"Đó là những gì anh nghĩ?"
"Ừ, tôi nghĩ như vậy, Mộ Cửu cũng nghĩ như vậy.
Ngươi trả thù Đường Nhân nhiều như vậy, cô ta không phải là nam nhân, nhưng cô ta có năng lực, sẽ đi quay phim, sau đó tôi giúp cô lấy được vai đó.
Vai của cô ta đã cướp mất, cô còn muốn gì nữa? Lật ngược tình thế và giải quyết khủng hoảng.
Tại sao cô lại muốn hất cẳng cô ta? Tương Chi cũng là một công ty của Đường Gia, doanh thu của Tương Chi thấp, Đường gia của cô kiếm được ít tiền hơn.
Tại sao cô lại ích kỉ như vậy? Có phải vì cô ta là đại tiểu thư chính hiệu nhà Đường, cô cho rằng cô ta không vừa mắt, cho nên mới phá hỏng việc kinh doanh mỹ phẩm của gia tộc, khiến cô ta không thể thành danh?"
"Anh cho rằng tôi nhỏ nhen ích kỉ sao?" Đường Nhân hai mắt đỏ hoe.
"Anh có biết giữa tôi và Đường Nhân xảy ra chuyện gì không? Anh chẳng biết cái gì cả!
" Vậy ý của cô là, ngoài chuyện cha mẹ đứa nhỏ này, hai người còn có thù hận nào khác không? "
" Tôi không thể nói.
"
" Không phải là cô không thể nói, chỉ là cô không có gì khác để nói, "Mộ Dư Tiêu nói," Mối thù giữa cô và Đường Nhân thật ra cũng không lớn như vậy.
Cô quá ích kỷ! "
" Tôi íhc kỷ? Hóa ra trong suy nghĩ của anh tôi là như thế, Mộ Dư Tiêu, nếu đã như vậy, thì anh không phải giúp tôi nữa, còn hôn ước giữa hai chúng ta sẽ bị hủy bỏ! Dừng lại! "
Đường Âm nói xong, Mộ Dư Tiêu thật sự dừng xe, Đường Âm cũng không nói gì, liền kéo cửa xuống xe.
" Rầm! "
Đường Âm đóng cửa xe của Mộ Dư Tiêu, sau đó rời đi không thèm quay đầu nhìn lại.
Mộ Dư Tiêu trong gương chiếu hậu nhìn thấy Đường Âm đang đứng ở ven đường dừng một chiếc taxi, hắn biết Đường Âm đang thực sự tức giận.
Tuy nhiên, lúc này Mộ Dư Tiêu và Đường Âm không có chút nền tảng tình cảm nào, hai người chẳng qua là hôn nhân gia đình trước khi đính hôn.
Vì vậy, hiện tại trong lòng Mộ Dư Tiêu cũng không có cảm giác tội lỗi bao nhiêu, hắn thật sự cảm thấy Đường Âm có chút ích kỷ.
Và thứ mà Mộ Dư Tiêu thích là một người phụ nữ lương thiện, còn trong suy nghĩ của Mộ Dư Tiêu, Đường Âm không bằng Đường Nhân!
Rốt cuộc thì tháng chín cũng đã là mùa thu, Đường Âm đang ngồi trong xe taxi và tài xế taxi đang hút thuốc, vì vậy cửa sổ bị cuốn xuống.
Không khí ở Thành phố A lúc này có chút mát mẻ, là mùa thu, và đã đến lúc để mua một vài bộ quần áo mùa thu tốt.
" Có thể cho tôi một điếu thuốc của anh được không? "
Tài xế taxi nhìn Đường Âm đưa cho cô một điếu thuốc.
" E hèm! Sặc! "
" Cô gái à, nếu không biết hút thì đừng hút, dù sao cũng không tốt cho sức khỏe, còn đừng nghĩ đến chuyện học hút, đã học rồi thì không ngừng được nữa.
"
" Ừm, "Đường Âm gật đầu," Cám ơn anh, nhưng hiện tại tôi muốn hút.
"
Đường Âm nhịn một tiếng ho khan, hút xong điếu thuốc này, đây là lần đầu tiên cô hút.
Đường Nhân trở về nhà họ Đường, bởi vì bây giờ Đường Nhân đang kinh doanh Tương Chi rất tốt, cho nên thái độ của bà cụ đối với Đường Nhân đã trở lại thái độ mà Đường Âm trước khi đến nhà họ Đường, và đặc biệt cưng chiều Đường Nhân.
Bây giờ lão phu nhân nhìn Đường Nhân thật sự là rất hài lòng, Đường Âm nhìn Đường Nhân trong mắt hận ý.
Đường Nhân không chỉ lấy lại được sủng ái của lão phu nhân, mà còn khiến Mộ Dư Tiêu có thành kiến với cô,