Cảm giác không giống nhau
Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Chiếc xe tạm thời không di chuyển, mưa ngoài kia vẫn liên tục rơi trên cửa kính, Thiên Vĩnh cùng tài xế im lặng ngồi một chỗ, không dám hỏi cô muốn đi đâu.
Lộ Lê thút tha thút thít nức nở một hồi, thu lại nước mắt, nói khẽ: “Về nhà đi.”
“Vâng.” Tài xế đáp.
Thiên Vĩnh từ kính chiếu hậu nhìn trộm Lộ Lê, sau đó bắt đầu nhắn tin báo cáo cho ông chủ.
Ngày mưa nhiệt độ thấp khiến người ta ngủ rất ngon, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy đáy lòng chùng xuống.
Lộ Lê ngồi trên sô pha, xem tập mới của “Thần tượng thiếu niên”, nhìn biểu hiện của chính mình trong đó, lại nhớ tới lời anh hai nói.
Cô cảm thấy mình không khác gì một con thú cưng, vừa sinh ra đã được chăm sóc tỉ mỉ, lớn lên thì bị đem ra trao đổi lấy lợi ích, bán cho người khác.
Nuôi lớn lên vừa xinh đẹp vừa lễ phép, cũng chỉ vì để sau này có thể bán với giá tốt nhất.
Phía sau có tiếng bước chân.
Lộ Lê quay đầu lại, thấy Trì Thầm Yến xuất hiện trước mặt cô.
Cô liền nhìn đồng hồ, phát hiện còn chưa tới giờ anh tan làm nữa.
Lộ Lê nhìn đồng hồ xong, ngửa đầu nhìn Trì Thầm Yến.
Đây là “người mua” cô.
Trì Thầm Yến nhìn trên mặt Lộ Lê có vệt nước mắt, nhíu mày.
Lộ Lê hỏi: “Anh không đi làm à?”
Trì Thầm Yến: “Hôm nay tan làm sớm.”
Lộ Lê nhìn anh.
Càng nhìn, càng thấy gay mũi.
Giống như ủy khuất chực trào ra, cô nhịn không được nữa, ngồi trên sô pha vươn tay ra với anh, hai hàng nước mắt lã chã rơi xuống: “Hu hu hu hu em muốn ôm một cái.”
Anh vẫn bình tĩnh mà ôm lấy cô.
Lộ Lê ghé lên vai Trì Thầm Yến mà sụt sịt mãi một lúc lâu.
Trì Thầm Yến biết lúc nãy Lộ Lê đi gặp anh trai.
Anh đại khái cũng biết về hoàn cảnh gia đình phức tạp của Lộ Lê, nhưng anh cũng không có qua lại với hai người anh vợ này nhiều lắm, cũng không biết được tình cảnh trước kia của Lộ Lê ra sao.
Cũng có một vài tạp chí lá cải đăng tin, cái gì mà ân oán chồng chất, muôn vàn khúc mắc, nghe thì hấp dẫn nhưng không biết có bao nhiêu điểm đáng tin.
Lộ Lê thút thít xong, nằm dựa vào vai anh, nói nhỏ: “Anh cũng cảm thấy em không tốt sao?”
“Đúng là em một chút cũng không đạt tiêu chuẩn, em thích làm nũng, thích ôm ấp, thích hôn hít, thích nghe dỗ ngọt, em cũng không có đoan trang, lúc đi học còn trốn học đi xem idol biểu diễn, em cũng theo đuổi rất nhiều idol, ban đêm còn trốn trong chăn đọc truyện 18 cộng nữa.” Cô càng nói càng nhỏ.
Trì Thầm Yến mới đầu nghe còn thấy rung động, nhưng nghe đến đoạn sau thì liền không biết nói sao nữa.
“Có vẻ không có tiền đồ thật.” Anh nhịn không được mà cười.
Lộ Lê vốn đào tim đào phổi ra tâm sự, tất cả đều là lời nói từ nội tâm của cô, kết quả anh lại không có chú ý đến cái việc đó.
Cô cảm thấy mình tìm lộn đối tượng để tâm tình rồi, liền giãy giụa muốn đi xuống: “Em không nói chuyện với anh nữa, anh thả em xuống.”
Trì Thầm Yến lập tức ôm cô chặt hơn: “Anh xin lỗi.”
Lộ Lê quay đầu đi: “Hừ.”
Trì Thầm Yến ôm Lộ Lê ngồi lên trên sô pha, sờ đầu cô.
Từ lời nói của cô anh cũng mơ hồ đoán được vì sao sau khi gặp Lộ Khiêm thì Lộ Lê lại buồn như vậy: “Em còn có anh.”
Lộ Lê không chịu bị mua chuộc: “Có anh thì có lợi ích gì chứ.”
Trì Thầm Yến: “Làm vợ của Trì Thầm Yến không có nhiều tiêu chuẩn, cái gì cũng được, muốn trốn học xem idol biểu diễn cũng được, muốn tùy tiện làm nũng muốn ôm muốn hôn cũng được.”
“Vợ của Trì Thầm Yến như thế nào thì Trì Thầm Yến đều thích.”
Lộ Lê nghe những lời này, tuy vẫn còn quay lưng lại với anh, nhưng mà sóng lưng cũng không còn căng nữa.
Trì Thầm Yến vuốt tóc dài sau lưng cô: “Em là người nổi tiếng, tham gia một chương trình cũng không có gì sai, mọi người đều cảm thấy em rất đáng yêu, cái này cũng không có gì không tốt, đều không ảnh hưởng đến ai cả, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc em xuất thân từ đâu, mang họ gì.”
Lộ Lê trầm mặc, tuy cô đồng ý với quan điểm của Trì Thầm Yến, nhưng vẫn nói: “Nhưng giờ anh nói mấy cái này với em để làm gì chứ?”