Tất cả mọi người đều xông tới, Thiệu Hốt cũng bị dọa, nói:
"Chuyện gì xảy ra!?"
Đạo diễn nhanh chóng nói:
"Chuyện này..."
Đạo diễn vội vàng gọi tổ trưởng đạo cụ đến.
Chỉ đạo võ thuật vừa nãy đã mua chuộc tổ trưởng đạo cụ, còn có Xương Hâm làm chỗ dựa, bởi vậy hắn ta cũng không sợ hãi.
Hắn ta chối bỏ đùng đẩy trách nhiệm.
"Có thể là đạo cụ quá cũ kỹ, dây cáp bị đứt."
Thiệu Hốt nói:
"Cũ kỹ? Tiền của tôi bỏ ra làm gì? Dụng cụ cũ kỹ còn lấy cho diễn viên dùng?"
Thái độ Ngô Củ cũng vô cùng âm trầm, nói:
"Cũng may Lữ Bạch xuất thân võ thuật, nếu như đổi thành người khác, đó chính là sự cố chết người.
Chuyện này không thể nói đạo cụ cũ kỹ che đậy được.
Nếu cứ như vậy bỏ qua, khẳng định còn có lần sau.
Nói không chừng có người lấy cớ dùng đạo cụ cũ kỹ rắp tâm hại người."
Tổ trưởng đạo cụ nghe có chút chột dạ, không biết Ngô Củ có phải là ám chỉ, không dám nói thêm nữa.
Đạo diễn lau mồ hôi lạnh, nói:
"Xin lỗi Thiệu tổng Ngô tổng, việc này tôi sẽ quản lý chặt chẽ, nhất định điều tra rõ ràng."
Thiệu Hốt nói:
"Được, mau chóng điều tra rõ ràng.
Vậy chúng tôi ngày hôm nay cũng không đi, việc này ngày hôm nay ngày mai phải điều tra cho rõ.
Trước khi tôi rời đi phải cho tôi lời giải thích."
Đạo diễn lập tức nói:
"Vâng, nhất định."
Thiệu Hốt còn nói:
"Mọi người bị sợ hãi rồi, ngày hôm nay đến đây thôi.
Về sau phải đổi hết dụng cụ cũ, trước tiên đem việc này giải quyết, cũng miễn mầm họa."
Thiệu tổng đã lên tiếng, đạo diễn cũng không dám nói không.
Tổ trưởng đạo cụ bị doạ sợ muốn chết.
Sau khi mọi người tản đi, hắn liền chạy đi tìm chỉ đạo võ thuật.
Đạo diễn muốn triệu tập người tổ đạo cụ cùng mấy diễn viên võ thuật lại dò hỏi, chuyện này khiến tổ trưởng đạo cụ lo sợ.
Hắn chạy đi tìm chỉ đạo võ thuật.
Chỉ đạo võ thuật thấp giọng nói:
"Cậu kéo tôi vào chuyện này, ai tới cứu cậu? Trước tiên chống đỡ, dù thế nào cũng phải khẳng định do dây cáp quá cũ kỹ.
Tôi đi gọi điện cho Xương tổng để ông ấy lại đây hỗ trợ."
Tổ trưởng đạo cụ nói:
"Anh phải nhanh lên!"
Chỉ đạo võ thuật gật gật đầu, nhanh chóng liền tránh đi.
Bởi vì một chút không vui, cũng không có quay đêm, Tề Hầu trở nên rảnh rỗi.
Hắn đi đến lều hóa trang để chuyên gia trang điểm tẩy trang tháo tóc giả.
Ngô Củ cũng đi theo.
Lều hóa trang kỳ thực rất đơn sơ, dù sao chỉ là dựng tạm, máy điều hòa cũng không có, dùng quạt điện thổi gió.
Nơi hóa trang cũng là phòng thay quần áo, vài diễn viên quần chúng cũng ở nơi đây thay quần áo.
Tề Hầu ngồi, để người tháo tóc giả.
Tề Hầu thời điểm tóc dài che kín một phần mặt nhìn ôn nhu hơn.
Hiện tại là tóc ngắn, không che khuất mặt, tháo tóc giả xong cũng không còn ôn nhu, hiện ra khuôn mặt góc cạnh cá tính bất trị.
Tẩy trang xong, Tề Hầu liền phải thay quần áo.
Y phục của hắn quá rườm rà, có thật nhiều chi tiết vụn vặt, mọi người giúp đỡ hắn cởi ra.
Tề Hầu đã một thân mồ hôi, thoạt nhìn thực khổ cực.
Ngô Củ nhớ đến Tề Hầu buổi trưa nói hắn ăn hai hộp cơm không ăn no.
Đúng thực là quá đáng thương.
Ngô Củ suy nghĩ một chút, chuẩn bị dẫn Tề Hầu đi ăn cơm.
Vốn ngày hôm nay Tề Hầu rất bận, bận đến tối mịt còn có quay đêm, bất quá xảy ra vấn đề liền trực tiếp cắt bỏ lịch trình.
Hiện tại mới hơn ba giờ chiều đi ăn cơm tối thực sự quá sớm.
Ngô Củ kiểm tra một chút, thấy ở trong phim trường có một tiệm cà phê cung cấp 24h, cũng có bán đồ ăn.
Còn có khu buffet tự phục vụ với các món ăn nhanh, bò bít tết, salad, khoai tây chiên, gà rán, cơm tây.
Ngô Củ dự định hỏi Tề Hầu ăn cái nào.
Ngô Củ chờ Tề Hầu.
Tề Hầu đổi xong quần áo đi ra, còn dùng khăn giấy lau mồ hôi.
Bởi vì quần áo đóng phim cổ trang rất kín, cổ áo cao bó buộc, hiện tại cởi ra cổ đỏ một mảnh.
Đúng là quá đáng thương mà!
Ngô Củ nhanh chóng dùng khăn giấy xoa xoa cái cổ giúp hắn, nói:
"Đừng cào, một phút chốc sẽ sưng đỏ."
Tề Hầu cười híp mắt nói:
"Nhị ca sao đến đây, là đưa cơm tối cho tôi sao?"
Ngô Củ muốn trợn mắt nhìn trời một cái, nhưng bởi vì rất nhiều người ở đây, Ngô Củ không muốn phá hoại hình tượng, đành phải thôi.
Ngô Củ nói:
"Tôi không mang cơm đến."
Tề Hầu nếu có lỗ tai, lúc này nhất định là tiu nghỉu cụp xuống.
Ngô Củ nhìn hắn muốn cười, nói:
"Bất quá ở gần đây có tiệm ăn, chúng ta có thể đến đó ăn chiều."
Tề Hầu vừa nghe, đôi mắt liền sáng lên, lóe sáng lóe sáng, phảng phất bên trong có ngôi sao.
Ngô Củ cùng Tề Hầu liền rời khỏi lều hóa trang, đi ăn.
Ngô Củ nói:
"Cậu muốn đi tiệm cà phê, hay là đi ăn tự phục vụ?"
Tề Hầu không hiểu hỏi.
"Tiệm cà phê? Tự phục vụ?"
Ngô Củ cần cù chăm chỉ giải thích cho Tề Hầu.
Chỗ này tiệm cà phê có bán thức ăn, bởi vì quy mô cũng không lớn, ở trong phim trường nên có chút mắc tiền.
Nhà hàng tự phục vụ là cung cấp thức ăn nhanh tự mình lấy món ăn, các món chính như sườn heo, bò bít tết, gà rán khoai tây chiên,...!Còn có thể miễn phí ăn món tráng miệng cùng đồ uống.
Món chính cũng không phải quá tốt chớ nói chi là món phụ, chỉ là một ít khoai tây chiên, pizza giá rẻ, canh nấm linh tinh, miếng gà rán bao bọc rất nhiều bột.
Tề Hầu vừa nghe tự mình phục vụ liền nổi lên hứng thú.
Tại sao?
Bởi vì tự mình có thể lấy ăn no! Lý do tương đối ngay thẳng!
Ngô Củ bất đắc dĩ, liền biết Tề Hầu sẽ chọn tự phục vụ.
Vì vậy Ngô Củ dẫn Tề Hầu hướng tới khu tự phục vụ.
Bởi vì chưa có đến giờ ăn cơm chỗ nhà ăn rất vắng vẻ.
Ngô Củ cùng Tề Hầu đi tới.
Nơi này bốn phía bố trí cửa kính, thiết kế thoạt nhìn cũng không lớn.
Hai người vừa mới đi vào tìm chỗ ngồi, lại nghe thấy có tiếng người nói chuyện.
Âm thanh từ hẻm nhỏ phía sau truyền đến.
Chỗ hẻm nhỏ là nơi chất rác, chờ xe rác lấy đi, bởi vậy căn bản không ai tới.
Có người đang nói chuyện, giọng còn rất quen tai, bởi vì mới vừa nghe qua.
Chính là chỉ đạo võ thuật cố ý làm khó Tề Hầu.
Chỉ đạo võ thuật nói:
"Xương tổng! Ngài khi nào lại đây? Đạo diễn đã đã nghi ngờ người tổ đạo cụ, chúng tôi không kiên trì được bao lâu.
Nếu để người ta biết là tôi cùng tổ trưởng đạo cụ cố ý làm hư dây cáp, chuyện này...!Chuyện này..."
Ngô Củ vừa nghe, cơn tức giận liền xông lên.
Giỏi lắm, sự tình còn chưa có điều tra đã có người không đánh mà khai!
Ngô Củ híp mắt, ra dấu với Tề Hầu im lặng, sau đó lấy ra điện thoại di động của chính mình, lập tức mở ghi âm.
Xương Hâm không biết nói cái gì, chỉ đạo võ thuật còn nói:
"Xương tổng, hết sức khẩn cấp a.
Thiệu Hốt cũng ở đây, hắn hình như rất coi trọng bình hoa di động Lữ Bạch, nhất định muốn ngày hôm nay cùng ngày mai phải điều tra rõ ràng.
Đạo diễn không trêu chọc nổi Thiệu Hốt, bây giờ đang tìm người đi thăm dò.
Tôi nói tổ trưởng đạo cụ chớ lôi kéo tôi và Xương tổng ngài vào chuyện này, không phải chúng ta không có cách nào giúp hắn."
Chỉ đạo võ thuật nói, trong điện thoại đột nhiên tuôn ra một tiếng rống to, đề-xi-ben quá cao, Ngô Củ cũng nghe thấy.
Xương Hâm nói:
"Cái gì? Thiệu Hốt cũng ở đó! Cậu sao không nói sớm cho tôi? Thiệu Hốt đến cậu còn dám làm hỏng dây cáp! Cậu có phải là không muốn sống nữa! Tôi nhắc nhở cậu, không nên nhắc đến tôi, dù bất cứ trường hợp nào cũng không được nói tôi ra.
Cậu liên lụy tôi vào chuyện này, ai đi cứu các cậu.
Chuyện này tôi tạm thời không thể dính líu vào.
Hiện tại tôi đang cùng Thiệu gia làm ăn, không thể ảnh hưởng công việc của tôi!"
Chỉ đạo võ thuật phút chốc liền bối rối.
Bởi vì hắn nghe Xương Hâm nói sao giống nói cho có chứ không quan tâm, giống hệt hắn nói với tổ trưởng đạo cụ? Đây rõ ràng là qua loa lấy lệ mà, rất rõ ràng, bởi vì hắn mới vừa rồi cũng dùng câu nói này nói với người khác.
Chỉ đạo võ thuật liền vội vàng nói:
"Xương tổng! Xương tổng! Ngài...!Ngài đừng như vậy, sự tình rất gấp, lập tức liền điều tra tới tôi.
Đây không phải là Xương tổng ngài bày mưu đặt kế sao? Ngài nói Lữ Bạch không biết cân nhắc, không hầu hạ ngài, muốn giáo huấn hắn một chút.
Tôi mới nghĩ tới biện pháp như thế.
Xương tổng ngài không thể không quan tâm được a!"
Chỉ đạo võ thuật nói khiến Xương Hâm phát hỏa.
Xương Hâm quát lên:
"Tôi nói cho cậu biết! Lời này tuyệt đối không thể nói với người thứ ba! Cậu muốn lôi tôi dính líu vào, cuối cùng xui xẻo chính là cậu! Coi như là tôi bảo cậu làm, cậu cũng không thể nói! Đừng quên cậu có tiền án, lần trước cậu uống rượu say đánh chết người, đều là tôi cho ngươi giải quyết! Hiện tại cậu quay lại uy hiếp tôi! Cứ như vậy đi, tôi không thời gian nói chuyện với cậu, cúp máy!"
Ngô Củ dùng điện thoại di động ghi âm lời nói, còn chụp ảnh chỉ đạo võ thuật.
Cứ như vậy liền có chứng cứ xác thực.
Thời điểm đó tung lên internet, xem mấy người muốn quy tắc ngầm với Tiểu Bạch nhìn thấy quy tắc ngầm đánh đổi cái gì.
Ngô Củ nghĩ rất chu đáo, kết quả thình lình vang lên bài hát chủ đề phim hoạt hình Tây Du Ký.
"Hầu ca Hầu ca! Anh thật ghê gớm, núi lớn Ngũ hành không đè ép được anh, xuất ra cái tôn hành giả..."
Mẹ kiếp!
Ngô Củ thiếu chút văng tục.
Ngô Củ đã chuyển điện thoại mình sang chế độ im lặng, nhưng quên mất điện thoại Tề Hầu không chuyển sang chế độ im lặng.
Đột nhiên có người gọi điện cho Tề Hầu, chuông điện thoại liền vang lên, hơn nữa còn là ca khúc Hầu ca hùng hồn.
Ngô Củ phút chốc bối rối.
Cái ý niệm đầu tiên không phải hỏi Tề Hầu sao không đem điện thoại di động chuyển sang im lặng mà là hỏi:
"Chuông điện thoại di động của cậu sao thay đổi?"
Tề Hầu cười lấy ra điện thoại di động của chính mình.
Màn hình hiển thị người gọi đến là Tiểu Yến.
"À, Tiểu Yến cũng đặc biệt yêu thích Đại Thánh, cô ấy giúp tôi đổi.
Nhị ca không biết cái điện thoại di động này muốn thay đổi tiếng chuông có bao nhiêu khó khăn đâu.
Cái này là chúng tôi ghi lại đó."
Tề Hầu nói, còn ấn nút nhận cuộc gọi, nói:
"Gì vậy?"
Ngô Củ:
"..."
Ngô Củ phút chốc không biết nói cái gì cho phải.
Bởi vì chỉ đạo võ thuật nghe thấy có người ở bên cạnh, sợ đến lập tức đi ra.
Hắn nhìn thấy Ngô Củ cùng Tề Hầu, liền sợ đến sắc mặt trắng bệch.
Sau đó nhìn thấy trên tay Ngô Củ cầm điện thoại di động còn mở ghi âm, biểu hiện đã ghi âm hơn năm phút đồng hồ, nhất thời càng là kinh hãi.
Tề Hầu vẫn còn đang nói chuyện điện thoại cùng Tiểu Yến.
"Chúng tôi chuẩn bị đi ăn tự phục vụ đây.
Không cần, không cần, cô đi nghỉ ngơi đi, không cần qua đây."
Ngô Củ thấy Tề Hầu nói chuyện cùng Tiểu Yến, nhất thời nhìn trời lườm một cái, cũng không để ý hình tượng của bản thân.
Chỉ đạo võ thuật lập tức đi tới, nói:
"Cậu làm cái gì!? Cậu ghi âm hay là chụp hình! Đem điện thoại di động đưa cho tôi! Có nghe thấy không?! Đừng ép tôi đánh!"
Ngô Củ cười lạnh, nói:
"Sao vậy, bị người phát hiện chứng cứ ngồi tù liền thẹn quá thành giận?"
Tiểu Yến còn đang nghe điện thoại, thình lình nghe âm thanh bên này, sợ hết hồn, nói:
"Lữ ca, làm sao vậy? Các người gặp phải phiền toái? Tôi mang vệ sĩ đi tìm các người!"
Tề Hầu đang còn nói chuyện cùng Tiểu Yến, kết quả thấy chỉ đạo võ thuật rống với Ngô Củ, đã nổi giận, lạnh giọng nói:
"Đánh? Làm hư dây cáp còn chưa đủ đánh?"
Chỉ đạo võ thuật quan sát một chút.
Bọn họ chỉ có hai người, Ngô Củ vóc người nhỏ gầy, tay trói gà không chặt, hắn liền dửng dưng như không nói:
"Làm hư dây cáp? Trên người tao đều là mạng người, làm hỏng dây cáp thì sao? Tao còn có thể diệt trừ hai đứa bây!"
Tề Hầu cười một tiếng, nói.
"Khẩu khí thật là lớn."
Chỉ đạo võ thuật cảm thấy hai người kia không đỡ nổi một đòn của mình, ngay lập tức xông tới, muốn cướp điện thoại trong tay Ngô Củ, cho bọn họ thấy sự lợi hại.
Hắn hét lớn một tiếng, như một con trâu điên đâm đầu tới.
Tề Hầu cười lạnh một tiếng, đem Ngô Củ ra phía sau lưng bảo vệ.
Chỉ đạo võ thuật lao tới.
"Bốp!"
Tề Hầu trực tiếp đá vào đầu gối hắn, chính diện đạp tới một cái.
Chân chỉ đạo võ thuật bị đẩy lui về phía sau, đầu gối bị tác động mạnh thiếu chút bị bẻ gãy.
"Rắc!"
Chân mất thăng bằng, người cũng bởi vì quán tính xông về phía trước, trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất, ngã gục.
Động tác đúng tiêu chuẩn chó ăn cứt.
Chỉ đạo võ thuật nằm trên mặt đất, sợ hết hồn, không nghĩ tới Tề Hầu phản ứng nhanh như vậy.
Hắn gặm đất, đầu lưỡi còn bị rách chảy máu, phải nói vô cùng chật vật.
Chỉ đạo võ thuật tức giận bò dậy kêu to.
"Không cho mày chút dạy dỗ! Mày không biết tao họ gì!"
Tề Hầu nhàn nhạt nói:
"Tao thật không biết."
Chỉ đạo võ thuật bị tức muốn chết, lại nhanh chóng xông lên.
Ngô Củ vừa mới bắt đầu còn lo lắng, bất quá thấy Tề Hầu một chân đã khiến chỉ đạo võ thuật nằm sấp xuống, liền an tâm.
Thì ra trình độ của chỉ đạo võ thuật kém xa Tề Hầu.
"A!"
"Bịch!"
"A!"
"Bịch!"
Ba lần xông lên, ba lần đều bị đạp nằm trên đất, hơn nữa đạp chính là cùng một chỗ.
Coi như chỉ đạo võ thuật đã đề phòng, thế nhưng Tề Hầu tốc độ giống như quỷ, vẫn cứ đá vào vị trí cũ.
Chỉ đạo võ thuật ba lần gặm đất, hàm răng sứt mẻ, hắn run rẩy ngẩng đầu lên, sợ đến sắc mặt trắng bệch, quay đầu lại liền muốn chạy trốn.
Chỉ đạo võ thuật nhảy dựng lên mới phát hiện đây là trong hẻm nhỏ.
Chạy hướng vào trong là tường rất cao, không bò lên nổi, muốn xông ra phá vòng vây căn bản không khả năng.
Vào lúc này có rất nhiều người chạy đến, còn có một đội vệ sĩ.
Tiểu Yến nhận điện thoại xong, cho là bọn họ có phiền phức, vội vàng mang theo người chạy đến.
Đạo diễn và mấy người Thiệu Hốt còn chưa đi, nghe Tiểu Yến la, cho là Ngô Củ cùng Lữ Bạch bị bắt cóc tống tiền rồi, tất cả đều vô cùng lo lắng xông lại.
Một đám người xông lại, nhìn thấy Ngô Củ cùng Tề Hầu rất thản nhiên, chỉ đạo võ thuật vô cùng chật vật.
Đạo diễn bị dọa, nói:
"Đây...!đây là thế nào?"
Ngô Củ cười híp mắt lấy điện thoại di động ra, nói:
"Thế nào? Vậy phải hỏi chỉ đạo võ thuật mới biết."
Ngô Củ liền mở điện thoại di động ấn vào file ghi âm, rất nhanh liền phát ra đoạn đối thoại vừa nãy.
Bởi vì không có tạp âm, âm thanh vô cùng rõ ràng.
Những lời chỉ đạo võ thuật nói cùng Xương Hâm, Xương Hâm muốn quy tắc ngầm với Lữ Bạch, bị cự tuyệt sau thẹn quá hóa giận, tìm chỉ đạo võ thuật dạy dỗ Lữ Bạch.
Sự việc đã rõ ràng, còn có thu hoạch bất ngờ, chỉ đạo võ thuật cư nhiên còn có liên quan một án mạng.
Thiệu Hốt vừa nghe, cười lạnh nói:
"Còn mong ông trời tìm được kết quả, hiện tại liền có kết quả, thực sự là quá tốt.
Đuổi hắn ta khỏi đoàn, đừng nói nhiều, báo cảnh sát.
Tôi ở đây xem ai dám đến giúp hắn!"
Chỉ đạo võ thuật sợ vô cùng, liền vội vàng nói:
"Thiệu tổng! Thiệu tổng! Ngài tha cho tôi đi! Tha cho tôi đi! Ngô tổng! Ngô tổng, tôi cũng là bị bức ép.
Tôi chỉ là một chỉ đạo võ thuật nho nhỏ, Xương Hâm nói tôi không dám không nghe! Lữ tiên sinh! Lữ tiên sinh..."
Hắn một đường cầu ông cầu bà thế nhưng không có một người nào để ý đến hắn, trực tiếp bị vệ sĩ tóm lấy, còn báo cho cảnh sát.
Cảnh tượng có chút hỗn loạn, chỉ đạo võ thuật rất nhanh đã bị người túm đi.
Thiệu Hốt cười nói:
"Các vị làm rất tốt, nhanh như vậy liền giải quyết vấn đề."
Tề Hầu căn bản không quan tâm cái này.
Hắn buổi trưa không ăn no, hiện tại bụng đã đói, vừa nãy đạp người cũng không có khí lực gì.
"Nhị ca, chúng ta nhanh đi ăn cơm thôi."
Ngô Củ thấy hắn không tiền đồ cũng không biện pháp gì.
Thiệu Hốt vừa nghe, nói:
"Vừa vặn tôi cũng đói bụng, chúng ta cùng đi ăn.
Các người muốn ăn cái gì, tiệm cà phê bên kia thế nào, bò bít tết không tệ."
Tề Hầu nói:
"Chúng tôi muốn đi ăn tự phục vụ."
Thiệu Hốt vừa nghe, lập tức nói:
"Chỗ này buffet ăn không ngon, bột đường nhiều quá."
Tề Hầu lại nói:
"Tự phục vụ ăn đủ no."
Phút chốc Thiệu Hốt bị nghẹn, nói:
"Đúng rồi, tôi thiếu chút nữa đã quên lượng ăn của cậu lớn."
Tề Hầu cùng Ngô Củ muốn đi ăn buffet.
Thiệu Hốt không muốn đi theo, nhưng muốn nhìn xem lượng ăn Tề Hầu bao nhiêu.
Trợ lý vô cùng bất đắc dĩ, cũng theo sau.
Bốn người vào trong, tìm cái bàn lớn dành cho sáu người ngồi xuống, tương đối rộng rãi.
Bởi vì giờ này chưa đến giờ ăn, chỉ có nhóm bọn họ, có thể tùy tiện ngồi, ngồi nơi nào cũng được.
Mỗi người gọi một phần món chính, như vậy có thể ăn thêm mấy món phụ khác.
Thiệu Hốt chọn bò bít tết, trợ lý chọn sườn dê, Ngô Củ không đói bụng, chỉ chọn một phần cá hồi.
Tề Hầu chọn gà rán.
Thiệu Hốt nói:
"Sao lại ăn gà rán? Thịt gà rán quá cứng rồi, ăn không ngon."
Tề Hầu lại hết sức nghiêm túc chỉ vào thực đơn nói:
"Bởi vì gà rán lượng lớn nhất."
Mọi người nhìn thấy đúng là như vậy.
Bò dê cá mỗi phần nhiều nhất là 200g, bởi vì thịt gà tiện lợi, mỗi miếng gà rán hơn 300g, phần lớn có 3 miếng.
Nói cách khác, gà rán là nhiều nhất.
Thiệu Hốt đã triệt để không có biện pháp, cũng không nói được một câu.
Ngô Củ vẫn bình tĩnh, liền để Tề Hầu gọi gà rán.
Trong khi chờ mang món ăn chính ra, mỗi người liền tự mình đi lấy món ăn phụ.
Đông Quách Nha ngồi chờ tại bàn, những người khác đều đi lấy thêm món ăn.
Thiệu Hốt cười tủm tỉm nói:
"Ôi, không phải cậu vẫn hay phát trực tiếp ăn uống, hiện tại sao không phát sóng trực tiếp đi ăn buffet, còn có thể tăng cao lượng người hâm mộ."
Tề Hầu vừa nghe, nghĩ cũng đúng, liền đem mâm không giao cho Ngô Củ.
Ngô Củ mỗi tay cầm một cái mâm không.
Tề Hầu lấy điện thoại di động ra mở phát sóng trực tiếp.
Hắn vừa mở phát sóng trực tiếp những người hâm mộ đã chen chúc vào.
Người qua đường A:
"Ông xã đến!"
Người qua đường B:
"Ông xã online!"
Người qua đường C:
"Ồ, ngày hôm nay ông xã không ăn ở trong nhà sao, đây là quán ăn nào?
Người qua đường D:
"Tôi nhìn ra rồi, là ăn buffet nha!"
Người qua đường E:
"Ha ha ha, ngày hôm nay ông xã cho chúng ta xem chính xác tiêu chuẩn tự phục vụ là thế nào?"
Người qua đường F:
"Ông xã cố lên!!
Người qua đường G:
"Tuy rằng cơm trưa còn chưa có tiêu hóa xong, nhưng nhìn đến ông xã khó giải thích được liền cảm thấy thật đói, chuyện gì thế này?"
Tề Hầu muốn phát sóng trực tiếp mình đi ăn buffet, Ngô Củ nhanh chóng nhỏ giọng nói:
"Đừng chiếu mặt tôi."
Ngô Củ nào nghĩ tới chính mình nói chỉ là một câu như vậy, trên màn ảnh lập tức có bình luận.
Người qua đường Giáp:
"Ồ ồ ồ!!! Tôi nghe giọng Nhị ca!!!"
Người qua đường Ất:
"Ồ ồ ồ!!! Nhị ca, Nhị ca!!"
Người qua đường Bính:
"Ồ ồ ồ!!! Nhị ca là của tôi gọi không được tranh giành!"
Người qua đường Đinh:
"Ồ ồ ồ!!! Không được, tôi phải xếp hàng trước tiên!"
Người qua đường Mậu:
"Ồ ồ ồ!!! Tôi cũng lên!"
Người qua đường Kỷ:
"Ồ ồ ồ!!! Ông xã ông xã, nhanh chiếu mặt mỹ nhân Nhị ca một cái đi! Tôi muốn nhìn Nhị ca!"
Tề Hầu nhìn màn hình điện thoại di động, cười híp mắt nói:
"Nhị ca xấu hổ, không muốn lộ mặt."
Hắn cười thực sự quá đẹp, còn nói Nhị ca xấu hổ, bình luận liền bùng nổ.
Tất cả đều ồn ào, nói cái gì mà xinh đẹp linh tinh.
Thiệu Hốt cũng lấy điện thoại di động ra xem phát sóng trực tiếp.
HunhHn786 Nhìn cảnh tượng này, hắn cảm thấy mang được Lữ Bạch về công ty quả thực là hành động chính xác nhất trong năm nay, tuyệt đối có thể kiếm bộn tiền.
Chỉ chốc lát xem phát sóng trực tiếp, số người hâm mộ đã thăng đến nhiều như vậy.
Tề Hầu một tay cầm điện thoại di động, một tay gắp món ăn.
Ngô Củ nâng mâm không, Tề Hầu liền bắt đầu càn quét.
Tề Hầu cười híp mắt vừa cùng những người hâm mộ tán gẫu, vừa gắp đồ ăn cho vào mâm.
Gà viên chiên là món Tề Hầu thích nhất, gắp tràn đầy một đĩa.
Người qua đường A:
"Oa! Ông xã thích ăn thịt gà sao?"
Người qua đường B:
"Ông xã nhiều như vậy ăn hết không?"
Người qua đường C:
"Ha ha, ăn không hết còn có thể là ông xã yêu Nhị ca yêu Hầu ca sao?
Người qua đường D:
"Ha ha ha ha cái gì chứ! Nhị ca cùng Hầu ca, đều là ca!"
Tề Hầu gắp rất nhiều gà viên, gắp một đĩa khoai tây chiên.
Hắn chưa