Tông Cảnh Hạo ngay lập tức thắng xe mới không tông vào người đó.
Hà Thụy Trạch đứng trước đầu xe, cứ chốc chốc lại nhìn Lâm Tân Ngôn, quả nhiên cô và Tông Cảnh Hạo hòa hợp rồi.
Cho dù anh đã che giấu sự thật năm đó cũng không thể ngăn cản cô và Tông Cảnh Hạo ở bên nhau.
Ánh mắt anh tối sầm: “Anh muốn nói chuyện với em.
”Anh xuất hiện quá đột ngột khiến Lâm Tân Ngôn không kịp chuẩn bị tâm lý.
Chuyện tới nước này, Lâm Tân Ngôn thấy mình không thể trốntránh, không nghĩ, không hỏi tới nữa.
Sự xuất hiện của anh nói cho cô biết tất cả những chuyện xảy ra đều là thật, anh trai trong lòng cô, thay đổi rồi.
Thay đổi tới mức cô không nhận ra.
Thậm chí còn sợ hãi.
“Tránh ra.
” Ánh mắt Tông Cảnh Hạo lạnh lùng, giọng nói giá băng, khí thế mạnh mẽ như thể sắp đập vỡ lớp kính ô tô.
Hà Thụy Trạch không tránh ra mà vẫn nhìn chằm chằm Lâm Tân Ngôn: “Ngôn Ngôn, chúng ta quen nhau bao nhiêu năm rồi? Anh thừa nhận lần này là lỗi của anh, là anh có lỗi với em nhưng thẳng thắn mà nói, trước đây anh có tốt với em không?”“Lúc anh quen em, em mới chỉ là cô bé mười mấy tuổi, vì em trai, vì mẹ, em dũng cảm lại kiên cường, em hiểu chuyện tới mức khiến người ta xót xa, em còn nhớ không?”Lâm Tân Ngôn nắm chặt tay mình nín thở không dám động đậy, những chuyện trước đây chỉ có thương đau, cái chết của em trai là vết thương cô không thể nào chữa lành.
“Sau đó em về nước kết hôn, biết tại sao anh cũng quay về không? Bởi vì em.
” Anh cười trong đau khổ: “Sau đó, em ly hôn, rồi gặp tai nạn là anh đưa em rời khỏi, em còn nhớ những năm tháng đen tối đó không? Lúc em muốn giữ lấy hai đứa nhỏ, trải qua những đớn đau khổ sở, là ai đã ở bên em, giúp em chăm sóc mẹ, chăm sóc em?”Anh kể lại chi tiết từng li từng tí chuyện giữa anh và cô trước đây.
Anh thật tâm hy sinh, cùng thật lòng thích cô.
Yêu không được, cuối cùng sinh hận.
“Em đối với anh, lẽ nào chỉ còn lại hận thù, không còn chút tình cảm nào sao?”“Đừng nói nữa.
” Lâm Tân Ngôn nhắm nghiền mắt lại vì lời Hà Thụy Trạch nói, cô không thể phủ nhận.
Anh từng làm tổn thương cô cũng không thể phủ định sạch trơn những điều anh đã hy sinh, những điểm tốt của anh.
Toàn thân cô không ngừng run rẩy: “Anh muốn nói gì thì nói thẳng.
”Hôm nay, họ đi tới bước này đã không còn đường lui, không thể quay về trước đây nữa.
Anh nói những điều này cũng chẳng qua chỉ muốn tình cảm.
Thứ tình cảm mà anh từng đối tốt với cô.
Hà Thụy Trạch cười, anh biết Lâm Tân Ngôn nhận lời yêu cầu của anh thì tất cả giữa họ sẽ tan thành mây khói.
Nhưng anh không lùi bước vì đã không còn đường để lùi nữa.
“Bỏ qua cho nhà họ Hà.
”Lâm Tân Ngôn chau mày, lời này là sao?“Ý của anh là gì?” Lâm Tân Ngôn nghi hoặc.
Hà Thụy Trạch nhìn Tông Cảnh Hạo cười lạnh lùng: “Em không biết, anh ta biết.
”Tông Cảnh Hạo đang chìm trong suy nghĩ về những nói của Hà Thụy Trạch, anh nghĩ rất kỹ, mặc dù anh và Lâm Tân Ngôn có duyên trời định nhưng quá khứ của cô, anh chỉ nghe nói chứ chưa từngtham dự vào.
Anh vẫn luôn bài trừ chuyện trước đây của cô, cô từng trải qua những gì, từng hạnh phúc bên người đàn ông như thế nào.
Vậy mà lúc này anh lại khát khao muốn biết.
Anh ngả người ra sau và đặt hai cánh tay của mình lên cửa sổ xe.
Anh rất khinh bỉ cách làm của Hà Thụy Trạch: “Tại sao, dám làm mà không dám chịu, bây giờ lại cầu sinh sự sống theo cách này?”“Tôi bằng lòng gánh chịu tất cả, tha cho Lâm Lâm, tha cho nhà họ Hà, dù sao thì Lâm Lâm cũng từng bên anh, anh đối xử với con bé như vậy, không áy náy sao?”Hai tay Hà Thụy Trạch buông thõng đã siết chặt lại thành nắm đấm.
Trong nhận thức của anh, Tông Cảnh Hạo cũng không phải người tốt gì, ngay cả người phụ nữ từng bên cạnh mình cũng không nương tay.
Lâm Tân Ngôn nghe mờ mịt đầu óc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Sao cô không biết gì cả?Tông Cảnh Hạo cười lạnh lùng nhưng vẫn chưa đáp trả Hà Thụy Trạch.
Lòng người không đáy, là cô ta hết lần này tới lần khác hủy đi chút tình nghĩa anh dành cho cô ta.
Lần này đã chạm tới giới hạn chịu đựng của anh.
Có một số chuyện có thể nhịn, có một số chuyện lại không thể!Lâm Tân Ngôn chau mày hỏi: “Rốt cuộc có chuyện gì?”Hà Thụy Trạch bảo cô xem tin nóng của thành phố B.
Vì hiểu rõ sự tình, Lâm Tân