๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Nó phát ra tiếng kêu giống như là rắn nhưng lại không giống lắm, giống như là trùng như lại không phải, một tiếng thét kỳ quái chói tai, lân phiến sau đầu quái mãng đã bị cào rách vài đường, máu chảy ra đỏ thẫm, hai đôi cánh lớn hướng về cự điêu đập không ngừng, chỉ là nó không thể bay lên dược, không ngừng phát ra những âm thanh rất chói tai.Cự Điêu cũng không ngừng hót đáp lại, chỉ là quái mãng đã ăn một đòn, càng thêm cẩn thân, cự điêu rốt cuộc không tìm thấy cơ hội nào tốt để ra đòn nữa.Cự Điêu không ngừng chao liệng trên đầu quái mãng, để quan sát cự điêu quái mãng cũng không ngừng uốn éo thân mình.Giằng co như vậy một hồi, mãng quái dường như không muốn tiếp tục, nhắm về một hướng chạy nhanh đi, tốc độ so với mới rồi còn nhanh hơn một chút, cự điêu phát ra một tiếng kêu the thé đuổi theo quái mãng.
Đinh Hạo cẩn thận đi theo tới.Lại một lần nữa thấy hai vật đang quần nhau trước cửa một sơn động.
Mà quái mãng liều mạng công kích cự điêu để trốn vào trong, còn cự điêu thì lại không ngừng công kích lại, ngăn cho nó tiến vào.Sơn động rộng trên dưới hai thước, nên chỉ cần quái mãng vào được trong động thì chắc chắn là sẽ an toàn, bởi vì cự điêu với thân thể khổng lồ của mình không có cách nào theo vào được.Hai quái thú hình thành thế giằng co, lúc này trong sơn động lại vang lên vài tiếng kêu tương tự như tiếng kêu chói tai của quái mãng, chỉ là âm lượng nhỏ hơn rất nhiều, sau lại có âm thanh ô ô, như là trẻ con khó khi bị người lớn lừa dối giống nhau.Thế giằng co lại bị phá vỡ, quái mãng đột nhiên điên cuồng xông tới, hoàn toàn không hề cố kỵ cự điêu trên trời, chỉ cấp tốc lao vào động khẩu.Cự điêu chờ đợi cơ hội này đã lâu, một tiếng chim kêu chói tai vang lên như muốn xé rách màng nhĩ Đinh Hạo, bốn cặp móng vuốt chụp vào sau ót quái mãng, quái mãng hoàn toàn không hề để ý đến sự uy hiếp của cự điêu, tiếp tục xông về cửa động.
Khi nó còn cách cửa động khoảng chừng hai trượng thì móng vuốt của cự điêu cũng đã chụp vào sau đầu quái mãng, giống như lần trước bị cự điêu cào qua.Nhưng lần này cự điêu công kích không như lần trước chỉ cào qua, mà là dùng móng vuốt móc chặt vào lân phiến, xé mạnh làm ót của quái mãng bị xé rách một mảng lớn, máu chảy ra càng nhiều hơn.Quái mãng vẫn điên cuồng như trước, không ngừng dùng thân thể to cỡ thùng nước của mình đánh về phía cự điêu, vẫn kiên trì nhắm về phía cửa động đi tới, mà lúc này cự điêu đã đem lân phiến của quái mãng xé thành một đường dài hơn mười phân.
Lúc này