Anh như người vô hồn, mặc kệ cho họ mang đi. Ả ta dãy dụa gào thét, trông rất thảm hại:
\- Á a a a a… Ông kia mau thả tôi ra a a a a. Tôi nói cho ông biết dù ông có lật tung cả trái đất này cũng không tìm thấy con nhỏ đó đâu. Nó chết rồi.
Anh và ông Hạo nghe thấy ả nói như vậy, họ đứng người quay nhìn về phía ả. Anh đánh gục tên đang giữ anh, tiến đến nắm chặt hai vai ả ta hốt hoảng nói:
\- Sao...sao cô biết được. Tiểu Nhi cô ấy rốt cuộc đang….đang ở đâu.
\- Haha, tôi biết anh lo cho cô ta mà. Có phải nửa năm nay anh tìm cô ta nhưng không có tin tức gì đúng không. Bạch Tiểu Nhi cô ta chết rồi, bị tôi sai người ném xuống vách núi rồi.
. . . . . . .
Nửa năm trước, trong đêm mưa tầm tã gió thổi lạnh buốt xương. Trước cổng biệt thự cô nằm bệt trong vũng nước lớn. Từ xa đèn ô tô chiếu sáng chói, đi về phía cô. Xe dừng lại, hai người đàn ông bịt mặt kín mít nhanh chóng tiến đến khiêng cô lên xe. Họ nhanh chóng dời đi.
Chiếc xe đi sâu vào trong rừng, đỗ lại ở ngay vách núi. Họ lôi cô ra ngoài, cô đau đớn mà tỉnh dậy. Từ trên xe, ả ta bước xuống nhìn cô ánh mắt hung dữ đi đến gần cô nói:
\- Bạch Tiểu Nhi nhận ra tôi không?
Cô nghe thấy giọng nói quen thuộc bên tai, mệt mỏi nói:
\- Tố Lan, cô lại muốn gì nữa.
\- Ôi Tiểu Nhi, tôi gặp cô đơn giản là muốn cảm ơn đôi mắt của cô thôi. Dùng rất tốt, với lại tôi báo cho cô một tin tôi thấy rất vui cô muốn biết không?
\- Chuyện của cô tôi không quan tâm. Cô đưa tôi đi đâu.
\- Không nghe thật á, thế cô bỏ lỡ rồi. Thôi tôi nói cho cô một tin đây: Con trai cô chết rồi.
\- Cô nói dối, tôi không bao giờ tin cô đâu. Đừng có mà dọa tôi. Lăng Triệt hắn ta đã nói sẽ cùng cô chăm sóc thằng bé thật tốt. Đừng có lừa tôi.
Cô điên rồ hét lớn.
\- Haha, không tin à. Vậy cho cô nghe đoạn video này nhé.
Ả ta mở một đoạn video ngắn. Tiếng khóc lớn của thằng bé phát ra. Rồi tiếp đó là âm thanh lạnh lùng, tàn ác của anh:
\- Xử lí nó đi.
Rồi lập