Nhìn ra được Trình Vân Mông rất không thích cảm giác bị Trình Vũ kìm hãm, cũng rất không muốn chọc giận Trình Vũ, nhưng nghĩ đến người đàn ông sau lưng cô với những thủ đoạn tàn nhẫn, cô lại không thể làm gì được.Trong lòng Trình Vân Mông đang mắng Trình Vũ vô số lần là tiện nhân cáo mượn oai hùm, trước kia ở trước mặt cô ta cái rắm cũng không dám đánh, bây giờ lại dám giở trò thị uy trước mặt côTrình Vũ cũng không vội rời đi, rất rõ ràng là cô sẽ không dễ dàng bỏ qua, cuối cùng, Trình Vân Mông hít sâu một hơi, dùng giọng điệu nghiến răng nghiến lợi nói: "Thật xin lỗi, đã được chưa?"Hóa ra có thể ép họ xin lỗi dễ dàng như vậy, Trình Vũ đột nhiên cảm thấy không có ý nghĩa, cô lắc đầu, trào phúng cười cười nói: "Tôi cũng không muốn lại làm mọi người khó xử, cho nên trước khi đi tôi vẫn muốn nhắc nhở một câu, nếu như các người muốn bình an vô sự, mỗi người sẽ đi theo con đường riêng của mình. Đừng chọc tức bất kỳ ai. Tất nhiên, nếu không thể chịu đựng nổi cô đơn, buồn chán mà nhất định phải tìm tôi, khiến cho tôi bực bội thì tôi cũng sẽ cá chết lưới rách với các người, đến lúc đó tất cả mọi người sẽ không chiếm được lợi ích gì đâu."Cô nói rõ từng chữ một, giọng điệu trầm thấp như đang trò chuyện, tuy nhiên lời cảnh cáo ý tứ hàm xúc lại khiến cho tất cả mọi người nghe được rõ ràng. Mấy người ở đây đều đặc biệt kinh ngạc, người trước mắt này vẫn là vị kia trầm mặc nhát gan không dám phản kháng Trình Vũ sao. Giống như đứng ở trước mặt Trình Vũ ngày xưa kiêu ngạo không ai bì nổi, cô tự tin lại kiêu ngạo, toàn thân tản ra hào quang, hào quang của cô là như thế khiến cho người ta chán ghét, thế nhưng nếu như này lại để cho người chịu phục, dường như cô bẩm sinh nên như thế.Giữa vẻ mặt thay đổi của vài người bên trong, Trình Vũ cũng không nói thêm cái gì, trực tiếp quay người rời đi."Trình Vũ."Trình Vũ ra khỏi nhà họ Trình đang muốn lên xe, sau lưng lại đột nhiên có giọng nói gọi cô lại.Thanh âm réo rắt cô lại cực kỳ quen thuộc, cô không cần quay đầu lại cũng biết người đến là ai. Cô nghe được tiếng bước chân tới gần, lúc này cô mới từ từ quay đầu nhìn lại.Lục Thừa Doãn đi đến trước mặt cô, anh ta khẽ cau mày nhìn cô với ánh mắt phức tạp, hiếm khi nào anh ta lại tỏ ra ngưng trọng như vậy khi anh luôn dịu dàng, ôn hòa đối xử với mọi người.Ngược lại Trình Vũ lại bình tĩnh rất nhiều, vẻ mặt cô bình tĩnh nhìn anh ta, chờ anh ta mở miệng.Thật lâu sau, anh ta cong môi nhẹ giọng cười cười, hỏi bình thường giống như là bạn cũ nhiều