Bạch Dận Ninh trở về Bạch Thành nghỉ ngơi một lát rồi đi tìm Tông Khải Phong, anh ta nóng lòng muốn biết lúc anh ta đang bận xử lý chuyện công ty thì đã xảy ra chuyện gì, sao Tông Khải Phong biết chân tướng cái chết của Trình ɖu͙ƈ Tú, Lâm Tân Ngôn rời đi có phải do cô ấy giấu giếm Tông Cảnh Hạo không.
Đó cũng chỉ là bản thân tự suy đoán.
Anh ta không bảo Cao Nguyên đi cùng, để anh ta nghỉ ngơi, bên cạnh chỉ có tài xế và Tiểu Liễu.
Anh ta muốn nghe ngóng tin tức trong địa bàn của mình là chuyện rất đơn giản, chỉ cần vài cuộc điện thoại là biết sau khi đến Bạch Thành, Tông Khải Phong ở chỗ nào.
Ông ấy ở một căn nhà cũ của nhà họ Trình, căn nhà to như thế mà chỉ có ba người đàn ông, Trình ɖu͙ƈ Ôn, chú Phùng đi theo để chăm sóc Tông Khải Phong, vẫn là ba người đàn ông đã có tuổi sống ở đó.
Khiến người ta thấy hơi ‘kỳ lạ’, lại vô cùng thê lương.
Lúc Bạch Dận Ninh vào trong nhà, nhìn thấy Tông Khải Phong đang nằm trêи chiếc ghế bập bênh ở trong sân, đắp một cái khăn mỏng lên người, trong một thời gian ngắn ông ấy đã biến thành một con người khác, nào còn dáng vẻ hăm hở trước kia nữa?Bước xuống bậc thềm, anh ta bảo Tiểu Liễu ở bên ngoài đợi, anh ta tự di chuyển xe lăn về phía trước.
Bởi vì đã vào hạ, cây trong vườn có mọc lá xanh rậm rạp, che đi ánh mặt trời để lại một khoảng râm mát, ghế bập bênh của Tông Cảnh Hạo ở dưới gốc cây.
Chú Phùng nhìn thấy Bạch Dận Ninh không nói năng gì đã vào trong, sợ anh ta làm phiền Tông Cảnh Hạo nghỉ ngơi, liền bước đến: “Xin hỏi cậu tìm ai?”Bạch Dận Ninh nhấc cằm, ý chỉ Tông Khải Phong.
“Xin lỗi, ông chủ nhà tôi không tiếp khách, mong cậu về cho.
” Chú Phùng lịch sự làm động tác mời đi.
“Chân tôi không được tốt, khó khăn lắm mới đến đây một chuyến, tôi sẽ không làm phiền ông ấy nghỉ ngơi, chỉ hỏi vài câu thôi.
”Chú Phùng vẫn muốn từ chối, lúc này Tông Khải Phong đang nằm trêи ghế bập bênh từ từ mở mắt, nói với chú Phùng: “Tôi không sao, chú đi làm việc đi, tôi nói vài câu với cậu ấy.
”Chú Phùng dặn dò một câu: “Đừng nói quá lâu, sức khỏe của ông không được tốt.
”Cái chết của Trình ɖu͙ƈ Tú đã gây ra cú đả kϊƈɦ lớn đối với ông, tinh thần ngày càng suy nhược.
Tông Khải Phong nhếch khóe môi: “Không chết được đâu.
”Chú Phùng thở dài quay người vào trong nhà, Bạch Dận Ninh xin lỗi: “Thứ lỗi đã làm phiền rồi.
”Tông Khải Phong biết thân phận của Bạch Dận Ninh, trong lòng cũng đoán được tại sao anh ta lại đến, vì thế rất thẳng thắn: “Cậu muốn hỏi gì thì hỏi đi.
”Đầu tiên Bạch Dận Ninh thể hiện sự thương tiếc trước cái chết của Trình ɖu͙ƈ Tú: “Không ngờ rằng buổi gặp mặt lần trước ở thành phố B lại là lần cuối cùng gặp bà ấy, nếu như biết, tôi nhất định sẽ không buồn bã ra về.
”Tông Khải Phong không biểu cảm gì, dường như đã che giấu tâm tư và nỗi đau ở sâu trong đáy lòng.
Sau khi thể hiện lòng thương tiếc, Bạch Dận Ninh trực tiếp hỏi, dù sao Tông Cảnh Hạo cũng đã đi thẳng vào vấn đề, anh ta cũng không vòng vo nữa, tránh làm phiền người ta nghỉ ngơi.
Sự việc xảy ra gần đây ở thành phố B, anh ta muốn biết rõ xích mích giữa Tông Cảnh Hạo, Văn Khuynh và Lâm Tân Ngôn, Tông Cảnh Hạo là người trong cuộc, chắc chắn biết rõ sự tình vì thế mới anh ta mới hỏi hết những việc này.
Tông Khải Phong quay đầu bình thản nhìn anh ta, không hề giấu giếm, ông ấy nói hết những việc xảy gần đây, cũng giống như Bạch Dận Ninh đoán, Tông Cảnh Hạo biết được thân phận của Trình ɖu͙ƈ Tú, chuyện của Văn Khuynh có liên quan đến Tông Cảnh Hạo.
Không ai hiểu con hơn ba, sau khi Tông Cảnh Hạo biết được sự thật, chắc chắn sẽ tiến hành điều tra vụ tai nạn xe của Trình ɖu͙ƈ Tú, biết rõ là sự cố hay có người cố ý hãm hại.
Bạch Dận Ninh gật đầu, gần giống với suy đoán của anh ta, anh ta lại hỏi: “Vì thế Lâm Tân Ngôn rời đi là vì Tông Cảnh Hạo oán trách cô ấy che giấu sự thật sao?”“Cái gì?” Tông Khải Phong kinh ngạc nhìn anh ta, Lâm Tân Ngôn rời đi sao? Sau khi hoàn thành xong tang lễ cho Trình ɖu͙ƈ Tú, ông ấy có đến Bạch Thành, Trình ɖu͙ƈ Ôn nói sống ở đó dễ dàng thấy cảnh sinh tình, dù sao ông luôn sống ở đó cùng Trình ɖu͙ƈ Tú, đã quáquen thuộc, bỗng dưng mất đi một người là cú sốc lớn đối với tinh thần.
“Ông không biết sao?” Bây giờ đến lượt Bạch Dận Ninh ngạc nhiên, lẽ nào Lâm Tân Ngôn rời đi không phải vì chuyện này?Tông Cảnh Hạo thở dài một hơi, cũng có thể là do Lâm Tân Ngôn biết được thân thế của mình nên mới rời đi.
“Trêи thế gian không bí mật nào là mãi mãi.
” Bất kể qua bao lâu, sự thật mãi mãi là sự thật, không ai có thể giấu được cả đời.
“Con bé là con gái của Văn Nhàn, chắc là nó biết được thân phận của mình nên mới rời đi, ngày này cuối cùng cũng đã đến rồi.
”Lúc đó sau khi Tông Cảnh Hạo và Lâm Tân Ngôn ly hôn, ông cảm thấy là chuyện tốt, dù sao