Và quả không có một con đường nào tràn ngập màu hồng, rải đầy hoa hồng đâu. Điều đó đã thật sự xảy ra với cô.
Từng ngày trôi qua nhanh chóng, cuối cùng hôm nay cũng là ngày mà cô mong chờ nhất. Cô tỉnh dậy từ sớm nhưng đã thấy anh đi trước mình. Cô tươi cười hạnh phúc vì hôm nay là ngày trọng đại của mình. Cô nghĩ rất nhiều cảnh tượng đẹp trong đám cưới của anh và cô. Sau đó cô nhanh chóng vệ sinh cá nhân, rồi đến phòng trang điểm thay đồ.
Tất cả được chuẩn bị xong, anh nói chỉ cần tổ chức lễ cưới đơn giản và có người thân thôi. Cô cũng không thích hoành tráng nên cũng không đòi hỏi gì nhiều.
Cô ngồi trong phòng chờ, có bạn bè vào nói chuyện chúc mừng với cô. Cô rất vui và cười rất nhiều nhưng người cô muốn thấy nhất là anh. Nhưng cô nghĩ tí nữa sẽ thấy anh rồi nên không rất hồi hập, vui mừng.
Vậy bây giờ anh đang ở đâu? Có phải anh đang ở phòng chờ của chú rể không?
Không, anh không có mặt ở nơi tổ chức lễ cưới. Anh đang ở cùng Tố Lan \( Là mối tình đầu của anh, là người con gái khiến anh năm đấy dành trọn vẹn tình yêu của mình cho cô ta.\)
Một tiếng trước, thư kí Quân gọi điện cho anh:
\- Thưa giám đốc, đã tìm thấy Tố tiểu thư ạ.
Anh đang lái đến nơi tổ chức lễ cưới, nghe thấy tên cô ta, anh liền nói:
\- Thật không, cậu gửi vị trí Tố Lan cho tôi.
Anh lập tức phóng xe đến khách sạn cô ta đang ở, bỏ qua mọi việc đằng sau.
Lúc này cô ta đang cười nham hiểm nói:
\- Lăng Triệt tôi biết chắc chắn anh sẽ tới đây tìm tôi. Tố Lan đã quay trở lại rồi đây. Haha
Cô ta cười lớn, sau đó thay bộ quần áo cũ kĩ, quê mùa rồi trang điểm cho mặt nhợt nhạt đi.
10 phút sau, bên ngoài có người gõ cửa, cô ta giả vờ yếu ớt ra mở cửa nhìn thấy anh liền đóng lại nhưng anh ngăn lại. Với một lực nhẹ nhàng anh mở được cánh cửa ra vào bên trong