"Hay là chúng ta không cần nói, để cho mọi người tự biết thì nó sẽ tự nhiên hơn. Dù sao nếu anh công khai như vậy ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng đế. Chúng ta để thuận theo tự nhiên được không anh?" Jeon JungKook ôm cổ anh làm nũng nói. Lý do của cậu xem ra rất có lý, dù sao anh cũng là người nổi tiếng trong giới nếu công khai lộ liễu như vậy, chắc chắn sẽ có rất nhiều lời bàn tán.
Kim TaeHyung nhìn người yêu trong lòng mà không biết làm sao. Anh đương nhiên không muốn giấu mối quan hệ này, nhưng anh biết là người yêu suy nghĩ vì anh nên đành chiều theo ý cậu. Cứ thuận theo tự nhiên vậy.
"Được rồi, nghe theo em hết." Anh cưng chiều hôn lên môi cậu, rồi cẩn thận xem lại vết thương trên đôi tay trắng nõn, đau lòng không thôi, anh hôn khẽ một cái lên vết thương.
Jeon JUngKook nhìn anh rồi khóe môi tự động cong lên, không ngờ một ngày người này lại là của mình, chuyện này hạnh phúc biết bao nhiêu. Người mình yêu cũng yêu lại mình. Cậu chủ động nâng cằm anh lên, hôn lên môi anh, lưỡi tinh ranh luồng vào miệng anh khiêu khích, câu lấy lưỡi anh, mút mát, anh cũng phối hợp với người yêu, hai người say đắm hôn nhau, tiếng hôn môi vang lên khắp nên, nếu bây giờ ai bước vào chắc chắn sẽ bị hình ảnh này làm cho kích thích.
Đến khi tách ra cậu ôm anh, dụi đầu mình lên vai anh nói. TaeHyung, em thật sự rất rất thích anh."
Kim TaeHyung cưng chiều nhìn người yêu làm nũng, tay để trên tóc cậu vuốt ve" Anh cũng rất thích em, JungKookie."
Ôm nhau một lúc lâu, khi nghe bên ngoài có tiếng bước chân đến gần hai người mới tách ra, anh để cậu đứng xuống, đưa tay giúp cậu chỉnh lại quần áo bị nhăn, thấy cả hai đều ổn rồi liền ra ngoài.
Đạo diễn thấy hai người lâu như vậy còn chưa ra trong lòng liền lo lắng, phải biết là từ lúc ông quen biết Kim TaeHyung, chưa bao giờ thấy anh vì ai mà lo lắng như thế, trong lòng liền hoài nghi mối quan hệ của hai người. Nhưng nghĩ một lúc, ông tự bảo chuyện này thật cũng chẳng liên quan đến ông. Dù sao với điều kiện của Kim TaeHyung như vậy ai mà không thích? Với cả Jeon JungKook vô cùng xinh đẹp còn có tài năng thực thụ, cho dù hai người thật sự có gì với nhau chuyện này cũng rất bình thường. Vừa suy nghĩ như vậy xong cũng nhìn thấy cửa tolet mở ra, Kim TaeHyung và Jeon JungKook cùng nhau đi ra. Ông liền vội vàng đi đến.
"JungKook cậu không sao chứ? Có cần đến bệnh viện sử lý vết thương không?"
"Cảm ơn đạo diễn Ong ạ, Nhưng cháu chỉ bị trầy nhẹ thôi, không nghiêm trọng đến vậy đâu. Với lại khi nào về cháu sẻ tự xử lý nó, sẻ không làm chậm trễ chương trình đâu ạ."
Kim TaeHyung liền nhanh chóng liếc mắt ra hiệu về phía đạo diễn Ong, nếu ông dám nói cậu làm trễ chương trình vậy thì ông cũng biết kết cục của mình
Đạo diễn Ong trong lòng ứa mồ hôi" Không sao không sao, sức khỏe là quan trọng nhất, chương trình không quan trọng."
"Vâng, cháu cảm ơn ý tốt của đạo diễn ạ, nhưng cháu thật sự không sao. Cho nên chúng ta cứ quay tiếp tục đi ạ."
"Vậy được rồi, thế thì cậu về lại phòng tập trước đi nhé, tôi còn phải bàn kịch bản với KIm Tổng một lát."
"Vâng, cháu đi trước ạ." Cậu nghiêng người chào đạo diễn Ong, rồi quay sang nhìn người yêu, trong ánh mắt tràn đầy lưu luyến nói nhỏ." Kim Tổng em đi trước nhé."
"Em đi vào trước đi, anh nói với đạo diễn vài câu liền đến tìm em."
Cậu khẽ dạ một tiếng rồi trở lại phòng luyện tập. Anh nhìn theo bóng dáng cậu khuất khỏi cánh cửa mới quay lại nói chuyện cùng đạo diễn Ong. Anh nói muốn xuất hiện ngay trong tập hôm nay, vừa rồi nhìn bảo bối bị ức hiếp như vậy, anh đương nhiên không thể lơ là để cậu một mình như vậy được. Đạo diễn khi nghe anh nói hận không thể nhảy nhót tưng bừng, này đương nhiên là chuyện mà ông cầu còn không được. Kim