Khi tôi 10 tuổi tận mắt chứng kiến cha mẹ mình bị kẻ thù gϊếŧ. Lúc đó tôi không thể làm được gì ngoài việc bỏ trốn. Nhưng thật không may tôi bị chúng bắt được. Bọn chúng tra tấn tôi bằng cách nhốt tôi vào trong một căn nhà tối. Trong căn nhà đó có khoảng 10 người, những người này bị hành hạ người không ra người ma không ra ma. Họ nhìn thấy tôi liền nhào tới. Tôi hoảng sợ chạy trốn nhưng cánh cửa đã đóng lại. Không còn cách nào khác tôi đành phải gϊếŧ từng người. Tôi dùng con dao nhỏ mà ba tôi tặng để gϊếŧ họ. Khi đứng nhìn đống thi thể trước mắt tôi nhưng cảm giác sợ hãi trong lòng tôi đã biến mất thay vào đó là cảm giác thích thú và thỏa mãn. Sao đó tôi đã gϊếŧ những người canh cửa khi họ đem thức ăn cho tôi. Tôi trốn ra ngoài nhưng một đứa trẻ năm tuổi không có tiền như tôi thì làm được gì. Tôi còn nhớ đó là một mùa đông lạnh giá vì nhịn đói suốt một tuần liền nên tôi ngất xỉu. Khi tỉnh dậy tôi nhìn thấy mình đang nằm trên giường trong một căn khá là đơn sơ. Tôi ngửi thấy mùi thơm của thức ăn. Do nhịn đói lâu ngày tôi không do dự liền nhảy xuống giường. Nhưng do đói quá nên tôi không còn sức liền ngã xuống.
" Cậu sao lại xuống giường." Giọng nói trong trẻo ngọt ngào vang lên.
Tôi nghe có người hỏi liền ngẩng đầu lên. Tôi đang nhìn thấy ai đây? Một thiên thần áo trắng bé nhỏ chăng. Tôi cảm thấy thế giới âm u của mình như được chiếu sáng.