Chương 2: Kem dưỡng da Platinum Rare Haute-Rejuvenation của La Prairie
Nhà họ Tư và nhà họ Chu vốn có quan hệ chơi thân nhiều đời, Tư Nhất Văn lớn hơn Chu Nhân một tuổi. Dẫu hai người không phải thanh mai trúc mã nhưng cũng gần như trưởng thành cùng nhau.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuy đã lâu không gặp nhưng hai người cũng không có cảm giác lạ lẫm.
Không biết nên nói hay không nhưng body Tư Nhất Văn rất đỉnh. Xem ra trong thời gian một tháng ra ngoài công tác, anh vẫn không buông bỏ việc kiểm soát vóc dáng, nếu không cơ bụng đã không săn chắc như thế.
Chu Nhân chiếm đủ thiên thời địa lợi, cô tiến lên chuẩn bị chấm mút, thuận tiện sờ soạng sáu múi cơ bụng nọ. Nhưng người nào đó vô cùng cảnh giác, kịp thời giữ lấy tay cô, trùm khăn lông vò đầu cô.
“Vẫn chưa ngắm đủ à?” Giọng Tư Nhất Văn hơi trầm xuống, tiếng nói ấy dường như hòa vào hơi nóng trong phòng tắm, khiến Chu Nhân nghe xong mà tai bỗng nong nóng.
“Đồ ki bo.” Chu Nhân kéo khăn lông xuống, ngửa đầu nhìn Tư Nhất Văn: “Sao anh lại ở đây?”
“Đi ngang qua.” Tư Nhất Văn quấn khăn tắm trên người, vẻ mặt lạnh lùng: “Tập đoàn Hồng Hưng định thu mua khách sạn năm sao cao cấp này nhưng vẫn đang tiến hành quan sát, chưa chốt kết quả cuối cùng.”
Chu Nhân không hứng thú lắm: “Sao khách sạn nát gì tập đoàn Hồng Hưng nhà anh cũng mua thế? Tiền nhiều không có chỗ tiêu à?”
Tư Nhất Văn lạnh nhạt trả lời một câu mà Chu Nhân không tài nào phản bác được: “Ừ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Được thôi, có tiền muốn làm gì thì làm.
Có lẽ cũng giống việc cứ mỗi lần tâm trạng tốt là phải đi mua một cái túi của Hermes để sưu tầm ha.
Gương soi toàn thân khổng lồ phản chiếu bóng dáng hai vợ chồng. Chu Nhân đi chân trần chỉ cao tới vai Tư Nhất Văn. Chu Nhân là người phương nam, chiều cao không cao lắm, mới chỉ được 1m63, nhưng Tư Nhất Văn cao 1m88. Chiều cao hai người lệch nhau 25cm, điều này khiến Chu Nhân thường xuyên phải ngẩng đầu nhìn Tư Nhất Văn.
Mắt cô nhìn yết hầu nhô ra của Tư Nhất Văn, lại nhìn đôi môi đỏ mọng ướt át quyến rũ của anh. Màu môi anh vẫn luôn rất đẹp, đặc biệt là khi vừa tắm xong, trông hệt như một quả trái cây chín mọng chờ người đến hái.
Theo bản năng, Chu Nhân liếm môi, cô cố ý xách váy vòng hai vòng trước mặt Tư Nhất Văn như một chú hồ ly gian giảo: “Anh có phát hiện hôm nay em tỏa sáng lạ thường không?”
Tư Nhất Văn thờ ơ: “Tàm tạm.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thế mà còn bảo là tàm tạm á? Anh không thấy bộ váy này tôn em đẹp như thế à?”
Tư Nhất Văn phối hợp với Chu Nhân đang tự luyến, gật gù: “Ừ, đẹp.”
“Thế anh có thấy xúc động muốn nhào đến không?”
Khi nói chuyện, Chu Nhân định tự làm mẫu.
Nhưng khi chỉ một giây nữa là Chu Nhân lao tới, Tư Nhất Văn vươn tay dí trán cô: “Có vẻ em mới muốn nhào lên ấy nhỉ?”
Chu Nhân chớp mắt mấy cái: “Không được à?”
Tư Nhất Văn liếc cô một cái, khẽ cười: “Làm sao? Vội vã thế cơ à?”
Ý thức được sự cà khịa khiêu khích của ai đó, Chu Nhân lập tức đỏ mặt phản bác: “Biến! Anh biến ngay đi cho em! Anh mới vội vã đó! Đồ cuồng tự luyến!”
Tư Nhất Văn càng cười tươi hơn, anh bất ngờ cúi đầu chặn môi Chu Nhân.
Anh tiến quân thần tốc, trực tiếp cạy mở răng môi cô, hương bạc hà mát lạnh xen lẫn mùi hương chỉ thuộc về anh tràn vào, tấn công làm cô không kịp trở tay.
Một điều không thể phủ nhận là Chu Nhân rất thích hôn Tư Nhất Văn. Trên người anh có mùi tuyết tùng thoang thoảng, miệng cũng có vị bạc hà mát lạnh. Mỗi lần hôn nhau, cô đều không kìm lòng được muốn hút nhiều mùi hương trên người anh hơn, hôm nay cũng không phải ngoại lệ.
Khi hơi thở cả hai dần trở nên hỗn loạn, Tư Nhất Văn đột ngột phanh lại. Anh lấy ngón tay chạm nhẹ lên khóe môi bị lem son: “Em tắm rửa trước đi, anh còn có vài việc phải giải quyết.”
Chu Nhân thở hổn hển đẩy anh ra, xoay người nhìn vào gương: “Em vốn định đi tắm, tại anh làm xáo trộn dự định của em đó.”
Tư Nhất Văn giương mi, ung dung ồ một tiếng, vẻ mặt có phần lưu manh, không phù hợp với khí chất nghiêm túc trước mặt người ngoài. Sau đó, anh xoay người sải bước rời khỏi phòng tắm.
Nhịp tim của Chu Nhân vẫn còn đập hơi nhanh, cô chống hai tay trước bồn rửa mặt, đứng ổn định hơi thở trong chốc lát.
Điều làm cô chột dạ là vừa rồi, cô thật sự cảm thấy kích thích, khao khát nhiều hơn một cách khó hiểu.
Cũng… cũng mới một tháng không gặp thôi mà, từ bao giờ cô đã trở nên đói khát như vậy?
Dụ dỗ! Chắc chắn là Tư Nhất Văn cố ý tắm rửa dụ dỗ cô!
Chẳng bao lâu sau, điện thoại đổ chuông liên tục, Tân Ninh gọi điện đến.
“Người chị em, cậu không sao chứ?” Tân Ninh lo Chu Nhân sẽ bị những bình luận trên internet làm ảnh hưởng.
Chu Nhân thản nhiên tẩy trang: “Tớ thì có thể có chuyện gì chứ?”
Bởi vì biết Tư Nhất Văn không ngoại tình nên ngay từ đầu, Chu Nhân đã không để ý tới lời bàn tán của người ngoài. Lúc này cô chỉ muốn tắm rửa nhanh chóng rồi nghỉ ngơi sớm một chút. Cô thuận tay tháo đôi bông tai kim cương hãng Harry Winston, rồi tháo chiếc vòng cổ giá trị xa xỉ trên cổ, tùy ý đặt trên bồn rửa tay.
Trên bồn rửa tay bày tẩy trang và các sản phẩm dưỡng da mà Chu Nhân mang tới. Cô dùng dầu tẩy trang, tẩy trang một cách tỉ mỉ.
Lớp trang điểm hôm nay rất tinh xảo, mi giả được dán từng sợi một, má hồng và highlight cũng được dày công tính toán. Từ sáng đến đêm, lớp nền vẫn hoàn hảo không bị tổn hao gì. Nhưng Chu Nhân không thấy tiếc chút nào, thẳng tay xóa sạch lớp makeup làm suốt một tiếng chỉ trong chưa đến hai phút. Sau đó, cô dùng nước sạch rửa phần mỹ phẩm thừa trên mặt, rồi lại dùng sữa rửa mặt rửa lại lần nữa.
Nhờ sở hữu một làn da đẹp bẩm sinh, chu trình dưỡng da của Chu Nhân vô cùng đơn giản. Cô ít dùng mặt nạ làm sạch và mặt nạ dưỡng ẩm. Tẩy trang xong, trước hết, cô dùng kem dưỡng mắt bôi nhẹ quanh mắt, sau đó lại dùng kem dưỡng da mặt để khóa ẩm.
Ở đầu bên kia di động, Tân Ninh đắm chìm trong việc ngắm Chu Nhân thực hiện chu trình tẩy trang, không thể kiềm chế.
Thật lâu sau, Tân Ninh trong cuộc gọi mới lên tiếng: “Cục cưng ơi, cậu đang dùng kem dưỡng da Platinum Rare Haute-Rejuvenation của La Prairie à?”
Nghe thấy tiếng Tân Ninh, Chu Nhân mới nhớ tới còn đang gọi video. Cô nhìn lọ kem dưỡng trong tay, nói: “Chắc là thế.”
Chu Nhân không nghiên cứu đồ dưỡng da, cô dùng loại kem này chỉ đơn giản là vì thích bao bì sản phẩm này. Bao bì loại kem dưỡng này có thiết diện kim cương màu tím oải hương, vừa sang trọng vừa cao cấp. Tính cô vốn thích những thứ hợp mắt mình, hay còn gọi là người coi trọng vẻ bề ngoài. Miễn là nó đẹp thì bất kể nó có tác dụng gì hay không, cứ mua trước rồi hẵng nói.
Tân Ninh ngốc nghếch lập tức bị nói trúng chỗ ngứa: “Tớ phải lên web chính thức đặt đơn ngay mới được!”
Chu Nhân ngăn cản: “Lần trước đi châu Âu về tớ mua một đống, hôm khác để tớ bảo cô giúp việc trong nhà đưa cho cậu mấy lọ.”
“Hu hu hu, cục cưng cậu tốt quá xá!” Tân Ninh thuận tiện gửi hàng loạt lời tâng bốc: “Chậc chậc, sao cục cưng của tớ lại xinh thế này! Vừa nãy thả tóc dài thì cậu đẹp theo kiểu trưởng thành hờ hững, giờ tẩy trang xong lại xinh như búp bê. Tớ nói thật, ngũ quan của cậu quá đỉnh, cậu hoàn toàn có thể livestream mà không cần nói gì hết, cứ ngồi yên để fan rụng trứng là được!”
Chu Nhân cầm di động đặt dưới bồn rửa tay lên, nói với Tân Ninh: “Vừa mới tạm biệt nhau chưa lâu mà miệng cậu đã bôi một cân mật ong rồi hả? Ngọt sắp chết tớ rồi đây.”
“Bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm mà.”
“Không tán phét với cậu nữa đâu, tớ phải đi tắm đây.”
Tân Ninh cười nham nhở: “Chị em, tớ có thể ngắm cậu tắm rửa không?”
Chu Nhân hừ lạnh: “Cậu đoán xem?”
Video call bị ngắt. Mặc váy dự tiệc thiết kế riêng cả một buổi tối, giờ đây, Chu Nhân chỉ muốn nhanh chóng