Tại tiệm cà phê UNNY, một tiệm cà phê khá nổi tiếng
Cô và Lưu Quang Quân ngồi bên cửa sổ. Thấy cô che từ trên xuống, Lưu Quang Quân khẽ cười, ánh mắt nhìn cô đầy ôn nhu. Cô bây giờ đã là một ngôi sao lớn, nhưng cái vẻ ngây thơ kia vẫn giữ nguyên
- Cậu về khi nào thế?
Từ Nhiên bỏ cái khăn che mặt xuống, cầm ly cà phê đen lên uống
Lưu Quang Quân khẽ nhăn mày, cô tập uống cà phê từ khi nào?
- Hôm qua!
- Sao không gọi cho mình?
Cô nhìn người đàn ông trước mặt, đột nhiên nhớ ra gì đó liền cúi sát mặt xuống bàn
Cô quên mất! Mấy năm nay họ có liên lạc với nhau đâu!
Lưu Quang Quân nhìn biểu hiện của cô mà nở nụ cười
- Không trách cậu! Là tôi về đột ngột...
- À! Sao cậu lại xuất hiện ở công ty này!?
Cô hỏi
- Chẳng phải nói rồi sao!? Mình về là theo đuổi cậu!
- Không giỡn!
Nếu Lưu Quang Quân mà biết cô đã lấy chồng thì chẳng biết sẽ phản ứng thế nào đây?
Haizzz
- Mình đâu giỡn! Là thật đấy!
- LƯU QUANG QUÂN!
Nghe cô gọi thẳng tên, Lưu Quang Quân liền biết không nên giỡn nữa lập tức thu lại nụ cười
- Cái đó...mình vô tình đi ngang qua! Định tìm địa chỉ hiện tại của cậu!
- À!
Cô "à" một tiếng, khoé mắt khẽ nâng. Miệng lộ ra nụ cười nhỏ
Lưu Quang Quân cười trừ, hai tay đan vào nhau nhìn cô
Cô thực sự khác quá rồi!
Nhưng nụ cười toả nắng kia vẫn không thay đổi
- Cậu lập gia đình chưa?
Lưu Quang Quân nhìn cô nhẹ nhàng hỏi
Lập gia đình chưa?
Lưu Quang Quân hỏi vậy thì sao cô trả lời đây! Hôn nhân của cô và hắn căn bản chỉ là một cái cớ
- Mình...ch...chưa...
Cô khó khăn nói
Lâu nay, mỗi khi có người hỏi đến vấn đề này cô liền lập tức làm ngơ và lảnh sang truyện khác ngay
- Vậy từ bây giờ mình chính thức theo đuổi cậu! Lưu Quang Quân này xin thề sẽ thề đuổi và bảo vệ cậu tới cùng!
Lưu Quang Quân giơ tay nhìn lên trần nhà, điệu bộ này thật khiến người khác cười đến đau bụng
Từ Nhiên như có một nhúm tơ rối trong lòng, khẽ cười khổ
Hai người nói chuyện say sưa mà không để ý đến chiếc xe Roll Royce đạu bên kia đường, một ánh mắt lạnh lẽo khiến người khác phải sợ hãi đang nhìn chằm chằm vào cô
Ôn Kiều ngồi ở vị trí lái xe không biết đã đổ bao nhiêu mồ hôi. Ánh mắt đó của lão đại thật sự doạ chết người rồi!
- Đi!
Một chữ mạnh mẽ vang lên, thôi rồi Lượm ơi! Lão đại thực sự giận rồi...
Cũng đúng, ai mà không giận khi thấy vợ mình cười đùa cùng người khác giới thân mật vậy chứ?
Phu nhân! Ngài mau cầu nguyện cho bản thân ah~~
Cô và Lưu Quang Quân vẫn say sưa trò chuyện, mãi cho tới buổi chiều, nắng đã xế vàng. Chiếc Lamborghini màu đen đậu dưới chân núi, Từ Nhiên nhanh chóng bước xuống
- Cậu sống ở đây?
Lưu Quang Quân nhìn xung quanh, ở đâu cũng là núi, sao một cô gái như cô có thể ở được?
- Ừ! Nhà mình trên kia!
Cô chỉ tay lên núi, toà lâu đài lớn đã bị những hàng cây lớn che khuất
- Có...cần mình đưa một đoạn?
Lưu Quang Quân không yên tâm nhìn cô
Thấy Lưu Quang Quân ngỏ ý đưa mình lên núi cô lập tức từ chối, Lãnh Ngôn không thích người lạ vào nhà hắn mà chưa xin phép
- Không cần đâu! Mình đi chút xíu là tới!
- Nhưng...
- Aizz! Cậu mau về đi! Lần sau gặp!
Cô nhanh chóng đẩy Lưu Quang Quân vào trong xe, vội vàng chạy đi
Lưu Quang Quân nhìn theo bóng cô mà cười trừ, nhanh chóng rồ ga rời đi
Chiếc Lamborghini vừa khuất dạng, một chiếc Roll Royce hiên ngang chạy đến
Tiếng còi xe kéo dài phía sau cô, là tên nào cả gan dám bóp còi