Vợ Cũ Thật Quyến Rũ

Chương 1814


trước sau

Chương 1814

Anh uống rượu thì uống liên quan gì đến cô?

Cũng bởi vì Lynda gọi điện thoại cho cô hôm qua, nói Hoắc Trì Viễn vụng trộm uống thuốc dạ dày?

Hoắc Trì Viễn gắp thức ăn cô thích để vào trong bát của cô: “Em cũng ăn nhiều một chút. Muốn timfbanj trai cũng phải chăm sóc bản thân mình.”

“Tôi lại không luyện đô vật với bạn trai.” Tề Mẫn Mẫn hếch miệng nhỏ lên.

“Anh là nói em quá gầy.” Hoắc Trì Viễn khẩn trương giải thích, sợ cô nổi giận: “Làm người thương tiếc. Bạn trai của em cũng sẽ hy vọng em béo lên một chút.”

“Có đạo lý.” Tề Mẫn Mẫn gật đầu.

Câu trả lời của cô khiến trái tim anh nhỏ máu.

Anh dùng lực cắn môi mỏng.

Nghĩ đến có người đàn ông khác thay anh yêu cô, anh liền giống như cảm thấy đã đến ngày tận thế, hít vào phổi đều là sương khói mù.

“Anh ca,r anh đã nói anh muốn làm bạn trai của chị dâu nhỏ, nói anh đau lòng không phải được rồi sao?” Hoắc Nhiên dùng vẻ mặt chỉ tiếc không rèn sắt thành thép nhìn Cô mạc.

Người anh này của anh ở trên thương trường sắc bén uy vũ thế nào, sao vừa gặp phải chuyện tình cảm lại biến thành ngốc nghếch.

Xem ra người em như anh cần phải dạy dỗ lại anh.

Theo đuổi phụ nũ cũng cần kỹ xảo.

Anh cả ngu dốt.

Bởi vì Tề Mẫn Mẫn bị Hoắc Nhiên nói như thế,

cả kinh thiếu chút nữa phun cơm trong miệng ra, khó chịu ho khan.

“Lắm miệng!” Hoắc Trì Viễn lạnh lùng trừng mắt nhìn Hoắc Nhiên.

“Em rõ ràng chỉ nói thay anh.” Hoắc Nhiên bất mãn kháng nghị.

Hoắc Trì Viễn lạnh lùng liếc qua khiến Hoắc Nhiên im lặng.

Một bữa xơm ăn đến nặng nề, sau khi ăn xong, Tề Mẫn Mẫn cười muốn tạm biệt, bị Vương Giai Tuệ kéo lại.

“Tề Mẫn Mẫn không có cách nào từ chối, đành phải buông nắm đấm cửa, ngồi trở lại.

Hoắc Trì Viễn giúp cô thắt dây an toàn.

Cảm nhận được độ ấm của anh gần trong gang tấc, Tề Mẫn Mẫn hoảng hốt nhảy lên.

Anh luôn lơ đãng làm ảnh hưởng đến nhịp đập và hô hấp của cô.

“Đi đâu?” Hoắc Trì Viễn thản nhiên hỏi.

“Tinh Huy.” Vương Giai Tuệ sợ cô thay đổi chủ ý, lập tức trở về nói.

“Được.” Hoắc Trì Viễn khởi động động cơ, đem xe chạy nhanh đi.

Tề Mẫn Mẫn cúi đầu, lấy tay vuốt nhẹ nhàng vết sẹo trên đùi.

Vết sẹo kia đã thành sẹo, không đau, chỉ còn lại khó chịu.

Khi nào thì nó mới có thể không khó chịu nữa?

Trái tim cũng là…


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện