" Daddy, chính là chị ấy." Hắc Lãnh Thần nói nhỏ vào tai Hắc Hoàng Thiên
Ngay lập tức, Hắc Hoàng Thiên đưa mắt nhìn theo hướng tay Hắc Lãnh Thần chỉ.
" Con chắc là cô ấy chứ?" Hắc Hoàng Thiên hỏi lại
" Con có bao giờ không chắc sao?" Hắc Lãnh Thần nhìn daddy của mình với ánh mắt khinh thường
*Thằng nhóc này, sao dám nhìn mình với ánh mắt như vậy chứ. May mà nó là con mình không thì hôm nay nó chết không toàn thây.
Ở một nơi nào đó, có hai đứa trẻ đang chụm đầu vào màn hình máy tính thì thầm to nhỏ
" Anh hai, anh có chắc là mami đang ở đây không? " Hạ An Chi lo lắng hỏi
" Anh hai em có bao giờ không chắc sao?" Hạ Tử Minh nói (sao nghe quen quen nhỉ )
" Anh hai, có thật là daddy của chúng ta đang ở đây không?" Hạ An Chi hỏi
" Phải thử thì mới biết được chứ. Anh đã lên mạng tìm thử rồi, chỉ có duy nhất gia tộc này đôi mắt mới có màu đỏ giống như mắt của em thôi." Hạ Tử Minh vừa nói vừa chăm chú quan sát màn hình camera
" A, kia có phải là mami không?" Hạ An Chi đột nhiên hét lên
" Đúng vậy. Người đàn ông đi bên cạnh mami chắc là Tổng Giám đốc Lăng của tập đoàn Lăng Thị, Lăng Hàn Nhượng" Hạ Tử Minh bình tĩnh nói
" Nhưng giờ làm sao tìm được daddy đây? Chú Bách Kha nói khuôn mặt của anh không giống mami, vậy thì chắc là giống... Daddy rồi" Hạ An Chi tự lẩm bẩm một mình
" A, vậy giờ chỉ cần tìm người có khuôn mặt giống anh hai là được rồi " Hạ An Chi reo lên
"Xem ra em cũng có chút tiến bộ" Hạ Tử Minh khen ngợi
"Hì hì. Em có mami là Hạ Ninh Dung và có anh trai là Hạ Tử Minh thì ít nhiều gì cũng sẽ được di truyền thôi" Hạ An Chi nịnh nọt
Sau khi đón khách đến dự tiệc xong, Hắc Khải Tư đi đến chỗ Hắc Hoàng Thiên với vẻ mặt như đang suy ngẫm điều gì đó.
"Anh hai, anh có thấy cô gái đi cùng Lăng Hàn Nhượng không? "
Hắc Hoàng Thiên cùng Hắc Lãnh Thần nhìn về phía Hắc Khải Tư với vẻ mặt chán ghét
"Chú lại bị người ta hút mất hồn rồi đúng không?" Hắc Lãnh Thần lạnh nhạt nói
"Uh." Hắc Khải Tư khẽ gật đầu
Thấy thế Hắc Hoàng Thiên liền dắt con trai đi ra chỗ khác.
" Ấy ấy, hai người đi đâu vậy? Em còn chưa nói xong mà" Khải Tư vội ngăn lại nhưng Hắc Hoàng Thiên vẫn lạnh lùng bước đi
"Cô gái ấy có một đôi mắt trông rất lạ. Nó có ba màu"
Nghe thấy Hắc Khải Tư nói vậy, cả hai cùng dừng lại.
" Là sao?" Hắc Hoàng Thiên chau mày
"Sao? Hai người thấy hấp dẫn rồi đúng không" Hắc Khải Tư hớn hở
" Vô vị" Cả hai ba con cùng lên tiếng rồi quay đi
Hạ Ninh Dung đang đứng một mình bên ban công hóng gió, chợt thấy có hai bóng người một lớn một nhỏ đi về phía mình, cô liền quay lại.
Trước mắt Ninh Dung lúc này là một chàng trai cao lớn, đôi mắt có màu đỏ như máu. Khuôn mặt lạnh lùng nhìn có chút quen thuộc.
"Anh đây là... " Hạ Ninh Dung lên tiếng mở lời
"Chị" Hắc Lãnh Thần gọi cô
Hạ Ninh Dung nhìn xuống thấy một cậu bé, ngay lập tức cô nhận ra đây chính là đứa trẻ mà cô đã cứu hôm ở nhà hàng XXX.
" Sao e lại ở đây? " như nhận ra điều gì đó Hạ Ninh Dung "À" một tiếng