Với tư cách bạn gái bên người Lục Vân Cảnh, Ngôn Băng Nhi và Lục Vân Cảnh cùng nhau xuất hiện tại đây tự nhiên cũng thu hút rất nhiều sự chú ý. Nhiều quý bà và quý cô chạy đến chào đón cô, mà Trình Vân Mông và Giản Chu Nghiên cũng nằm một trong số đó.Sau màn chào hỏi đơn giản với Ngôn Băng Nhi đơn, Giản Chu Nghiên cũng không keo kiệt tán dương nói: "Chiếc váy của cô Ngôn h hôm nay thật sự rất đẹp, còn chiếc vòng cổ cũng rất tinh tế rất tinh xảo, có lẽ là ông Lục cho cô đi."Ngôn Băng Nhi nhấp một ngụm Champagne không trả lời, Giản Chu Nghiên đã bị ném cho một khuôn mặt lạnh lùng, nụ cười trên mặt nhìn có chút cứng ngắc, nhưng cũng không lộ ra vẻ bất mãn, chỉ vô ý thức huých vào người Trình Vân Mông đưa mắt liếc ra hiệu một cái.Trình Vân Mông thấy thế bèn nói: "Xem ra, quả nhiên cô Ngôn rất được ông Lục yêu chiều." Trình Vân Mông nói xong lại ra vẻ ưu thương thở dài nói: "Chỉ là bên người ông Lục có quá nhiều phụ nữ vây quanh, tuy cô Ngôn được ông Lục thích nhưng cô cũng nên cẩn thận một chút thì hơn."Sắc mặt của Ngôn Băng Nhi rõ ràng lãnh đạm xuống, cô ta híp hai mắt lại nhìn về phía Trình Vân Mông, cô ta cảm giác người này thật sự là không biết nói chuyện."Cô có ý tứ gì?" Giọng điệu của Ngôn Băng Nhi rõ ràng lộ ra không vui.Giản Chu Nghiên vội vàng nói: "Cô Ngôn trước đừng vội, đừng tức giận, chúng tôi cũng chỉ có nhã ý nhắc nhở cô thôi." Cô dùng ánh mắt ra hiệu về phía Trình Vũ nói: "Cô Ngôn có nhìn thấy người phụ nữ mặc váy xanh không? Cô ta cũng là người phụ nữ bên cạnh ông Lục, vừa hay tôi và cô Trình cũng nhận biết cô ta. Chúng tôi cũng tinh tường tính tình của cô ta, sợ cô ta sẽ làm phiền gây khó dễ cho cô Ngôn, cho nên chúng tôi vừa đi qua thiện ý nhắc nhở cô ta một chút, chúng tôi nói cho cô ta biết, bên trong cô Ngôn và ông Lục đều đang ở đây, tại sao cô ta không tạm thời lảng tránh đi."Ngôn Băng Nhi theo ánh mắt của cô ta nhìn thoáng qua, quả nhiên thấy cách đó không xa có một ngươi phụ nữ mặc váy màu xanh da trời, cô ấy nhìn có chút xinh đẹp. Thời gian cô ta ở bên người Lục Vân Cảnh cũng không ngắn nhưng cô ta chưa bao giờ biết rõ bên người Lục Vân Cảnh còn có một người như vậy.Giản Chu Nghiên trao đổi ánh mắt với Trình Vân Mông, Trình Vân Mông lại tiếp nhận Giản Chu Nghiên nói: "Vốn chính là xem ở mặt mũi tất cả mọi người đều biết nhau thiện ý nhắc nhở một câu. Ngoài ra, triển lãm ô tô ngày hôm nay cũng do một người bạn của chúng tôi tổ chức. Tôi sợ sự nóng nảy của cô ta sẽ làm hỏng buổi triển lãm xe, tôi không nghĩ cô ta không chỉ không nghe còn nói một số lời khó nghe. Cô ta nói cô ta không việc gì phải sợ cô Ngôn, còn nói cô ta và Cô Ngôn khác nhau lớn nhất chính là cô ta có thể không hề băn khoăn trước mặt mọi người tát vào mặt cô Ngôn, mà cô Ngôn lại không thể. Chúng tôi biết tính khí của cô ấy. Cô ấy không phải kiểu người biết lấy đại cục làm trọng, mà tôi biết rõ cô Ngôn đây là người biết rõ ràng đạo lý, cho nên tôi và Chu Nghiên muốn tìm cô thương lượng chút, Cô Ngôn có thể tạm thời chịu ủy khuất một chút hay không.. tránh xa cô ta một chút. Dù sao triển lãm ô tô này là nỗ lực không ngừng của bạn tôi và chúng