Gary: “Đội trưởng…”
Nguyên Trạch: “Tối đi hút điếu thuốc”
Anh cầm lấy chiếc bật lửa trên bàn, bước ra khỏi phòng huấn luyện.
Cuối hành lang là ban công, mặt trời sáng rực phản chiếu xuống mặt biển xanh thẫm, như một ngọn lửa trên cánh đồng tuyết băng giá, thiêu đốt cả vùng trời.
Nguyên Trạch châm thuốc, ngọn lửa khiến tay anh nóng lên.
Anh hít một hơi, nhìn xuống bàn tay mình trong làn khói.
Lòng bàn tay trống rỗng, vết chai nhỏ tích lũy qua từng trận đấu.
Đấu tập, vòng loại, chung kết trong nước, vòng loại thế giới, tổng chung kết thế giới.
Vô số trận đấu, vô số lần thắng lợi và thất bại…
Anh đã sớm quen, thậm chí không còn cảm xúc gì thêm.
Bây giờ, chỉ một trận đấu đôi đơn giản nhưng lại ngọn đuốc đốt lên tay anh.
Muốn chiến đấu, muốn thắng.
Muốn đánh bại thằng nhóc hung hăng ngông cuồng kia!
Nguyên Trạch nhả khói, cảm giác nóng nảy kia cũng dần biến mất.
Anh vô cùng mong đợi chung kết toàn cầu năm nay.
Trở lại phòng huấn luyện, Nguyên Trạch ngồi xuống ghế tựa.
“Lão G, đấu tiếp thôi”
Hai mắt Gary sáng rực: “Tối nay đấu với FTW?”
Nguyên Trạch: “Ừm”
Phải lấy được TOP 1, anh muốn dạy dỗ bạn nhỏ kia trong trận đấu 5v5 với FTW.
FTW đánh bại FTW, internet điên luôn rồi.
Quần chúng ăn dưa không rõ đầu đuôi dò hỏi: [Tình huống lúc đó thế nào? Thi đấu trong nước còn chưa bắt đầu, sao đã đánh ra thế giới rồi?]
[L&P? Á quân thế giới năm ngoái? Fan F điên rồi à, nằm mơ giữa ban ngày à?]
[Không đúng, cho dù là tập huấn thì vẫn chưa bắt đầu tranh giành điểm mà, thắng cái gì mà thắng]
Fan xoắn xuýt đi PR:
[Không thể bỏ lỡ! Trận đấu đôi của Close và Quiet đáng xem!]
[Đại ma vương và tiều ma vương phản công đặc sắc, cú trở mình ngoạn mục, xem 1 vạn lần không chán!]
[Fan sự nghiệp của Quiet online, CP cái quần què gì, Quiet xông lên đi con, đập chết Nguyên chó già cho mẹ!]
Chỉ một trận thi đấu tự do, không có phần thưởng gì cả, tầm thường đến mức như chỉ là tuyển thủ đấu chơi với nhau, nhưng đã cháy hết mình, sức nóng lan đến cả người xem.
Trong giới Vinh Quang có không ít người phân tích rất giỏi, có một vị rất nổi danh là anh Phương chuyên môn chê bai tuyển thủ chuyên nghiệp.
Anh Phương luôn khiến tuyển thủ chuyên nghiệp trầm cảm thể mà lại đăng một video phân tích, bình tĩnh khách quan đánh giá toàn bộ trận đấu.
“…Mọi người nghĩ là đạo tặc bóng đêm lấy được miễn dịch liền triệu hồi hồ quang đánh chết Nguyên chó già?”
“Sai! Đây chính là mưu kế của Close, đây chính là ván cược được ăn cả ngã về không của Quiet, đây là tin tưởng, tín nhiệm, tinh thần vào sinh ra tử với nhau của hai người!”
“Nhìn cái này đi, lúc Close đánh quái đã khồng chế thương tổn chi tiết tỉ mỉ cho đến giọt máu cuối cùng, máy tính cũng không làm được như vậy!”
“Lại nhìn cái này đi, nếu Quiet di chuyển sớm một giây thì sẽ bị Nguyên chó già phát hiện, chậm một giây thôi sẽ bỏ lỡ cho hội lấy miễn dịch, đạo tặc bóng đêm không sai dù chỉ là 0.
01 giây!”
“Tôi biết nhiều người muốn nói tuyển thủ chuyên nghiệp nào cũng làm được như vậy, có cái cục cớt á, nhìn thế cuộc này đi, trang bị kém thế này, trận đấu lại dần nghiêng sang một phía, cứ như sắp thua đến nơi, Quiet tuy là một người mới lại dám xông lên giết ngược lại Nguyên chó già, còn thành công nữa chứ!”
“Mấy người lại muốn nói là, chỉ một trận thi đấu tự do thôi mà, thua thì có sao, phân tích một chút nhé, mấy người cũng nói đây là thi đấu tự do rồi, thắng chỉ lấy được 6 điểm, thua chả sao, nhưng Quiet từ giây đầu tiên đến giây cuối cùng đều dùng hết sức lực mình để chiến thắng, thái độ nghiêm túc như này mấy ai có?”
“Tôi biết mọi người lại muốn nói FTW cho anh Phương bao nhiêu tiền mà tâng bốc ghê vậy, không dam giấu diếm mọi người là Phương đại gia của mọi người muốn quăng tiền cho đi rừng mới này của FTW, ông đây muốn nuôi cậu ấy để cậu ấy có thể trợ giúp Close lấy giải quán quân, ông đây tin cậu ấy có thể làm cho giấc mộng của FTW thành sự thật!”
Anh Phương có sức ảnh hưởng khá lớn trong giới Vinh Quang, lời này vừa nói, FTW liền bị đẩy lên đầu ngọn gió.
Anti thì điên cuồng móc mỉa.
Nhóm fan thì lệ nóng doanh tròng.
Một nhóm fan lí trí nói: [Ơ mà đã thi đấu trong nước đâu mà thảo luận chung kết thế giới]
Đến lúc đó lại đi dạo một vòng rồi về thì mặt mũi quăng ra Thái Bình Dương mất!
Ở phía FTW, điện thoại của Hạng Lục sắp bị nhóm tư bản làm hỏng mất.
Mỗi câu lạc bộ đều có một đội phụ trách mảng doanh tiêu, ban tuyên truyền của FTW luôn có phong cách Phật hệ——
Quảng bá ư, không cần không cần
Thủy quân ư, không cần nốt.
Quản lí fan, thôi thôi.
Nhưng hôm nay ——
Hạng Lục giải thích lần lượt cho từng người: “Không thuê quảng bá!” Thuê cũng không thuê người nhiều tiền sử như anh Phương!
“Không mua hot search!” Mẹ, muốn dùng tiền đẩy xuống lắm rồi!
“Không mua thủy quân!” Thủy với chả quân, chê tình cảnh hiện tại chưa đủ loạn hay sao?
Tư bản vô cùng tiếc nuối: Còn tưởng FTW thay đổi, bắt đầu nghiêm túc kinh doanh rồi chứ.
Hạng Lục giải thích đến khô miệng, hắn đã có dự cảm khi kí hợp đồng với Vệ Kiêu thì FTW sẽ nghênh đón sóng gió mới, chỉ là không nghĩ là nhanh đến vậy!
Tập huấn thôi mà, mấy ông tổ kia không thể yên ổn được mấy ngày à
FTW không thiếu tiền, chỉ thiếu cup thế giới thôi.
Bên ngoài loạn cào cào như thế, bầu không khí trong phòng huấn luyện rất kì dị.
Lục Phong và Vệ Kiêu thắng, Bạch Tài không vui nổi, 2 vạn sắp đến tay cứ thế bay đi sao?
Cậu ta dò hỏi: “Anh Kiêu, mày đánh sảng khoái thể rồi, hay là…” 2 vạn không có thì 1 vạn cũng được.
Vệ Kiêu quay đầu lại trừng: “Sảng khoái?”
Anh Cải chớp mắt: “Khó chịu?”
Vệ Kiêu tức giận nói: “Nguyên chó nhường!”
Bạch Tài: “???”
Dân mạng tung hô ngài lên trời, ngài nói Nguyên Trạch nhường?
Vệ Kiêu không để ý đến anh Cải, nhìn Lục Phong nói: “Đội trưởng, lão ấy xem thường em!”
Giọng điệu hơi chút tủi thân, khiến trái tim Lục Phong run lên: “Ừm, chó không thể làm người”
Thần Phong: “… …”
Vệ Kiêu tìm được an ủi, tâm lý thoải mái hơn: “Đúng! Nguyên chó không phải là người!”
Gần cuối trận đấu, Lục Phong và Vệ Kiêu phối hợp hoàn hảo, giống như anh Phương tâng bốc, hai người tranh thủ tất cả cơ hội, kiểm soát toàn bộ sát thương và kĩ năng, nắm chắc thời gian và vị trí, có thể nói là thao tác hoàn mĩ có thể đánh ra sát thương cao nhất.
Nhưng mà…
Nguyên Trạch không đến nỗi phải chết.
Người ngoài nghề khó xem hiểu, người trong nghề lại cảm giác được.
Đặc biệt là người trong cuộc Vệ Kiêu, bị Nguyên Trạch đàn áp suốt 20 phút, cậu hiểu rất rõ thực lực của người này.
Đấu đôi không có giáp phục sinh là khóa máu, nhưng cuồng chiến của Nguyên Trạch có kĩ năng bị động miễn sát thương.
Kĩ năng này cần phải đủ điều