Trình Vũ lạnh lùng nhìn Lục Thừa Duẫn không khỏi trào phúng cười.
Nhớ trước kia cô đánh bóng chuyền bị thương chút xíu hắn đau lòng quá trời, giờ chỉ cảm thấy thực buồn cười:“ Không cần như vậy? Em không cẩn thận bị thương anh lại gấp thành như vậy, vạn nhất về sau có người khi dễ em, vậy anh còn gấp thành cái dạng gì chứ?”Khi đó hắn ôn nhu cười quẹt mũi cô, không cần nghĩ ngợi liền nói:“ Đại khái anh sẽ cùng hắn ta đồng quy vu tận.”Trình Vũ tin lời hắn nói, tin hết thảy đều là phát từ chân ái, hắn ôn nhu che chở, hắn cẩn thận tỉ mỉ.
Sau lại bị hiện thực như một nhát búa tạ đánh cô thức tỉnh, sở dĩ cô nhận được ôn nhu đó bất quá đều vì cô có lợi, bởi vì cô là Trình đại tiểu thư, bởi vì cha cô có khả năng tiếp nhận sản nghiệp Trình gia, bởi vì ở bên nhau cô có thể mang ích lợi hắn muốn.
Tuy rằng không thể tin nhưng hiện thực luôn tàn khốc.Trình Vũ cúi đầu trầm tư thì nghe Lục Vân Cảnh nói:“Trình Vũ nói không phải cãi nhau thì không phải cãi nhau thông thường.” Hắn nói xong, đột nhiên đề cao âm lượng gọi: “Kim Lê Dương.”Đột nhiên cao giọng, mọi người đều hết hồn, Kim Lê Dương bước nhanh tới, cung kính cúi đầu nói: “Tiên sinh cứ phân phó.”Diêm Vương tuyên án:“ Gọi cho Phong quốc chỉ cần là đồ Trình gia xuất khẩu thì đánh rớt hết.”Trình gia chuyên xuất khẩu Châu u, hải quan Phong Quốc nhất định phải đi qua, một khi hải quan cũng không qua được, thì Trình gia khỏi nghĩ đến xuất khẩu Châu u.Lục Vân Cảnh học y ở Phong quốc, thế lực cũng dần dần phát triển lên, có thể nói thế lực ở đó đã vượt qua quốc nội, cho nên hắn xác thật có năng lực làm sản phẩm của Trình gia không qua được hải quan Phong quốc.Trình Phi hít khí lạnh, nơi tiêu thụ sản phẩm Trình gia có ba đường, một là quốc nội, hai là Đông Nam Á, ba chính là Châu u, mấy năm gần đây Lục Vân Cảnh liên tục chèn ép đã khiến sản phẩm quốc nội tiêu thụ gian nan rồi, nếu hiện tại Châu u cũng bị phá hỏng, như vậy Trình gia tổn thất không biết bao nhiêu.Hình mượn trên mạng xã hội, từ hôm bữa thấy trên mạng có vụ mượn hình không xin phép mà hình ở đây 90% là đẹp trên mạng..
chứ có biết chụp ảnh đẹp đâu kkkk.Trình Tư Mông cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, cô ta nôn nóng nhìn về phía anh trai, Trình Phi cũng không còn cách nào, mong chờ nhìn về phía Lục Thừa Duẫn, Lục Thừa Duẫn cúi đầu hiển nhiên là cũng bất lực.
Đại khái họ cũng không đoán được Trình Vũ ngẫu nhiên cũng có thể gặp Lục Vân Cảnh ở đây, càng không ngờ tới Lục Vân Cảnh lại che chở cho Trình Vũ như thế, nói có mấy câu đã dứt khoát chặt đứt đường kinh doanh của Trình gia ở Châu u, bất ngờ xảy đến dù hối hận cũng không còn kịp rồi.Sự tình giải quyết xong Trình Vũ cũng không tính ở lại nơi này, liền nói với Lục Vân Cảnh:“Chúng ta trở về?”Trình Vũ tạm biệt Văn Hi lên xe Lục Vân Cảnh về, Trình Vũ nghĩ nghĩ lại nói với Lục Vân Cảnh: “Cảm ơn anh.”“ n.” Hắn chỉ nhàn nhạt lên tiếng, cũng không nhìn cô.Tựa hồ hắn vẫn luôn lãnh đạm, đối với cô như vậy, đối người khác cũng như thế.Chỉ là, tựa hồ mỗi khi cô bị người ta gây khó dễ hắn đều sẽ đứng ra che chở cho cô.
Cô thật không rõ Lục Vân Cảnh nghĩ gì, bất quá cô tin Lục Vân Cảnh nhiều ít vẫn để ý tới cô, bằng không cũng sẽ không vì cô mà cắt đứt đường làm ăn của Trình gia ở Châu u.Nếu nói lần trước ở chỗ đấu giá là vì cố kỵ thể diện đi, thì lúc này Trình Tư Mông với cô cũng chỉ là ân oán cá nhân, nếu hắn không thèm để ý lời cô ta nói thì cần gì phải lo chuyện bao đồng.
Hơn nữa trước đó hắn còn vì