Qua ngày hôm sau, cánh nhà báo vẫn vây kín Đỗ thị, cùng với đó là một loạt khách hàng tới trước cổng tập đoàn muốn có một lời giải thích.
Đỗ Sơn Hải mệt mỏi đứng ra phía trước truyền thông, thông báo mở họp báo.
Chỉ sau một đêm, khuôn mặt ông ta hốc hác, nếp nhăn cũng thêm mấy vệt, tóc thì bạc trắng cả đi.
Rất nhanh, cuộc họp báo bắt đầu ở ngay chính tòa nhà Đỗ thị.
“Chủ tịch Đỗ, tập đoàn của ông cam kết mang đến cho khách hàng những thực phẩm cao cấp mà nguyên liệu nhập vào không có thêm bất cứ một tiêu chuẩn nào để nâng tầm nguyên liệu đầu vào như cam kết, ông giải thích sao về điều này.”
“Chủ tịch Đỗ, hàng của Đỗ thị thực tế không ưu việt hơn hàng cùng ngành khác thương hiệu, tại sao được gắn mác cao cấp và giá thành thì cao gấp đôi? Như vậy có phải là hành vi lừa dối khách hàng hay không?”
Hàng loạt những câu hỏi đặt ra khiến cho Đỗ Sơn Hải tái mặt.
Ông ta đưa tay run run về phía truyền thông mà nói:
“Các vị! Xin bình tĩnh lắng nghe tôi nói.”
Mặc dù làn sóng phẫn nộ từ phía khách hàng hay nhà báo vẫn sôi sục nhưng mọi người đều muốn biết Đỗ Sơn Hải muốn nói cái gì.
“Tại đây tôi xin nhận trách nhiệm cá nhân của bản thân mình, vì nôn nóng đưa Đỗ thị thoát khỏi khủng hoảng mà đã làm một việc trái với lương tâm kinh doanh, đi ngược lại tôn chỉ ban đầu của tập đoàn.
Xin nhắc lại đây là trách nhiệm của cá nhân tôi, không liên quan đến người khác.
Tôi ở đây xin chịu mọi tội lỗi về mình, nguyện ý dùng tài sản cá nhân đền bù thiệt hại cho tất cả các khách hàng, cam kết đưa hàng đã sản xuất về đúng giá trị thực.
Tôi xin lỗi tất cả khách hàng, cũng xin lỗi tất cả các nhân viên, cán bộ của Đỗ thị.”
“Hiện tại bên thị trường của tập đoàn đang tiến hành đền bù cho các khách hàng theo đơn đặt hàng.
Mặt hàng của chúng tôi mặc dù không phải là hàng cao cấp nhưng giá trị dinh dưỡng và giá trị sử dụng vẫn tồn tại, an toàn cho người tiêu dùng vì vậy tôi cũng mong các khách hàng rộng lượng để chúng tôi có thể thu hồi hàng hóa đó, đem tất cả đi từ thiện.
Tất cả mọi thiệt hại của Đỗ thị tôi sẽ dùng tài sản cá nhân của tôi để bù lấp.
Xin chân thành xin lỗi một lần nữa.”
Đỗ Sơn Hải nói xong thì cúi sát người xuống biểu thị tâm ý của mình.
Lần này mặc dù ông ta thực sự làm sai nhưng việc bản thân dám đứng ra nhận lỗi cũng đã là một điểm khiến cho dư luận bớt phẫn nộ hơn.
Thêm nữa, quả thật mặt hàng thực phẩm vẫn an toàn và được kiểm định chất lượng, tuy không phải hàng cao cấp thì vẫn có thể sử dụng hàng ngày.
Việc Đỗ Sơn Hải tình nguyện thu về, đem đi từ thiện cũng khiến cho mọi người cũng nể sợ.
Thu hồi một lượng hàng lớn như vậy coi như mất trắng tất cả vốn lẫn lãi, mấy ai dám hy sinh như vậy?
Trong phòng, Đỗ Hiểu Linh chậm rãi xem cuộc họp báo, lòng cũng rất hài lòng với Đỗ Sơn Hải.
“Đỗ Sơn Hải đúng là khánh kiệt vì sai lầm này.”
Trương Duy Khiêm đứng ở một bên không nhịn được mà nói.
Đỗ Hiểu Linh cười cười nhận xét:
“Đó gọi là gieo nhân nào gặt quả nấy thôi.
Xem như chú Hai cũng đã có bài học cho riêng mình.”
“Vậy còn đoạn ghi âm đó khi nào công bố ạ?” Trương Duy Khiêm nghi ngại hỏi.
“Không vội, giờ chưa phải lúc.
Phía nước S thế nào rồi?”
“Dạ đã nhận được bảo lãnh, cô chủ có thể thu xếp sang đó, Vạn Như Ngọc đã được trông coi cẩn thận, không chạy được đâu ạ.
Theo tình hình hiện tại, kỳ bầu cử đang chạy nước rút rồi, nếu ra tay vào lúc này là thuận lợi giúp nhà họ Ninh, không gì thích hợp hơn.”
“Vậy báo tin cho Ninh Tiểu Sảnh, công bố đi.
Cũng nên có chuyện dập vụ Đỗ thị xuống, giúp chú Hai một tay vực lại tập đoàn.” Đỗ Hiểu Linh chầm chậm nói.
“Vâng.
Tôi sẽ đi làm ngay.”
Tin tức của Đỗ thị nhanh chóng chiếm trọn hot search của tất cả các bản tin từ tài chính, kinh tế, đến giải trí hay dân sinh.
Chỉ trong một thời gian ngắn đã nhận về rất nhiều ý kiến trái chiều.
Lục Thiếu Quân chầm chậm đọc bản tin, anh nhấc máy gọi Ngụy Tử Việt:
“Sao còn chưa lên bài?”
Ngay khi Ngụy Tử Việt nghe máy xong thì một loạt các bài phân tích kinh tế cũng lên các trang mạng, rồi báo giấy, phân tích rất khách quan về cách làm của Đỗ thị.
Từ đó cũng giúp Đỗ thị chiếm lại không ít thiện cảm từ khách hàng và người tiêu dùng, đồng thời, các nhãn hàng cao cấp cũng vội vã hoàn thiện mặt hàng của mình từ khâu nguyên liệu khiến cho sức cạnh tranh thị trường giảm xuống, thuận lợi giảm thiểu tổn thất cho Đỗ thị.
“Lục tổng, có tin mới.”
Sau khi xử lý xong mọi chuyện được giao Ngụy Tử Việt quay lại báo tin.
“Có chuyện gì?”
“Cô Hiểu Linh đặt vé sang nước S.
Thời gian chính xác là vào cuối tuần sau ạ.”
Lục Thiếu Quân vừa nghe xong thì lông mày nhíu lại.
Anh nói:
“Vậy là cô ấy vẫn muốn tự mình ra tay.
Cậu đi đặt vé cùng chuyến cho tôi.”
“Dạ.”
…
Tại cuộc vận động bầu cử của hai phe đối lập, Ninh Tiểu Sảnh tiến vào đại sảnh lớn, cô vẫy nhẹ tay cho người phụ tá của ông nội cô đang ở trên bàn vận động.
Ngay lập tức anh ta bước xuống phía dưới.
“Cô Ninh, có gì căn dặn ạ?” Tiếng người phụ tá vang lên.
“Giao cái