Tông Triển Bạch hơi cúi đầu, lúc này xương quai hàm hoàn mỹ của anh bỗng nhiên căng thẳng không hiểu nổi, anh khẽ phun ra một chữ: "Nói.""Tám năm trước Lâm Viên Trung và Trang Kha Nguyệt ly hôn, sau đó đã đưa mẹ con cô ấy sang nước A sống, tám năm nay chưa từng trở lại, mãi đến gần đây, mới được Lâm Viên Trung đón về."Tông Triển Bạch nhíu mày, đây là lý do vì sao cô lại biết tiếng nướcA, bởi vì cô từng sống tại đó."Chỉ có vậy thôi?" Rõ ràng chỉ mấy thứ này, không đủ để anh thoả mãn.Giọng nói của Quang Kình hơi do dự, rồi lại mở miệng nói tiếp: "Sau khi Trang Kha Nguyệt bị đưa đến nước A, thì sinh thêm một đứa con trai, nhưng đứa bé bị mắc bệnh tự kỷ, cuộc sống rất nghèo khổ, hơn nữa khi bọn họ về nước, thì đứa bé ấy đã bị tai nạn xe cộ chết rồi."Tông Triển Bạch nhíu mày, sắc mặt càng âm u hơn, lần trước trong mắt cô lộ ra vẻ đau thương, là vì em trai của cô sao?Thế đứa bé trong bụng cô: "Hết rồi à? Có người đàn ông nào từng xuất hiện bên cạnh cô ấy không?""Không có ….
chỉ có một bác sĩ tâm lý là hơi thân thiết với cô ấythôi." Quang Kình cẩn thận xem xét lại tài liệu là nhân viên điều tra kia truyền lại: "Không còn ai nữa, lúc đi học cũng chưa từng yêu ai, cũng không thân với bạn trai nào cả."Nói cách khác, đứa bé trong bụng cô có khả năng là của tên bác sĩ tâm lý kia.Cô ấy bị Lâm Viên Trung đón về, là vì hôn ước với anh, để bắt cô ấy lập gia đình.Sở dĩ cô ấy cần tiền như vậy, là vì khi sống ở nước A cuộc sống quá nghèo khổ, cho nên, cô ấy mới đòi tiền khi phiên dịch tài liệu cho anh, còn đi đến nhà hàng làm việc để kiếm tiền.Nghĩ như vậy, Tông Triển Bạch cảm thấy anh đã hiểu được đủ loại biểu hiện kỳ lạ của Lâm Tử Lạp.Đồng thời cũng hiểu rõ ý tứ trong mấy lời kia của Hà Khiếu Thiên.Tâm trạng của anh có thêm chút phức tạp, anh quay đầu nhìn lạimột cái, rồi cất bước đi xuống cầu thang, lên xe rời khỏi bệnh viện.Trong bệnh viện.Trưa nay Lâm Tử Lạp chưa ăn cơm, nên lúc này hơi đói."Mẹ, con muốn ăn xôi thập cẩm ngọt." Bỗng nhiên Lâm Tử Lạp muốn ăn đồ ngọt.Trang Kha Nguyệt là người từng trải, bà biết khi phụ nữ mang thai thường hay kén ăn, lại thích ăn những món có mùi vị kỳ lạ.Người xưa từng nói, chua trai cay gái, không biết cô đang mang thai đứa bé trai hay là bé gái đây."Để mẹ về nấu cho con." Trang Kha Nguyệt đứng dậy, nhưng lại sợ cô ở một mình trong bệnh viện không có ai chăm sóc.Dường như Lâm Tử Lạp nhận ra được nỗi lo lắng của mẹ cô, nên cười nói với bà: "Con không sao đâu, bác sĩ nói chỉ cần nghỉ ngơi tốt là được."Nếu như không phải sợ đứa bé trong bụng không tốt, thì căn bản cô không muốn nằm viện.Trang Kha Nguyệt khẽ gật đầu, bà dặn dò cô phải nghỉ ngơi cho tốt, sau đó mới ra khỏi phòng bệnh.Vừa bước xuống xe, Trang Kha Nguyệt đang chạy về phía khu chung cư, thì bỗng nhiên bị mấy người phụ nữ chặn lại giữa đường.Mấy người này đều sống ở đây.Tuy rằng bà mới ở đây không lâu, nhưng cũng không có mâu thuẫn với ai cả, Trang Kha Nguyệt cau mày: "Mấy người định làm gì?""Con gái bà chưa lấy chồng mà đã có con à? Đang chửa hoangđúng không?" Người đầu tiên mở miệng là một người phụ nữ trung niên mập mạp.Bà ta ở ngay sát nhà Trang Kha Nguyệt."Bình thường nhìn mẹ con nhà bà cũng không đến nỗi nào, không ngờ đứa con gái nhà bà lại là cái loại ấy, lần trước không phải bà nói con gái nhà bà mới mười tám tuổi sao?" Người phụ nữ béo kia chống hai tay vào hông, dáng vẻ hùng hổ dọa người.Sắc mặt Trang Kha Nguyệt trở nên lúc xanh lúc trắng, giọng nói run rẩy: "Bà, các người nghe ai nói luyên thuyên thế?""Chẳng lẽ chúng tôi nói sai sao, thật ra con gái bà không có thai à?"Hai tay Trang Kha Nguyệt khẽ run lên, đúng, con gái bà đang có thai."Đúng là không biết xấu hổ!""Đúng đấy, còn trẻ thế mà đã dụ dỗ đàn ông, bên ngoài nhìn có vẻ ngây thơ, nhưng hóa ra lại là đồ lẳng lơ.""Đúng đấy, đúng như thế, cái vẻ ngây thơ ấy đều là giả vờ cho người ta xem thôi, sau lưng thì lại làm mấy trò bỉ ổi …..
""Mấy người câm miệng hết đi, ai nói với các người?" Trang Kha Nguyệt giận dữ khiến khuôn mặt dịu dàng thường ngày méo mó."Đã dám làm, thì đừng sợ người khác nói!"Trang Kha Nguyệt đặt tay lên ngực đang phập phồng vì tức giận, bà nghiêm nghị giải thích thay cho con gái: "Con gái tôi không phải loại người giống như các bà nói."Bà cảm thấy trái tim mình như sắp bị người khác xé nát rồi, con gái bà không phải người như vậy.Tại sao phải hãm hại con bé như thế?"Không phải? Vậy tại sao mới mười tám tuổi mà đã chửa hoang?""Trang Kha Nguyệt nghẹn lời, chuyện Lâm Tử Lạp mang thai đúng là sự thật.Bà biết, chưa kết hôn mà đã có con sẽ khiến người khác chỉ trỏ, nhưng mà bà