Hà Chiếu trình bày chi tiết ngọn nguồn mọi chuyện một lượt, nhìn biểu cảm của ông chủ, nói tiếp: “Đây là một hoạt động bạo lực kết hợp, tôi đã cử người điều tra rồi, là hoàng thái tử của Tinh Vực- Lí Bân thuê ‘thủy quân’, muốn ủng hộ cho những nghệ sĩ nhỏ trong tay anh ta, trong số đó có vài người còn có quan hệ phức tạp với anh ta… ngoài thù riêng, hẳn là còn cố ý muốn chèn ép truyền thông Nam Tinh, hai nhà này trước nay vẫn luôn cạnh tranh rất ác liệt”.
“Lí Bân”, Dụ Lâm Hải trầm thấp nói: “Mấy năm gần đây anh ta lăn lộn không tệ”.
Hà Chiếu ngẫm nghĩ ý tứ của câu nói này, sau đó thử thăm dò: “Truyền thông Tinh Vực trong những năm này tăng trưởng nhanh chóng, chúng ta cũng có một số quảng cáo đang hợp tác cùng họ”.
Anh ta khựng lại rồi nói tiếp: “Tổng giám đốc Lí gần đây còn muốn hẹn anh cùng dùng bữa, bàn một chút về các quảng cáo trong nửa cuối năm nay”.
Dụ Lâm Hải không quan tâm tới điểm này chỉ hỏi: “Tập đoàn Nam Thị bên kia xử lý thế nào rồi?”
“Weibo chính thức có đăng một vài dòng trạng thái”.
Hà Chiếu từ trong điện thoại chọn ra cho Dụ Lâm Hải xem, Dụ Lâm Hải vươn tay nhận lấy, nhìn những phản hồi giống như một xấp bài tập kia, anh không khỏi muốn bật cười thành tiếng.
Kéo tới câu ‘miệng của kẻ hèn hạ, phải diệt trừ’ bá đạo bên lề kia, trong nháy mắt liền biết là phong cách của ai.
“Cô ấy đích thân trả lời lại sao?”
Đôi mắt trầm tĩnh của Dụ Lâm Hải sáng ngời thêm vài phần, mặc dù là một câu hỏi, nhưng lại rất chắc chắn, anh lắc đầu mỉm cười than thở: “Nghịch ngợm”.
Hà Chiếu: “…”
Vừa rồi anh ta gặp ảo giác sao? Tổng giám đốc Dụ đã nói gì vậy?
Câu trả lời không đi theo lẽ thường này của Nam Mẫn không chỉ chọc trúng điểm cười của Dụ Lâm Hải mà còn gãi đúng điểm cười của không ít cư dân mạng, phần bình luận tràn ngập tiếng cười ‘ha