Thím Hoa vừa từ bệnh viện về thì bị người của Thẩm Bồi Xuyên bắt lại, hơn nữa còn mang bà ta đến toà nhà đó.
“Đây là nhà của bà à?” Tô Trạm hỏi, hơn nữa anh đã biết câu trả lời nhưng vẫn hỏi, mục đích chính à để xem bà ta có thành thật hay không.
Thím Hoa thấy người trong nhà, bà ta thành thật đáp: “Đúng”Thím Hoa là người thông minh, trước kia bà ở nhà của Hà Thuy Trạch nhìn cũng biết bà ta không phải người bình thường, bây giờ người như bà ta lại càng không bình thường.
Trước kia ai đã từng ở đây?” Tô Trạm lại hỏi.
“Tôi không quen, anh ta cho tôi tiền, cho tôi tạm thời ở đây với một cô gái” Thím Hoa không dám nói dối.
Tông Cảnh Hạo ngồi trêи ghế sofa nghe thấy lời của thím Hoa, anh nhắm mắt lại, giữa hai đầu mày đen lại như đám mây đen.
Tô Trạm nhìn Tông Cảnh Hạo, anh lại hỏi: “Hiện giờ người đang ở đâu?”“Đi rồi, cô gái đó bị thương sau đó đưa đi viện kiểm tra, cô gái đó không sao nên bị đưa đi luôn rồi”Mắt Tô Trạm chợt nhảy lên.
Đúng là Lâm Tâm Ngôn bị thương rồi à? Anh cẩn thận liếc nhìn Tông Cảnh Hạo, Thẩm Bồi Xuyên đưng ở bên cạnh cũng không dám nói gì.
Không khí bị nén lại, bầu không khí như lạnh lẽo hơn, khiến người ta không khỏi im lặng vì sợ hãi.
Tông Cảnh Hạo đứng dậy, anh đi đến trước mặt thím Hoa, nhìn từ cao nhìn xuống: “Tại sao cô ấy lại bị thương?”Thím Hoa cảm giác được rằng người đàn ông trước mặt đang tức giận, bà ta không dám nói chuyện mà chỉ cúi đầu, toàn thân phátrun.
“Nói”Sự hung bạo của anh đột nhiên bộc phát, tất cả mọi người trong phòng đều sững sờ, thím Hoa bị doạ cho ngã xuống đất, bốp, đau tới mức trợn tròn mắt lên, cằm bà ta run lập cập: “Tôi, tôi không biết, lúc đó tôi ở tầng dưới, anh Hà không cho tôi lên tầng”Bà ta hình như cũng hiểu được Tổng Cảnh Hạo đang tìm cô gái đó: “Các anh đang tìm cô Lâm đúng không, cô ấy luôn bị giam trêи tầng hai, hôm cô ấy bị thương hình như anh Hà muốn! muốn.
”“Muốn gì?” Thẩm Bồi Xuyên gấp gáp, rít lên hỏi.
“Tôi cũng không biết, chỉ biết lúc đó quần áo của cô Lâm không được chỉnh tề, cả đầu đầy máu, anh Hà lại đang khoả thân, tôi nghe thấy tiếng hai người họ đang cãi nhau trêи tầng trêи, chắc là cô Lâm không tình nguyện nên, nên mới không muốn”Lời của bà ta có hàm ý, nhưng lại rất dễ hiểu, khiến người khác vừa nghe đã hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
Người trong phòng không dám hít thở, mọi người đều lén nhìn Tông Cảnh Hạo.
Sắc mặt của anh xanh đi, khuôn mặt anh run rẩy, sợ hãi đến mức cực độ.
Anh lại trầm giọng nói, ánh mắt anh không ngừng phát ra lửa giận, dường như thím Hoa chỉ cần nói dối một câu, anh lập tức sẽ giết chết bà ta: “Nói, hiện giờ cô ấy đang ở đâu?”"Tôi không biết, thật sự không biết lúc đó anh Hà trực tiếp đón cô ấy từ bệnh viện về, nhưng tôi cũng nhìn qua lộ trình trêи điện thoại củaanh ta, địa điểm muốn đến hình như là tỉnh Xuyên, những điều tôi nói đều là thật, anh Hà đang lừa các người, cô ta nói cô Lâm là bạn gái của anh ta, nhưng tôi thấy cô Lâm không hề yêu anh ta, vì muốn phản kháng nên cô ấy mới bị thương, thật đó, tôi chỉ biết vậy mà thôi”.
Thím Hoa liên tục cầu cứu: “Tôi chỉ nhận tiền thuê phòng thôi, tôi chưa làm gì cả, những gì tôi biết thì tôi đều nói rồi, cầu xin các anh giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho tôi”“Nếu thật như bà ta nói, bọn họ đến tỉnh Xuyên rồi thì người của chúng ta ở cửa khẩu nhất định sẽ phát hiện, vậy Hà Thuy Trạch.
muốn không bị phát hiện, anh ta nhất định không dám đi cao tốc, càng không dám ngồi máy bay, hiện giờ ngồi xe lửa cũng cần tên thật, chỉ có một cách giải thích duy nhất là anh