật thần sầu của mình, tường thuật trận đấu kia cho Bạch Tài một cách vô cùng sống động.
Bach Tài không hề giữ chút lịch sự nào, cười to vô cùng tận: “Tròi **, mày giỏi thật đấy lão Vệ à, mấy cái lời quê vãi như kiểu penta kill của cậu còn cậu là của tôi mà mày cũng nói được hahahahaha”
Vệ Kiêu co người lại thành một đống: “Tao sai rồi, tao sai thật rồi”
Bạch Tài cười đau cả bụng, an ủi không có tí chân thành nào: “Được rồi, không sao”
Vệ Kiểu nhảy đựng: “Sao có thể nói là không sao? Hắn là nam đấy”
Bạch Tài: “Nam thì sao?”
Vệ Kiêu đầu óc vô cùng tỉnh táo: “Có phải hắn thích tao không? Là thấy hình nửa mặt của tao đẹp trai, nên vung 2 triệu ra muốn bao nuôi tao?”
Khóe miệng Bạch Tài giật giật: “Mày nghĩ đẹp quá”
Vệ Kiêu lý lẽ hùng hồn: “Vậy tại sao hắn lại vung nhiều tiền cho tao như thế?”
Bạch Tài nói ở trong lòng: Chắc chắn là nhìn trúng tài năng của mày đấy.
Ngủ một giấc dậy, Bạch Tài tỉnh táo hơn nhiều.
Đội trưởng từ trước tới giờ luôn yêu thích nhân tài, hai năm trước vươn cành ô-liu ra với tên này, ai ngờ cậu chạy mất.
Hình như phí kí kết hợp đồng năm đó đúng là 2 triệu.
Khi đó không thể so với hiện tại, trước thời của Vệ Kiêu, các chiến đội ký với người mới cũng chỉ dám ký 50 vạn.
Vệ Kiêu xuất hiện, bằng màn debut bằng nước mắt của bao nhiêu đội 2, đề cao giá trị của bản thân lên mấy lần.
Lúc đó các câu lạc bộ đánh nhau sứt đầu mẻ trán, đẩy lên 1 triệu, FTW trực tiếp đẩy giá lên thẳng 2 triệu, các câu lạc bộ khác im như gà trong nháy mắt.
Thực ra Vệ Kiêu trước đó đã nói rồi, nói cậu chỉ muốn tới FTW, nhưng đáng tiếc cậu chưa có tên chính thức trong league, thành ra vẫn có thể cạnh tranh.
FTW cũng không phụ lòng cậu, dùng cái giá trên trời giành lấy cậu.
Đây có thể là giai thoại lúc đó ở giới Esport, lúc đó tất cả mọi người đều chờ mong con sói con này sẽ đổi mới cho FTW, đưa lại hy vọng mới cho khu thi đấu Trung Quốc.
Nhưng….
.
Trước khi ký thì Vệ Kiêu mất tích.
Giai thoại ly kì thành chuyện lạ có thật, rồi bị nhấn chìm bởi sự muôn màu trong giới game.
Bạch Tài sau khi bình tĩnh tự hỏi thì hiểu được dụng ý của Lục Phong.
Tuy rằng đã qua 2 năm, nhưng Vệ Kiêu vẫn luôn đấu cùng các tuyển thủ nhà nghề và duy trì trình độ cực cao.
Hoặc là nên nói, cậu so với bá chủ tân binh năm đó càng sắc bén và mạnh mẽ hơn.
Vệ Kiêu vừa rèn luyện người khác, vừa là rèn luyện chính mình.
Bây giờ đội hình chính của FTW đúng lúc thiếu một người, có thể kéo Vệ Kiêu về đội, chẳng khác nào có thêm một tên trâu bò, biết đâu chừng có thể đưa đội Trung Quốc vào được trận chung kết.
—–Lấy được quán quân thế giới chân chính.
Khu thi đấu Trung Quốc đã để lỡ mất nó quá lâu.
Bạch Tài rất tình nguyện tiếp sức cho đội trưởng, tha tên này về ổ.
Bạch Tài trả lời cậu: “Mày cảm thấy là vung tiền như rác, biết đâu đối với nhà giàu như người ta, chỉ như chín con trâu mất một sợi lông- còn chẳng đáng kể”
Vệ Kiêu kinh ngạc vô cùng: “Con trâu này phải to như nào, thì lông mới lớn được bằng ấy”
Bạch Tài quen tên này nhiều năm như vậy, vẫn không quen được với mạch não của cậu.
Con trâu to như nào?
Lục thần có đủ to không?
Bạch Tài: “……đuỵt!!!”
Vệ Kiêu: “????”
Bạch Tài ổn định lại cảm xúc, quyết tâm không để tên này bẻ lái, thấu tình đạt lý nói: “Như này, chúng ta nên đặt mình vào hoàn cảnh của người ta để suy nghĩ”
Vệ Kiêu ngoan ngoãn: “Thầy Bạch mời nói”
Bạch Tài hắng giọng, hỏi: “Nếu mày là người chơi mới rất rất rất lắm tiền, muốn tìm một người chơi cùng, mày chọn nam hay nữ?”
Vệ Kiêu: “Á?”
Bạch Tài vẽ đường cho heo chạy: “Có phải nên tìm người trình độ cao? Xuất sắc? Có thể thể hiện tính kích thích của Vinh Quang???”
Vệ Kiêu ngẫm nghĩ rồi trả lời: “Vậy tao nhất định phải tìm bốn người cùng chơi.
Một người chơi với tao, một người nói chuyện với tao, hai người còn lại tấu hài cho tao nghe”
Bạch Tài: “…….
”
Nên lôi tên này về đội thật sao?!
Cậu ta cảm thấy Vệ Kiêu mà trở lại, có khi FTW nên đổi tên thành WTF luôn.
Lão Bạch nghiến răng nghiến lợi nói: “Chỉ có thể tìm một người”
Vệ Kiêu: “Tao có nhiều tiền như thế, tại sao lại chỉ tìm một người?”
Bạch Tài: “Đây là đề bài”
“Được” Bạn Vệ lái trở