Lăng Hàn Nhượng vừa trở về công ty đã thấy Lăng Ánh Nguyệt ngồi đợi mình trong phòng làm việc.
Thấy Lăng Hàn Nhượng đi vào Lăng Ánh Nguyệt liền chạy đến cất áo khoác giúp anh, vẻ mặt nịnh nọt: "Anh, anh vừa đi đâu về vậy?"
Lăng Hàn Nhượng híp mắt lại nhìn cô em gái: "Có gì nhờ vả thì nói."
Lăng Ánh Nguyệt cười hì hì nhìn anh trai mình: "Cô thư ký của anh đâu? Em nghe nói anh và chị ấy vừa mới đi đâu đó thì phải?"
"Em hỏi làm gì?" Lăng Hàn Nhượng nghi ngờ
"Em có chuyện muốn gặp chị ấy, anh nói cho em biết chị ấy giờ ở đâu đi." Lăng Ánh Nguyệt năn nỉ
"Thư ký Hạ đang làm nhiệm vụ anh giao, không thể gặp em được. Mau về nhà đi." Lăng Hàn Nhượng từ chối tiết lộ
"Hừ, không muốn cho biết thì em đây tự đi tìm." Lăng Ánh Nguyệt phụng phịu rời đi
Hạ Ninh Dung đang ở nhà chuẩn bị đồ cho Hạ An Chi thì thấy có một số điện thoại lạ gọi đến. Cô bắt máy nghe, từ đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói của một thiếu nữ trẻ nhí nhảnh.
"Thư ký Hạ, cô đang ở đâu vậy?"
"Là Lăng tiểu thư sao?" Hạ Ninh Dung mờ mịt nói
"Đúng vậy, tôi hiện giờ có chuyện muốn nói với cô. Chúng ta gặp nhau được không?" Lăng Ánh Nguyệt gấp gáp
Một lúc sau, Hạ Ninh Dung đến quán cà phê gặp Lăng Ánh Nguyệt. Thấy cô, Lăng Ánh Nguyệt vẫy tay hớn hở. Hạ Ninh Dung mỉm cười đi đến.
"Lăng tiểu thư tìm tôi có chuyện gì vậy?" Hạ Ninh Dung ngồi xuống đối diện Ánh Nguyệt
"Lần trước do anh trai tôi nên tôi vẫn chưa có mượn được bộ lens của cô. Lần này cô có thể cho tôi mượn được không? Tôi đã chuẩn bị đầy đủ dụng cụ rồi." Lăng Ánh Nguyệt hào hứng
Hạ Ninh Dung ngẩn người, cô không ngờ chuyện gấp mà vị đại tiểu thư này nói lại là chuyện này.
"Cô tháo ra cho tôi xem chút được không?" Lăng Ánh Nguyệt tiến đến gần Ninh Dung
Hạ Ninh Dung có chút bối rối: "À... chuyện này... Thật ra có chút khó nói."
"Sao? Tôi không lấy của cô đâu mà." Lăng Ánh Nguyệt giơ tay lên thề
* Trời đất ơi! Vấn đề là tôi có đeo đâu mà tháo.
"Lăng tiểu thư, thật ra tôi không có đeo lens. Đó là màu mắt tự nhiên của tôi." Hạ Ninh Dung giải thích
Lăng Ánh Nguyệt nghe vậy thì nhảy dựng lên, cô không tin vào tai mình: "Sao cơ?"
Hạ Ninh Dung thấy mọi người đang nhìn mình thì vội vàng kéo tay Lăng Ánh Nguyệt ngồi xuống: "Cô nói nhỏ chút được không?"
Lăng Ánh Nguyệt trợn mắt lên nhìn Hạ Ninh Dung: "Cô là đang không muốn cho tôi mượn nên mới cố tình nói như vậy đúng không?"
"Không có." Hạ Ninh Dung bất lực lắc đầu
"Vậy cô chứng minh đi." Lăng Ánh Nguyệt khoanh tay trước ngực nói
"Tôi sao có thể chứng minh được đây? Vốn dĩ nó là sự thật mà." Hạ Ninh Dung
Lăng Ánh Nguyệt quan sát Ninh Dung một hồi: "Cô có ảnh hồi nhỏ không?"
"Có, nhưng mà tôi đeo kính nên sẽ khó thấy được lắm." Hạ Ninh Dung lấy điện thoại