Khách khứa trong nhà chỉ có nhìn sự việc và thì thầm phía sau, cảm thấy người đàn ông mới xuất hiện trong nhà họ Lục này không hề đơn giản. Dù lời nói tưởng như là bênh vực người làm nhưng cũng không khác nào vỗ mặt Đỗ Tuyết Kỳ và Lục Thiếu Quân.“Cô giúp việc đó cũng rất xinh đẹp, có khi nào Lục đại thiếu gia nhìn trúng cô ta hay không?”Đám phụ nữ quý tộc lại không bận tâm lắm đến chuyện địa vị mà trực tiếp bàn tán đến thứ khác.“Tôi thấy thái độ của mợ chủ nhà họ Lục rõ ràng là địch ý thấy rõ với cô gái này. Người làm trong nhà không nên xinh đẹp quá!”“Công nhận, mấy loại phụ nữ ti tiện này chỉ cần không đề phòng sẽ bò lên giường chủ nhân lúc nào không biết.”Lục Thiếu Quân hừ lạnh. Mắt liếc Đỗ Tuyết Kỳ đang sượng mặt ở một góc không thèm nói gì. Sau đó anh lặng lẽ đi ra phía sau nhà, nơi mà Đỗ Hiểu Linh vừa bị Lục Tư Phàm gắt gao cầm lấy tay kéo sang một phòng khác“Cô tên gì?”Lục Tư Phàm cất tiếng nói, nhưng Đỗ Hiểu Linh chỉ lên miệng ý nói mình không nói được, cô dùng ngôn ngữ ký hiệu nhưng Tư Phàm không hiểu. Anh ta nheo mắt lại.“Cô không nói được?”Đỗ Hiểu Linh gật đầu. Thật sự vừa rồi cô nghe không sót một chữ anh ta nói, trong lòng vừa cảm kích vừa đề phòng, cô cúi người ra vẻ cảm ơn, chỉ thấy Lục Tư Phàm cười nhạt một cái. Cườixong anh mang ra một bộ váy dạ hội rất đẹp rồi cất tiếng, thanh âm vẫn như cũ vừa nhẹ nhàng, cuốn hút nhưng lại có sự nguy hiểm:“Nếu muốn cảm ơn tôi, hãy mặc bộ đồ này vào. Người khác muốn dìm chúng ta xuống bùn thì chúng ta nhất định phải càng trở nên lấp lánh hơn. Hiểu không?”Đỗ Hiểu Linh kinh ngạc nhìn đối phương, rồi lại nhìn chiếc váy. Năm đó mẹ và chú Đức dạy cô nhẫn nhịn nhưng người đàn ông này lại bảo cô phải vùng lên. Lòng Đỗ Hiểu Linh có chút dao động.Cô hơi run run đón lấy chiếc váy, cuối cùng sau một hồi đấu tranh tư tưởng cô cũng mặc chiếc váy đó vào.“Biết nhảy không? Nếu biết thì lát nữa hãy làm bạn nhảy của tôi!”Lục Tư Phàm nói lời này khi Đỗ Hiểu Linh thay đồ xuất hiện trở lại bên ngoài. Anh ta gật đầu rồi đưa tay kéo Đỗ Hiểu Linh ra ngoài, hoàn toàn không cho cô chọn lựa.Những vết thương hôm trước đã tan hết, trả lại cho Đỗ Hiểu Linh khuôn mặt xinh đẹp, chiếc cổ cao trắng ngần cùng đường nét quyến rũ gợi cảm, tất cả đều được khoe khéo léo bằng chiếc đầm đuôi cá lấp lánh sang trọng. Đỗ Hiểu Linh không khác nào một nàng tiên cá với đôi mắt u buồn bước ra từ trong câu chuyện cổ tích với mái tóc dài như suối.Khi cô xuất hiện từ phía cửa vào, tất cả mọi người đều trầm trồ bao gồm cả Lục Thiếu Quân. Vừa thấy cô bị Tư Phàm gắt gao nắm trong lòng bàn tay, tay còn lại vòng qua sau người ôm lấy eo cô, bàn tay Lục Thiếu Quân vô thức cuộn lại, máu nóng sôi trào.“Mọi người, chào mừng mọi người đến bữa tiệc ra mắt của tôi. Thật vinh hạnh cho Lục Tư Phàm tôi! Thời gian sau này, mong mọi người chiếu cố!”LụcTư Phàm cất tiếng nói, tiếng vỗ tay vang lên rào rào. Cùng với đó có người nghi ngờ hỏi:“Cô gái đó có phải là cô giúp việc vừa rồi không?”“Không thể nào, cô gái kia cũng xinh đẹp nhưng loại khí chất lấn át người khác này thì chỉ có thể là con gái nhà trâm anh thế phiệt thôi!”“Mặc kệ cô ta là ai, cô ta thật sự quá đẹp!”Lúc này âm nhạc đã vang lên, Lục Tư Phàm cầm lấy tay Đỗ Hiểu Linh ra giữa hội trường, bắt đầu khiêu vũ.Đỗ Hiểu Linh trước khi rơi xuống bùn lầy thì từng là đại tiểu thư nhà họ Đỗ, ba vốn từng là người làm trong quân đội, xuất thân không hề tầm thường, từ nhỏ cầm kỳ, thi, họa, ca múa đều học qua cả, cộng với tính cách hướng nội tố chất thông minh, cô tự mình rèn luyện thứ gì cũng rất có thành tựu.Cô cùng Lục Tư Phàm khiêu vũ, nét thanh thoát trong từng bước nhảy lại một lần nữa khiến người khác trầm trồ, Đỗ Tuyết Kỳ đã giận sôi lên. Người khác có thể không rõ ràng nhưng cô ta thì biết cô gái đó chính là Đỗ Hiểu Linh. Mà Lục Thiếu Quân ở một bên cũng không khá hơn. Khuôn mặt anh đang nghiến chặt hàm răng lại, cố cho mình không nổi giận ra mặt.Máu nóng sôi trào, đến cuối cùng khi Lục Thiếu Quân không nhịn được nữa, anh hầm hầm bước ra cầm lấy cổ tay Đỗ Hiểu Linh từ chỗ Lục Tư Phàm kéo đi.“Chuyện gì thế kia?” Khách khứa trong nhà lập tức bị hành động này của Lục Thiếu Quân thu hút.“Không phải Lục thiếu đã có vợ và con trai rồi sao? Tại sao ở đây đi tranh giành phụ nữ?”Lục Tư Phàm không ngăn cản, anh ta cười mỉa mai trào phúng rồi buông tay ra, nháy mắt một cái với em trai mình. Tiếng xôn xao trong hội trường vang lên, Tô Tố Như một bên cùng với ông nội nhà họ Lục cau mày nhìn đầy tức giận, Lục Thiếu Quân mặc kệ. Lúc này máu nóng sôi trào, anh không quản nhiều đến thế.Khi anh kéo được Đỗ Hiểu Linh ra một góc thì Đỗ Tuyết Kỳ cũng xông đến, cô ta tức giận nói:“Thiếu Quân, giữa chốn đông người, anh làm gì vậy?”“Cút!”Lục Thiếu Quân ánh mắt như lửa đốt nhìn Đỗ Hiểu Linh chứ không thèm liếc một cái mắt nào với Đỗ Tuyết Kỳ nhưng tiếng gằn thì vô cùng dọa người. Đỗ Tuyết Kỳ giật nảy mình, định nói gì nữa nhưng khoảnh khắc cô ta bước thêm một bước lập tức cảm thấy sát khí tỏa ra trên người Lục Thiếu Quân, anh như muốn giết người đoạt mạng ngay lúc này.Đỗ Tuyết Kỳ quay người rời đi, ánh mắt không quên nhìn về Đỗ Hiểu Linh đang ở đó, mang theo rất nhiều ẩn ý.Còn lại Đỗ Hiểu Linh ở đó, Lục Thiếu Quân nhìn cô xinh đẹp động lòng người, lại nghĩ đến cảnh cô cùng Lục Tư Phàm khiêu vũ lòng càng thêm tức tối anh dồn cô vào góc tường:“Cô giỏi lắm. Chỉ mới có một hôm mà cô đã muốn bò lên giường của anh ta?”Vừa nói Lục Thiếu Quân vừa đưa bàn tay bóp chặt lấy quai hàm của cô. Đôi mắt Đỗ Hiểu Linh nhìn anh gần như van nài bởi vì bàn tay anh mạnh mẽ khiến