Vịt con cùng tiểu bạch thỏ
Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Trì Thầm Yến sau khi gửi lịch trình qua wechat còn nhắn thêm mấy dòng: 【 đây là chương trình thiết kế cho bé trai. 】
Lộ Lê: 【:) 】
Cô biết trại hè mà hai cha con tham gia chính là trại hè quân sự, sau đó trong đầu liền hiện lên vô số viễn cảnh.
Trì Thầm Yến thì cô không lo, nhưng cô lại lo nhất chính là nhãi con ngọt ngào Trì Đáo Đáo.
Lộ Lê nhìn nội dung huấn luyện đầu tiên là tình huống đứa bé bị người xấu bắt cóc nhốt vào trong phòng tối.
Cô liền tưởng tượng đến nhãi con ngốc bạch ngọt của mình bị người xấu nhốt trong phòng tối, vừa sợ vừa lo mà gào khóc gọi mẹ, cô muốn nổ não luôn rồi.
Trì Thầm Yến làm bố kiểu gì mà lại làm thế này!
Con trai ngốc bạch ngọt rốt cuộc là đã làm gì đắc tội với ba mình mà khiến cho anh phải đem Trì Đáo Đáo mới ba tuổi đi trải nghiệm cuộc đời hiểm ác, còn nói hoa nói mỹ là vì con trai cho nên mới đi huấn luyện như vậy.
Lộ Lê liền lướt tay trên bàn phím nhắn tin wechat cho Trì Thầm Yến:
【Ba Trì, tàn nhẫn quá rồi đó! Dựng ngón tay cái.jpg】
【Em mặc kệ, anh nhất định phải để em đón nhãi con ngọt ngào của em về!】
【Nếu anh mà chỉnh cho con hậm hực thì anh chết chắc rồi đó! 】
【Đề nghị ba Trì cân nhắc thân phận người thừa kế bạc tỷ dùm một chút. Anh phải nhớ là, người thừa kế bạc tỷ của anh Trì Đáo Đáo bây giờ mới có ba tuổi, vẫn còn đang ngây thơ hồn nhiên. Mỉm cười.jpg】
【Lần đầu tiên trong đời em thấy một người bố lại chán ghét khi con trai mình quá đáng yêu như vậy! Cho hỏi có khi nào Trì tiên sinh một ngày kia cũng sẽ chán ghét vợ anh Lộ nữ sĩ vì cô ấy quá đáng yêu không? 】
Lộ Lê nhắn một tràng tin nhắn dài, bạch bạch gửi qua, Trì Thầm Yến không nhắn lại, không biết là do đang đi trên đường không đọc được, hay là sợ trả lời sai thì coi như cuộc sống chấm dứt tại đây không.
Buổi tối, Lộ Lê cuối cùng cũng nhận được phản hồi của Trì Thầm Yến.
Hai cha con hình như đã đến trại hè rồi, Trì Thầm Yến gọi video cho Lộ Lê.
Lộ Lê nhận cuộc gọi, trên màn hình hiện lên khuôn mặt tròn xoay nhiều thịt của Trì Đáo Đáo.
Trì Đáo Đáo sau khi thấy cuộc gọi đã được chấp nhận thì lùi lại phía sau, nhìn màn hình gọi: “Mẹ ơi!”
Lộ Lê đang định đáp lại Trì Đáo Đáo, kết quả nhìn thấy Trì Đáo Đáo mặc đồ hóa trang, kinh ngạc: “Ai nha!”
Cô hết kinh ngạc thì lại cười rạng rỡ: “Đi trại hè phải mặc đồng phục à? Cục cưng mặc đồng phục đẹp ghê!”
Trì Đáo Đáo mặc một bộ đồ ngụy trang mini màu xanh xám, đội mũ, mang thắt lưng cùng bộ, nhìn rất giống như đang vào quân đội huấn luyện.
Nhãi con ngọt ngào bây giờ biến thành nhãi con soái ca rồi.
Trì Đáo Đáo đắc ý gật đầu: “Là thầy phát cho con đó ~”
“Ba ba cũng có.”
“Ba ba cũng có á?” Lộ Lê liền thấy tò mò, không biết Trì Thầm Yến mặc quân phục vào thì nhìn sẽ ra sao.
Cô nhìn trên màn hình: “Đúng rồi, ba con đâu?”
Rõ ràng là anh gọi điện cho cô, sao bây giờ chỉ thấy Trì Đáo Đáo không thấy Trì Thầm Yến đâu.
Trì Đáo Đáo quay đầu lại, thấy ba ba đang đi từ nhà vệ sinh ra, lập tức quay đầu nhìn Lộ Lê cười: “Ba ba tới rồi!”
Lộ Lê thấy Trì Thầm Yến đi lại gần.
Cũng là bộ đồ giống Trì Đáo Đáo, nhưng mặc trên người anh vóc dáng vai rộng eo thon, lập tức từ nam chính tổng tài văn đã biến thành nam chính quân đội văn rồi.
Rõ ràng ngày nào cũng gặp, vậy mà giờ đây Lộ Lê phải công nhận vừa rồi cô bị anh hớp hồn rồi.
Trì Thầm Yến đi tới, ngồi xuống, đem Trì Đáo Đáo đứng trước mặt anh, theo thói quen mà hỏi:
“Em ở nhà sao rồi, tắm rửa chưa, hôm qua ngủ mấy tiếng, có nhớ anh không?”
Lộ Lê lé mắt.
Mới xa có bao lâu đâu mà hỏi có nhớ không.
Trì Đáo Đáo nhảy lên: “Mẹ ơi con nhớ mẹ!”
Lộ Lê nhìn Trì Đáo Đáo cười: “Mẹ cũng nhớ cục cưng nha!”
Cô nhìn khuôn mặt nhỏ non nớt của con trai, sau đó lại thấy bố của con trai mình đặt rất nhiều kỳ vọng vào con, liền cảm khái.
Trì Đáo Đáo còn chưa biết chữ, có xem cũng không hiểu lịch trình, chỉ biết hôm nay sẽ nhận đồng phục nên rất vui, không biết mấy ngày tới thằng bé sẽ phải trải qua hành trình ma quỷ gì.
Lộ Lê cùng hai cha con nói chuyện nửa tiếng sau thì cúp điện thoại, cuối cùng dặn Trì Thầm Yến nhớ chăm sóc Trì Đáo Đáo cho tốt, nói đã khuya rồi, mau dẫn con đi đánh răng rửa mặt rồi đi ngủ.
Trì Thầm Yến tương đối bình tĩnh so với Trì Đáo Đáo kích động cả một đêm.
Trì Đáo Đáo từ lúc có ý thức đã phải ngủ một mình, bởi vì ba ba muốn ngủ chung với mẹ, cho nên cậu không thể ngủ chung cùng ba mẹ được.
Trì Đáo Đáo chỉ có thể ngủ chung với mẹ khi ba đi công tác thôi, cậu thường ngày đều rất muốn ngủ chung với mẹ, nhưng mà đêm nay được ngủ chung với ba ba, được nghe ba ba kể chuyện cổ tích, coi như cũng không tệ.
Trì Thầm Yến cúi đầu nhìn con trai đã ngoan ngoãn nằm trên giường.
Anh vừa nằm lên giường, Trì Đáo Đáo liền lăn vào trong lồng ngực anh, động tác vô cùng thành thạo, cực kỳ giống Lộ Lê mỗi khi cô lăn vào lòng anh như thế.
Trì Đáo Đáo ghé vào ngực Trì Thầm Yến, ngẩng đầu: “Ba ba kể con nghe chuyện cổ tích được không?”
Trì Thầm Yến rất ít khi ngủ một mình với Trì Đáo Đáo, cho nên đối với việc đọc truyện cổ tích không rành lắm.
Anh nhìn con trai đang dính lên người anh, hỏi: “Con muốn nghe chuyện gì?”
Trì Đáo Đáo nghĩ: “Chuyện cổ tích về động vật nhỏ.”
Trì Thầm Yến khẽ nhíu mày: “Chuyện cổ tích về động vật nhỏ?”
Trì Đáo Đáo gật đầu: “Đúng vậy, ba ba mau kể chuyện cổ tích về vịt con cùng thỏ con đi.”
Trì Thầm Yến: “………………”
Trì Thầm Yến đành phải tạm thời dùng điện thoại tìm xem chuyện cổ tích về vịt con và thỏ con là chuyện gì, đọc qua một chút, sau đó kể lại cho Trì Đáo Đáo.
Hình như giọng trầm của anh có tính thôi miên, hoặc là vì câu chuyện này nghe ba kể lại không còn ý nghĩ như hồi trước, Trì Đáo Đáo mới nghe một nửa đã lăn ra ngủ, cái bụng nhỏ lúc lên lúc xuống, hô hấp vững vàng.
Trì Thầm Yến động tác nhẹ nhàng, nhìn con trai mình lớn lên trong những câu chuyện ngây thơ về vịt con và thỏ con.
Anh nắm lấy cái chân nhỏ của Trì Đáo Đáo đang đạp lên người anh, sau đó đứng dậy, đắp chăn cho Trì Đáo Đáo xong, sau đó hôn lên trán cậu bé một cái.
Trì Thầm Yến đi vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại.
Anh đứng trước bồn rửa mặt, lấy điện thoại ra.
Lúc này ở Tô Hà Loan, Lộ Lê cũng đang nằm trên giường, chưa có ngủ, hệt như có tâm sự gì.
Lộ Lê thấy điện thoại có cuộc gọi video đến, như là tâm linh tương thông, liền cười ngọt ngào.
Lúc cô bắt cuộc gọi, trên màn hình là hình ảnh anh từ dưới nhìn lên, nhưng mà góc này vẫn không làm xấu nổi nhan sắc của anh.
Lộ Lê thấp giọng: “Anh đang ở trong nhà tắm à? Chưa đi ngủ sao? Anh nói chuyện thế này có làm ồn con không đó?”
Trì Thầm Yến nhìn khuôn mặt nhỏ của Lộ Lê, gật gật đầu: “Đã ngủ rồi, phòng này cách âm cũng tốt, chắc là không ồn đâu.”
“Ừm.” Lộ Lê nghe thấy sẽ không ồn đến con liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó nghĩ đến cái gì, lại nghiêm túc, vẻ mặt tức giận bất bình, cái miệng nhỏ chu chu lên nói: “Anh giấu em lâu như vậy hóa ra là đi trại hè quân đội à? Hôm nay còn không trả lời wechat