Nhưng suy nghĩ kỹ một chút Hà Thụy Lâm cũng không còn nhỏ nữa, không gả cho Tông Cảnh Hạo, cũng sẽ có người đàn ông khác, gia tộc quyền quý, tình cảm sẽ không được đặt lên trêи lợi ích, nói không chừng thì sẽ kết thông gia với gia tộc nhà kia.
Nghĩ đến đây cũng không cảm thấy kỳ lạ khi Hà Thụy Lâm đi mua váy cười.
“Lâm.
” Bà William đi tới.
Lâm Tân Ngôn thu lại những suy nghĩ vớ vẩn trong đầu, nhìn bà William: “Bà chủ.
”Bà William nắm chặt lấy tay cô: “Tôi phải về rồi, sau này ở đây giao cho cô, nhãn hiệu LEO này là tâm huyết cả đời của tôi, cô phải thay tôi bảo vệ nó.
”“Tôi biết rồi.
” Lâm Tân Ngôn biết LEO rất quan trọng đối với bàWilliam: “Tôi sẽ coi nó như sự nghiệp cả đời của tôi, giữ gìn nó bảo vệ nó.
”“Tôi tin cô.
” Bà William ôm cô và lễ độ nói với cô: “Chú ý giữ gìn sức khỏe.
”“Bà không thể ở lại vài hôm sao?” Lâm Tân Ngôn giữ lại.
Đối với người phụ nữ này, Lâm Tân Ngôn không chỉ coi là bà chủ, mà càng coi bà như là người thân có ơn đối với cô.
“Tôi còn có việc, đến đây cũng muộn, tôi phải về rồi.
”“Tôi tiễn bà.
” Lâm Tân Ngôn bảo Tần Nhã mang chìa khóa xe đến.
Bà William cười: “Cô mặc như này lái xe kiểu gì?”Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn lễ phục đang mặc trêи người, rồi sau đó cười, cô đưa tay nâng váy lên, ở phía trước thắt một cái nút, lộ ra đôi chân thon dài thẳng tắp: “Như này thì có thể lái xe nhỉ.
”Bà William cười, cưng chiều vén tóc cô.
Lâm Tân Ngôn và bà William đi, Tần Nhã và Allen tiễn hai người ra đến cửa, Lâm Tân Ngôn quay đầu nhìn hai người họ: “Mình sẽ đưa bà chủ William đến sân bay an toàn, hai người giải quyết chuyện ở đây nhé,”“Được, yên tâm đi.
” Allen dùng tay ra hiệu OK, sau đó hướng về phía cô khoát tay một cái.
Tiễn bà William xong, Lâm Tân Ngôn quay lại cửa hàng, cơ bản tất cả các thứ đều được Tần Nhã và Allen thu dọn xong rồi, trêи ghế sofa chỗ tiếp đón khách có một người đàn ông đang ngồi.
Vu Đậu Đậu thấy Lâm Tân Ngôn bước vào, anh đứng lên, có chút oán trách: “Chúng ta cũng coi như là bạn bè đi, hôm nay khai trươngcửa hàng sao cô không gọi tôi, tuy tôi không có tiền nhưng cũng coi như là góp thêm người cho cô không phải sao.
”“Tôi không cố ý, thật sự là quên mất.
” Lâm Tân Ngôn nói lời xin lỗi.
Vu Đậu Đậu biết cô không phải loại người hẹp hòi như vậy, cũng không phải thực sự tức giận, hôm nay anh đến đây không phải để chất vấn cô, mà liên quan đến việc lật lại vụ án, bên phía Tông Cảnh Hạo hoãn lại rồi, trong lòng anh không chắc chắn lắm nên đến hỏi cô.
“Sự việc liên quan đến vụ tai nạn xe kia, anh nghĩ như thế nào? Không lo lắng ư? Tại sao lại trì hoãn, chẳng phải để càng lâu thì vụ án sẽ càng bất lợi sao?”Lần trước Tông Cảnh Hạo nói muốn giao chuyện này cho anh, cô cũng không hỏi, hôm nay Vu Đậu Đậu không hỏi lại thì cô cũng sắp quên hết rồi,Cô ngồi xuống ghế sofa, xoa nhẹ ấn đường, đau hết cả đầu.
“Cô không được khỏe à?” Vu Đậu Đậu quan tâm hỏi: “Có phải tôi không nên hỏi cô?”“Không phải.
” Lâm Tân Ngôn lắc đầu: “Lúc tối, tôi có gặp anh ấy, hỏi xảy ra chuyện gì, tại sao lại hoãn.
”“Được.
” Vu Đậu Đậu nhìn ra tâm trạng Lâm Tân Ngôn không được vui: “Vậy tôi về trước đây, có tin gì thì cứ liên lạc với tôi.
”“Được.
”Sau khi Vu Đậu Đậu rời đi, Lâm Tân Ngôn và Tần Nhã tiếp tục xử lý đơn hôm nay, tổng cộng có hai đơn, đây không phải cửa hàng quần áo, mỗi một bộ là kiểu khác nhau.
Đây là đơn do người ta đặt, sẽdựa theo yêu cầu cửa khách hàng mà thiết kế một bộ phù hợp với ‘quần áo’ của khách.
Dĩ nhiên chất lượng ở đây, quần áo thông thường không thể so sánh được.
Người bình thường mặc không nổi.
Bây giờ Tần Nhã cần có cơ hội, hai đơn đặt hàng này Lâm Tân Ngôn chia cho cô một cái.
Còn một cái nữa đưa cho Allen.
Allen từ chối: “Người ta chỉ muốn thiết kế của cậu.
Hơn nữa, mình cũng không cần đơn này, thể hiện thực lực.
”Cô ngẩng đầu kiêu ngạo nói: “Mình đã có danh tiếng rồi, không cần cơ hội.
”Tần Nhã vẫn im thin thít, cô cần những cơ hội như này.
Cô nhiệt tình thiết kế,“Được rồi, vậy cho Tiểu Nhã đi.
” Lâm Tân Ngôn cười đem hết tài liệu của khách cho Tần Nhã: “Thể hiện cho tốt vào đấy.
”“Nhưng mà—–” Tần Nhã cảm thấy như vậy không dược, cô làm sao có thể một mình chiếm hết những thứ này, suy cho cùng thì Lâm Tân Ngôn đã cho cô không ít cơ hội.
”“Không có nhưng nhị gì hết, đến lúc đó chị sẽ cho khách xem thiết kế, nếu như hài lòng chị sẽ nói là thiết kế của em, dù sao thì khách đã hài lòng rồi, sẽ không có dị nghị gì đâu.
” Lâm Tân Ngôn đã suy nghĩ kỹ rồi.
“Nhưng mà…”“Đừng có nhưng nữa.
” Allen cắt đứt lời cô: “Lâm đã không cần chứng minh năng lực, bây giờ người cần cơ hội như này là em, em đi theo cô ấy lâu như vậy rồi, cô ấy đương nhiên sẽ nghĩ tốt cho em, yên tâm tiếp nhận đi.
”Trong lòng