Tiếng còi cấp cứu hú vang cả đoạn đường giữa đêm..
Trong xe không khí lạnh như tờ không ai nói với nhau câu gì ngoài việc lo lắng cho con người nhỏ bé kia đang nằm yên kia, khuôn mặt như tái xanh lại tay ghim đến mấy cây kia để truyền nước biển vào người vì nước ói đã vỡ hết và tới khi phát hiện đã là chuyện của 1 tiếng sau đó. Không những thế cậu đau đến quằn người thắt bụng và lưng như rã ra vì quá đau miệng được chụp cho thở oxi phòng trường hợp xấu nhất cho cả hai ba và bé.
Mẹ Jeon như chết lặng nhìn đứa con của mình tiều tụy chỉ mới có mấy tiếng trước bà đau lòng mà không kìm được nước mắt hay tin bà đã khóc đến khan giọng còn hắn đã tự trách mình hơn trăm lần, lúc không thấy cậu nằm bên cạnh hắn tưởng cậu đang đi vệ sinh nên vào phòng tắm coi thử thì không thấy thế lại đi xuống phòng khách xem qua cũng không nhưng đến khi hắn dừng lại ngay bếp thì thấy Jungkook nằm trên vũng nước ối ướt cả bộ đồ đang bận thì thấy nước đã lạnh đi từ hồi nào...
-người nhà xin chờ bên ngoài!
Chiếc băng ka được đẩy huốc sâu vào phòng cấp cứu các bác sĩ từ đâu đi đến rất nhiều hắn định sẽ vào theo cùng cậu nhưng y tá đã cản lại rồi đóng hai cánh cửa lại, đèn phòng cấp cứu được tính đỏ từ lúc 1 giờ sáng!
Hắn không dám nhìn bà vì sợ bà sẽ trách đánh nhưng không, mọi thứ chỉ là sự yên lặng..thà bà chửi thì hắn sẽ dễ chịu hơn
-con xin lỗi mẹ..tại con..tất cả là tại con
Ngước lên nhìn bà Jeon lắc đầu tiến lại ôm hắn vào lòng xoa lấy cái đầu trong giây phút này có trách khứ nhau thì mọi chuyện đã rồi điều tốt nhất nên làm là hãy cầu nguyện cho cả hai được bình an
-Taehyung à, hãy bình tĩnh mẹ không trách con đâu hãy an tâm mà chờ các bác sĩ ở đây mẹ tin Jungkook và cháu ngoại sẽ bình an
-mẹ..
Lần thứ hai hắn khóc trong đời rồi ôm chầm lấy bà cảm nhận được trái tim ấm áp đó đang truyền cho hắn biết bao là hy vọng , đây là cái ôm ấm áp nhất..cái ôm an lòng
-mẹ cũng đừng lo lắng, con sẽ lo hết cho cả nhà mình và lần cuối con mắc sai lầm
Nói rồi hắn quỳ xuống đất gập người đụng đến bàn chân bà tỏ lòng
-ừ ừ cái thằng này
Bỗng bên trong một nữ bác sĩ hấp tấp mở cánh cửa toang ra đôi bao tay vẫn cầm lấy mũi tiêm và dính mấy