..."Chào cả nhà!" Tuất Duật đưa tay ra vẫy chào...
Mọi người quay lại nhìn
Hàn Tử Sơn nhìn thấy Tử Nguyệt ngạc nhiên
"Sao nhìn giống Tử Nguyệt thế? " Lưu Ly Đoá
"Chắc không phải đâu chỉ là người giống người thôi, Tử Nguyệt nó làm gì mà có khí chất giàu sang đó "
"Chào cha mẹ " cô cùng Tuất Duật đi lại bàn ngồi chung với họ
"Đây là.....? " Tử Sơn thắc mắc hỏi
"À! đây là Donna là con dâu lớn trong nhà " Bà Triệu Tư Thanh nắm tay Tử Nguyệt
"Con bé có nét giống con gái lớn của mình quá ông " Bà Hàn (Lưu Ly Đoá) bà nhìn cô với gặp mặt nhớ nhung
"Đó là chị đó mẹ, ba! Đó là chị Tử Nguyệt " Tử Tuyết
"Tử Nguyệt có phải là con không " bà Hàn đi lại ôm cô
Đã lâu lắm rồi, cô không được gặp lại mẹ cô rất mừng rỡ nhưng cô vẫn không muốn để cho mọi người biết mình là Tử Nguyệt nên đã đẩy bà ra và nói:" Tôi là Donna, Không phải Tử Tử gì đó mà bác nói đâu! Bác nhận lầm người rồi ạ "
"Không! Bác cảm nhận được con chính là con gái bác "bà nắm lấy tay cô, đôi mắt buồn hiu của bà như muốn khóc
"Dạ chắc bác nhầm rồi ạ! Con không có ba mẹ, ba mẹ con chết lâu lắm rồi bác ạ " kéo tay bà ra
"Thôi lại đây ngồi thôi nào em! " Tuất Duật khoác vai cô đi
Tử Nguyệt gật đầu, còn bà thì buồn bã sầu bi
"Này chị! Sao chị lại đối xử với mẹ như thế?Chị có biết khi chị bỏ đi mẹ đã đổ bệnh không?Mà giờ chị lại nói làm tổn thương mẹ " Tử Tuyết quát mắng Tử Nguyệt
"Đi?Đi đâu? Tôi mới về nước được mấy tuần mà? '' Vẻ mặt ngạc nhiên của cô
"Này! đủ rồi! Bỏ qua đi tránh mất vui! " Ông Bạch
Tử Tuyết bực bội cằn nhằn Huân Vũ
"Thôi ngoan đi anh thương " Huân Vũ xoa đầu Tử Tuyết
"Ây! Chết rồi anh! Em quên mang quà cho vợ chồng Huân Vũ rồi " nhìn Tuất Duật,